Đạo Phật Ngày Nay

Tôi đọc bài: "Đạo Công giáo với vấn đề mê tín và tệ nạn xã hội" của TS Phạm Huy Thông

Tôi vừa đọc bài “Đạo Công Giáo Với Vấn Đề Mê Tín Và tệ nạn Xã Hội” của TS Phạm Huy Thông do một thân hữu gửi đến, lấy từ conggiaovietnam.net. Nội dung bài viết của TS Phạm Huy Thông không ngoài mục đích đề cao Công Giáo như là một tôn giáo rất tiến bộ và văn minh, chủ trương bài trừ mê tín và tệ nạn xã hội.

  Nhưng thật đáng tiếc, TS Phạm Huy Thông chỉ nhìn thấy cái kim trong mắt người khác mà không nhìn thấy cái đà trong mắt mình [Chúa Giê-su dạy: "Hãy lấy cây sà trong mắt ngươi ra trước rồi hãy lấy cây kim trong mắt người khác ra sau. Đừng phê phán ai để ngươi cũng không bị phê phán."]  Nhưng tệ hơn nữa là TS đã không hiểu rõ về chính đạo Công giáo của mình cũng như về truyền thống xã hội và văn hóa của Việt Nam.  Rất cường điệu, ông ta mượn lời của Alexandre de Rhodes, cho rằng những gì trái ngược với Công giáo đều là mê tín mà không xét đến bối cảnh lịch sử của Việt Nam qua các thời đại.  Sau đây chúng ta hãy đi vào phần phân tích một số tư tưởng của TS Phạm Huy Thông [PHT].

PHT: Có một số người vẫn đồng nhất tôn giáo với mê tín, lạc hậu. Ngay trong cuốn Từ điển tiếng Việt của Viện Ngôn ngữ do Nhà xuất bản Đà Nẵng ấn hành năm 2000 viết: “ Mê tín: Tin một cách mù quáng vào thần thánh, ma quỷ, số mệnh và những điều huyền hoặc” ( tr.628). Thế nhưng, ngày nay nhiều nhà nghiên cứu cho rằng không phải tôn giáo là đồng nhất với mê tín, lạc hậu mặc dù chúng đều tồn tại trên cơ sở niềm tin. GS Đặng Nghiêm Vạn- nguyên Viện trưởng Viện nghiên cứu tôn giáo cho rằng: “Cũng cần thấy niềm tin tôn giáo không phải là niềm tin mê muội cuồng tín, thiếu suy nghĩ…Người tín đồ tôn giáo trước hết là người hiểu một cách “ trí tuệ” điều mình tin, điều mình coi là thiêng liêng. Niềm tin tôn giáo cũng không thể xem là những hiện tượng phản văn hoá, trái với tiến bộ, văn minh” ( 1). Chúng ta có thể xem xét vấn đề này qua trường hợp của đạo Công giáo.

TCN: Trước hết, từ “tôn giáo” quá tổng quát, không thể viết như vậy, vì không ai có thể tổng quát hóa bất cứ điều gì cho tất cả các tôn giáo trong thế gian.  Cho nên TS Phạm Huy Thông không thể viết “đồng nhất tôn giáo với mê tín, lạc hậu”.  Do đó, câu mà TS Phạm Huy Thông trích dẫn từ GS Đặng Nghiêm cũng trở nên vô nghĩa, vì GS Đặng Nghiêm đã coi mọi tôn giáo đều như nhau ! Hiển nhiên khi chúng ta nghiên cứu về vấn đề tôn giáo thì chúng ta thấy mọi tôn giáo đều khác nhau, thuộc các nền văn hóa khác nhau, có tôn giáo là tôn giáo của trí tuệ, có tôn giáo là tôn giáo của đức tin, có tôn giáo thờ thần, có tôn giáo chủ trương nhân bản và nhân chủ v…v…, cho nên từ “tôn giáo”, viết một cách thiếu suy nghĩ của TS Phạm Huy Thông cũng như của Giáo sư Đặng Nghiêm đều không nói lên được điều gì.   Vậy, vấn đề là, khi chúng ta muốn nói về tôn giáo thì chúng ta phải quy định đó là tôn giáo nào và tìm hiểu xem niềm tin tôn giáo đó thuộc loại nào, có phải là niềm tin dựa trên sự hiểu biết, hay chỉ là niềm tin mê muội cuồng tín, thiếu suy nghĩ. Từ đó chúng ta mới có thể quyết định tôn giáo đó có thuộc loại mê tín, lạc hậu hay không? 

