Mượn...trả...!!!
Mượn mưa một chút tả tơi
Trả trong tia nắng tinh khôi vỗ về
Mượn em cả một lời thề
Trả về hư ảo bến mê thuở nào
Mượn đời những tiếng xôn xao
Nhả văng vọng động nôn nao một thời
Mượn khi mộng mị buông lơi
Trả vào sóng biển ra khơi nhuốm sầu
Mượn trời một chút mong cầu
Trả về với đất thảy bầu phiền ưu
Mượn giang hồ chút phong lưu
Trả người ẩn sĩ lời ru thanh nhàn
Mượn danh lợi chút bạc vàng
Trả hoài những tiếng thở than cực cùng
Mượn khuya thanh vắng lạnh lùng
Trả cho chánh niệm một vùng giác minh
Mượn hư không chút an bình
Nhả đi phiền muộn điêu linh ngút trời
Muợn ngoài bể khổ rong chơi
Trả trong tự tại vài lời tịch không
Mượn tứ đại kiếp phiêu bồng
Trả sương khói mỏng đôi dòng tâm thư
Muợn Đại Giác một chữ "như"
Trả vào cõi tịnh "vô dư niết bàn"!
Bình luận