Việc Nhỏ Nhất Cũng Đủ Duyên

Đã đọc: 1954           Cỡ chữ: Decrease font Enlarge font
image

Tôi có một người bạn tên H. làm công chức ở Hà Nội cũng lâu lâu, quen qua ôn việc. Có tinh cảm bạn bè, thư từ (viết tay), email, điện thoại.. .cũng thường xuyên, dự định một chầu cà phê Hà Nội để hàn huyên có từ lâu lắm rồi. Vậy mà mới đây tưởng như chuyện ấy trở thành chuyện nhỏ khi có hẳn một tuần thăm miền Bắc, ăn ở Hà Nội, ngủ ở Hà Nội, thăm thú Hà Nội…nhưng không uống cà phê với bạn khi ấy cũng đang ở..Hà Nội! Về nhà, mở gmail đọc thư mới và..thở dài: “sao anh không ghé em?”, tôi ngẩn ra một lúc lâu rồi buồn buồn…. Chuyến đi đã thành tựu, tiền bạc khó khăn vậy mà không lo nhiều khi vé máy bay khứ hồi, thẻ ATM đủ ta xi và..uống cà phê sang, thời gian: một tuần… Vậy mà không gặp bạn, không uống được một ly cà phê! Máy bay dự định (theo vé) cất cánh từ sân bay Cần Thơ lúc 11 giờ trưa, đã cẩn thận đến đấy từ sớm. Ngồi ở ga chờ, đói, ăn uống… Loa phóng thanh liên tục thông báo thời tiết xấu, có bão nhỏ ngoài ga đến, sân bay Nội Bài, chuyến bay được điều chỉnh giờ mấy lần, hành khách nhốn nháo, cuối cùng phi cơ cất cánh lúc đêm tối đã phủ đầy thành phố miền Tây. Thiu thiu trên ghế, cứ nghĩ sau 1 giờ 35 phút sẽ đến thủ đô, nhưng khi đã vào gần không phận Hà Nội lao trên máy bay lại có giọng nói tự biết khó xử của cô trưởng tiếp viên chuyến bay: “mong quí khách thông cảm, Hà Nội lại có bão, nhiên liệu máy không đủ bay chờ, nên chúng tôi buộc phải bay về Đà Nẵng, mong nhận được sự thông cảm của quí khách”, tiếng thở dài đồng loạt… Máy bay đỗ và tiếp dầu tại Đà Nẵng, lại chờ cất cánh, kéo va li khỏi sân bay Nội Bài lúc đồng hồ chỉ cận kề 0 giờ! Về Hà Đông ngủ, chưa đủ mắt, trong sương mai đã lên đường đi Quảng Ninh, ở Quảng Ninh lại nghe Hà Nội có gió lốc! Mấy ngày ở Đông Bắc, quay về Hà Nội chứng kiến cây cối đổ tùm lum ngoài đường, tâm trạng chủ - khách rối bời. Cũng co đi lòng vòng phố cổ bâng quơ mua vài món đồ, uống cà phê Tràng Tiền nhưng (xin lỗi)..quên mất bạn, vì mệt và tùm lum chuyện phải nghĩ trong đầu…Cũng trả lời bạn: “Mình xin lỗi. nhưng như thế mới biết ngay một chuyện không lớn cũng phải đủ duyên mới được, H. ạ!”, bạn nhanh chóng OK và “giác ngộ” ngay: đúng anh, mọi sự vật hiện tượng đều có nhân duyên, chuyện nhỏ cũng phải đủ duyên mới thành.

Cho nên những cái đang có là đáng trân quí lắm…

Đăng ký lấy RSS cho bình luận Bình luận (0 đã gửi)

tổng số: | đang hiển thị:

Gửi bình luận của bạn

  • Bold
  • Italic
  • Underline
  • Quote

Xin hãy nhập các ký tự bạn nhìn thấy ở ảnh sau:

BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)

Các bài mới :
Các bài viết khác :

Đánh giá bài viết này

0

Tags

Không có tags cho bài viết này

Đăng nhập