   Câu cuối cùng trong đoạn văn trên của TS Phạm Huy Thông hàm ý là niềm tin Công giáo không phải là mê muội cuồng tín, thiếu suy nghĩ mà là hiểu một cách “trí tuệ” điều mình tin…  Nhưng trong suốt bài, TS Phạm Huy Thông không đưa ra bất cứ một luận cứ nào để chứng minh Công giáo không phải là mê tín dị đoan, mà chỉ đề cao Công giáo là đã “nghiêm cấm các hành vi mê tín, dị đoan” [sic], và “phê phán những tập tục lạc hậu, tệ đoan xã hội”,  và nghĩ rằng như thế cũng đủ để chứng tỏ niềm tin Công giáo không phải là mê muội cuồng tín, thiếu suy nghĩ mà là hiểu một cách “trí tuệ” điều mình tin… Nhưng sự thực có phải như vậy không?  Ai cũng biết, Công giáo là đạo của “đức tin” (faith), mà theo định nghĩa thì “đức tin” là:

1) tin vào những gì mà những người có  đầu óc ngay thẳng [right mind] không tin được;

2) tin vào những gì không chắc có thực;

3) tin vào một đấng siêu nhiên cai quản vũ trụ và muôn loài. 

Và như vậy TS Phạm Huy Thông đã cố ý tránh né, không bàn đến căn bản giáo lý đã tạo nên niềm tin Công giáo.

a_004Điều đáng trách là TS Phạm Huy Thông đã dùng một tài liệu từ thế kỷ 17 của tên thừa sai thực dân ngu dốt bịp bợm là Alexandre de Rhodes. [Xin đọc bài “Di Hại Của Nền Đạo Lý Thiên La Đắc Lộ” trên http://www.sachhiem.net/TCN/TCNtg/TCN50.php].  Cái tên thừa sai Công giáo ngu dốt này đã viết cuốn “Phép Giảng Tám Ngày” mà nội dung đầy những điều thuộc loại mê tín, đồng thời còn xuyên tạc hạ thấp Đức Phật và Đức Khổng Tử, nguyên do chỉ vì một niềm tin mù quáng và sự cuồng tín của hắn về môn thần học mê hoặc lừa dối của Công giáo trong thời đại mà Âu Châu còn nằm dưới sự thống trị của Công giáo, một thời đại mà ngày nay các học giả Tây phương đã gọi là “Thời đại Trung Cổ” (The Middle Ages), hay “Thời Đại Đen Tối” (The Dark Ages) hay “Thời đại của sự man rợ và đen tối trí thức” (The Ages of barbarism and intellectual darkness)..  Trong bài “Di Hại Của Nền Đạo Lý Thiên La Đắc Lộ”, [“Đạo Lý Thiên-La Đắc-Lộ” là cụm từ Giáo sư Nguyễn Mạnh Quang dùng để chỉ những ảnh hưởng tai hại của Thiên Chúa Giáo La Mã (Thiên-La) mà giáo sĩ Alexandre de Rhodes (Đắc-Lộ) đã mang đến đầu độc đầu óc lớp người dân thấp kém nhất trong xã hội Việt Nam trong thế kỷ 17; Xin đọc Chương 15 trong cuốn Việt Nam Đệ Nhất Cộng Hòa Toàn Thư (1954-1963) của Giáo sư Quang]  tôi đã phân tích cuốn Hành trình Truyền Giáo của Đắc Lộ và chứng minh rằng:

-   Về lịch sử, Rhodes cũng chỉ biết lõm bõm.

-   Về sinh hoạt người dân thì cũng chỉ là những nhận xét phiến diện, hời hợt.

-   Về văn hóa địa phương thì Rhodes mù tịt.

-   Và đặc biệt về truyền giáo thì Rhodes có những mánh lới xảo quyệt dụ đạo những người ngu, những điều này thể hiện ngay trong những từ ngữ mà Rhodes dùng trong cuốn sách, trong những mánh lới này chúng ta thấy những niềm tin nhảm nhí về ma quỉ, những phép lạ không thể tin được, và những lý luận ẩu tả, phi lý và láo lếu.

   Sau đây tôi xin nhắc lại một đoạn phê bình điển hình về sự bịp bợm của Alexandre de Rhodes:

Trang 74:  Với thánh giá Chúa, với nước phép, giáo dân tốt lành đã thông thường đuổi ma quỉ, chữa các thứ bệnh tật.  Chỉ cho uống 4,5 giọt nước thánh mà chữa được người mù và cho 2 người chết sống lại.  Họ ra đi, cắm thánh giá ở đầu, ở giữa và cuối xóm.  Họ đến thăm bệnh nhân, đọc kinh và cho bệnh nhân uống vài giọt nước phép.  Không đầy 5 ngày đã chữa khỏi 272 người.

