Vườn nai đất Bụt
Đã về
Đã tới
Đất Bụt
Vườn Nai!
Một trăm năm rồi ta đã đợi chờ nhau,
Hạnh ngộ hôm nay ôi phước báo
nhiệm mầu!
Trở về đây với núi đồi hùng vĩ,
Với rừng xanh, với hoa cỏ an nhiên
Deer Park! Vườn Nai! Lộc Uyển!
Gọi tên Người mà vời vợi thương yêu.
Nghe trìu mến như được gọi tên Mẹ!
Lộc Uyển bây giờ đã thuộc về ta,
Nhưng từ ngàn kiếp xa xưa
Ta vẫn thuộc Vườn Nai đất Bụt.
Thoang thoảng nghe gió rừng Đại Lão,
Phương Bối am thiền vị ngọt ngào.
Mở vòng tay ôm quê hương đích thực,
Giọt cam lồ mát rượi nắng vươn cao.
Đàn con thơ một thời đi hoang dại,
Nay tụ về tìm nguồn cội thuở nào.
Như trùng dương lắng sau cơn biển động,
Quyện tan vào lòng nước Mẹ rạt rào.
Cửa Hiểu và Thương mở rồi
Con đường dốc núi sáng ngời
Chảy len vào thiền đường thanh tịnh,
Em bé thơ cười nụ tinh khôi.
Nghe im lặng tiếng gầm sư tử đá
Từ đỉnh đồi Yên Tử vọng chân trời.
Mưa pháp gội nhuần mái thương thiền cốc,
Tươi mát cội tùng xanh lá thảnh thơi.
Bánh xe pháp lướt trên đồi Vững Chãi,
Trời hoa nghiêmTrong Sáng ấm Rừng Sồi.
Đất đá vang lên mang lời Bụt giảng,
Truyền vào cỏ hoa ngàn núi thâm sâu,
Chuyển bài Như Lai thuyết pháp
Tứ Diệu Đế nhiệm mầu.
Lộc Uyển đất thiêng
Mái nhà an trú
Cõi từ bi tịnh độ ở đây rồi!
Đã về.
Đã tới.
Chân Minh Trí
Tu viện Lộc Uyển, Tháng 8 /2000