Đạo Phật Ngày Nay

Vội

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa.
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già.


Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã rời...


Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.
Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.


Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.
'' Đáy nước tìm trăng'' mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà...


Vội quên, vội nhớ vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai Giác lộ bàn chân vội
'' Hỏa trạch'' bước ra, dứt não nề...
                                                        Bodhgaya mùa Tipitaka 2012

Bình luận

Bình luận

Nguyễn Thanh Nhàn (chưa được kiểm chứng)
06/12/2012 03:35:49
Bài thơ thật ý nghĩa, lẽ thường ở đời ai cũng muốn nhanh chóng làm được nhiều điều 1 cách nhanh chóng, như thế là tốt nhưng nhanh như thế lại khiến mình sống thật nhạt, đôi khi chỉ là quay cuồng, đánh mất chính mình!!!
Phan Thu Thủy (chưa được kiểm chứng)
19/12/2012 12:44:55
Bài thơ rất hay, cảm ơn ông Thích Tánh Tuệ nhé! Kính chúc ông luôn khỏe mạnh
Kim Ngoc (chưa được kiểm chứng)
19/12/2012 22:12:36
Voi quen, voi thuong, voi chia xa... bai tho la mot qua trinh quan' chieu that xau sac ve chinh ban chat vo thuong cua moi mot nguoi. Sinh ra, mang than nguoi va mang mot cai tam quay cuong den de gieo nghiep roi tra nghiep ... nghiep ac gieo nhieu, nghiep lanh lai it gieo hon nen ta luon luon di hoai va cang di cang voi..de quen het ca duong ve.
Quang Nghiem (chưa được kiểm chứng)
20/12/2012 04:36:23
Vôi mừng vì được thành công Hả hê vì có bóng hồng cùng đi Vội vàng trao những vần thi Dù chia xa mãi nhớ ghi trong lòng Yêu rồi ghét đó lòng dòng Mấy ai trọn một tấm lòng thủy chung? Mấy ai bình thản trung dung?
Phong Trần khách (chưa được kiểm chứng)
24/12/2012 05:19:52
Thưa Thầy! Con thật có duyên khi đọc được bài thơ này, đã từ lâu Sống vội mà con đâu có hay!..Lời thơ thật thấm thía thầy ạ! Cảm tạ thầy. Phong Trần khách.
MT (chưa được kiểm chứng)
22/04/2014 04:13:04
Vội sinh, vội tử, vội một đời Vội cười, vội khóc vội buông lơi. Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ! Vội vã tìm nhau, vội rã rời...
Nghiêu Minh (chưa được kiểm chứng)
09/09/2014 02:46:37
Từ từ, trăm năm cũng là vội Vội mượn, vội vay cho kiếp sau Ai biết nghiệp ba chìm bảy nổi? Thì vội hay không cũng vậy thôi! Kính chấp NM
Tam Tu (chưa được kiểm chứng)
19/11/2014 12:00:41
Thủng thẳng... Thủng thẳng ai ơi! thủng thẳng ngồi, Tụng thời kinh, Niệm Phật, buông trôi, Bao nhiêu phiền não, tiêu tan bớt, Thủng thẳng kinh hành, nghe thảnh thơi. Thủng thẳng ngày qua, cứ sống vui, Sống còn, gần chết biết vậy thôi, Miệng cười, vui vẻ cùng nhân thế, Tâm luôn an lạc giữa trần đời. Thủng thẳng đi thôi, vội vã chi, Ngày mai ai biết được điều gì, Vô thường đã biết là sẽ đến, Hành trang sắp sẵn, để ra đi. Tâm Tú 19.11.14
ve may bay vietjet (chưa được kiểm chứng)
02/12/2014 08:24:17
Bài thơ rất hay, diễn đạt được nhiều thứ diễn ra hàng ngày trong đời sống chúng ta. Ngẫm lại mình chưa khi nào thấy được chút thủng thẳng an bình
Mâu Thuẫn (chưa được kiểm chứng)
20/01/2015 17:30:33
Cô giáo cháu dạy thế này(SGK lớp 11) Vội vàng Tặng Vũ Đình Liên Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất; Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi. Của ong bướm này đây tuần tháng mật; Này đây hoa của đồng nội xanh rì; Này đây lá của cành tơ phơ phất; Của yến anh này đây khúc tình si. Và này đây ánh sáng chớp hàng mi; Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa; Tháng giêng ngon như một cặp môi gần; Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa: Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân. Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua, Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già, Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất. Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật, Không cho dài thời trẻ của nhân gian, Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn, Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi, Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời; Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi, Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt... Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc, Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi? Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi, Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa? Chẳng bao giờ, ôi! chẳng bao giờ nữa... Mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm, Ta muốn ôm Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn: Ta muốn riết mây đưa và gió lượn, Ta muốn say cánh bướm với tình yêu, Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều Và non nước, và cây, và cỏ rạng, Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng, Cho no nê thanh sắc của thời tươi; - Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
Nguyen Tuc (chưa được kiểm chứng)
19/02/2016 02:15:18
Bận Bận tới, bận lui, bận cả ngày Bận bịu cuộc đời giữa tỉnh say Bận ít, bận nhiều rồi bận mãi Bận xong lại đợi rảnh nay mai Bận ăn, bận uống, bận ngủ khò Bận công bận chuyện bận líu lo Bận thương, bận ghét người thiên hạ Bận giữa vô thường lắm giằng co Bận trọn một đời rồi vẫn bận Mong sao có được chút thời gian Thảnh thơi dạo bước nghe tim đập Bận sáng, bận chiều, bận thở than! Thế cả cuộc đời, ta vẫn bận Đâu rảnh chút nào, thở mà chơi “Chẳng hai lần tắm” dòng sông ảo Bận tưởng, bận mơ, bận hết hơi Bận lo, bận nghĩ, bận sân si Chớp mắt thời gian hết xuân thì! Lên đường Bồ Tát tha hồ bận “Diệu Pháp” cùng tu thẳng hướng đi Nguyên Túc/2012