Trang 77:  Họ rất quí trọng nước phép, cứ 5, 6 ngày họ lại đến lấy.. Họ cho bệnh nhân uống với những thành quả lạ lùng.  Mỗi chủ nhật, tôi buộc lòng phải làm phép với 5 vại lớn, để thỏa mãn lòng sốt sắng của họ.

TCN bình luận:  Nước phép hay nước thánh là nước thường đã được ông linh mục bi bô đọc vài câu tiếng La-Tinh để biến nó thành nước phép hay nước thánh.  Rhodes đã thông thạo môn thần học bịp bợm dân ngu, nhưng chính ông ta cũng lại ngu không thể tả được mới viết lên được những đoạn trên.  Chỉ với 4, 5 giọt nước phép là có thể chữa được người mù, người chết sống lại, và chữa khỏi mọi bệnh tật.  Nhưng mỗi chủ nhật ông ta phải phù phép biến 5 vại nước lớn thành nước thánh hay nước phép để thỏa mãn nhu cầu của giáo dân.  Một vại lớn có bao nhiêu lít nước?  Một lít nước có bao nhiêu giọt nước.  Nếu tính ra thì 5 vại nước phép đó có thể chữa cho cả nước Pháp của ông ta khỏi mù, vì trong thế kỷ 17, cả nước Pháp đang mù vì là toàn tòng Công Giáo.  Nhưng ngày nay, chẳng cần đến nước phép hay nước thánh (holy water) gì đó mà Pháp cũng đã ra khỏi cảnh mù rồi.  Giáo dân Việt Nam dùng loại nước phép đó đã mù lại càng mù thêm vì cái đạo lý Thiên-La Đắc-Lộ bịp bợm hoang đường quá lố lăng chẳng có ai có thể tin được...Vì thế ngày nay chẳng còn ai tin là nước phép hay nước thánh có bất cứ một tác dụng gì ngoài bản chất là nước thường như mọi nước thường khác.  Ngày nay, không ai chữa bệnh bằng nước thánh, mà đi khám bác sĩ, hay đi nhà thương, và nhiều khi còn tin thuốc ta hơn là nước thánh.  Alexandre de Rhodes viết như trên chỉ để lừa bịp dân ngu vì chính ông ta cũng không tin ở nước thánh.  Trong cuốn Hành Trình Truyền Giáo ông ta viết:  khi ông ta bị sốt nặng nhưng lại không dùng nước thánh của ông ta để làm cho hết sốt mà lại phải nhờ một Đông Y sĩ cho uống thuốc ta mới hết sốt. 

a_002 Điều đáng nói là sự di hại của nền đạo lý Thiên-La Đắc Lộ vẫn còn kéo dài cho đến ngày nay khi TS Phạm Huy Thông dùng cuốn Lịch Sử Vương Quốc Đàng Ngoài của Rhodes để chứng minh là “đạo Công Giáo nghiêm cấm các hành vi mê tín, dị đoan và phê phán các tập tục lạc hậu, tệ nạn xã hội.”.  Đọc cuốn trên của Rhodes ta có thể thấy lại những nhận định của tôi về cuốn Hành Trình Truyền Giáo của Rhodes.  Cũng như trong cuốn Phép Giảng Tám Ngày, trong cuốn Lịch Sử Vương Quốc Đàng Ngoài, Rhodes lại xuyên tạc viết láo lếu về Đức Khổng Tử, Đức Phật, Lão Tử trong Quyển Một, Chương 18, 19 và 21.

■ Về Khổng tử, Rhodes viết: “Khổng tử không phải là thánh nhân, bởi vì, theo tôi, nếu ngài được gọi là thánh nhân, thì ngài phải biết có một đức Chúa trời dựng nên trời và đất [sic] (trang 39). [Chuyện “có một đức Chúa trời dựng nên trời và đất “ ngày nay đã trở thành một trò cười cho thiên hạ trước những bằng chứng khoa học bất khả phủ bác về nguồn gốc vũ trụ và con người mà chính Tòa Thánh cũng đã phải công nhận.  TCN]

■ Về Đức Phật, Rhodes viết: “Đức Thích Ca chưa đầy 17 tuổi thì đã kết duyên với một công chúa trẻ tuổi tên là Adulala, con gái một vua Ấn khác.  Hai năm sau thì sinh hạ được một con gái tên là Hầu La….  Đức Thích Ca bực tức vì không được kết quả trong công việc, liền dựa vào lời bàn của thần thánh quen thuộc để gieo rắc một thứ truyện hoang đường về thần thánh.  Thế là có thành quả  ngay đến nỗi trong 40 năm hoạt động, vừa dựa vào quyền thế, vừa dựa vào ma thuật, ngài đã cho thành lập và phổ biến khắp Ấn Độ tín ngưỡng trước đây chưa ai biết (trang 42) [Chúng ta thấy rõ, Rhodes đã dựa vào chính những sắc thái của Công Giáo để suy diễn và bài bác Đức Phật.  Vì “gieo rắc một thứ truyện hoang đường về thần thánh” (Chuyện Giê-su sinh ra từ một trinh nữ, làm các phép lạ, chết rồi sống lại và bay lên trời), và “dựa vào ma thuật” (nước thánh, các bí tích) chính là những sản phẩm lừa bịp dân ngu của Công Giáo, chứ trong giáo lý của Đức Phật, không hề có những thứ mà Rhodes bịa ra.  TCN]

■ Về đạo Lão, Rhodes viết:  “Lão tử, nhà ma thuật đời xưa rất danh tiếng, đã có và còn có rất nhiều đồ đệ có uy tín cới Chúa [Trịnh] và tất cả kẻ sang trọng trong nước.  Chẳng có gì đáng khen, chính Chúa và các quan trong phủ cũng bị truyền nhiễm.  Là giáo phái thịnh hành ở Đàng Ngoài, vì rất phổ thông và rất liên quan tới ma quỉ.” [Rhodes hiển nhiên không biết đến Đạo Đức Kinh của Lão Tử.  Nếu ông ta biết và hiểu thì ông ta phải vứt cuốn Thánh Kinh của ông ta vào “recycle bin” alias “trash”. TCN]

   Một cuốn sách viết láo lếu như vậy mà ngày nay TS Phạm Huy Thông còn dùng nó để chứng minh là Công giáo rất tiến bộ. Bây giờ chúng ta hãy đi vào vài đoạn của TS Phạm Huy Thông [PHT]:


PHT: 1. Đạo Công giáo nghiêm cấm các hành vi mê tín, dị đoan. [Thật vậy sao??]

    Công giáo là một tôn giáo độc thần, vì vậy giáo lý của đạo nghiêm cấm việc thờ các thần linh khác và tất cả các hành vi có ảnh hưởng đến căn tính được ghi trong điều răn thứ nhất: Thờ phượng một Chúa Trời và kính mến Chúa trên hết mọi sự. Do đó, các hiện tượng vốn được coi là quen thuộc với phong tục dân gian ở Á Đông và Việt Nam như lên đồng, bói toán, chọn ngày tốt xấu, chọn đất chôn táng, đốt vàng mã…đều bị đạo Công giáo cấm tín đồ tham gia. Ai dù vô tình hay  cố ý tham gia đều coi là lỗi phạm giới răn thứ nhất và buộc phải sám hối, xưng tội trước toà giải tội.

TCN:  Công giáo là một tôn giáo độc thần, đúng vậy.  Nhưng thần đó là thần như thế nào, có đáng để con người thờ phụng không?  Tôi nghĩ rằng, niềm tin tôn giáo của TS Phạm Huy Thông thực sự không phải là do  “hiểu một cách “ trí tuệ” điều mình tin, điều mình coi là thiêng liêng”

mà là một niềm tin mù quáng về một vị thần của dân tộc Do Thái mà người Công giáo Việt Nam gọi là Thiên Chúa hay Chúa Trời.  Nhưng thật ra Thiên Chúa của Công Giáo là như thế nào?  Có lẽ TS Phạm Huy Thông không hề đọc Thánh Kinh và cũng không biết đến một số nhận định về Thiên Chúa của Công Giáo của những người đã đọc kỹ Thánh Kinh như sau:

1)  Tổng Thống Thomas Jefferson của Mỹ, sau khi đọc cuốn “Thánh Kinh”, đã nhận định về Thiên Chúa của Ki Tô Giáo là “một nhân vật có tính tình khủng khiếp – độc ác, ưa trả thù, đồng bóng, và bất công” [Thomas Jefferson describes The God of Moses as “a being of terrific character – cruel, vindictive, capricious and unjust].

2)  Giám mục John Shelby Spong: Cuốn Thánh Kinh đã làm cho tôi đối diện với quá nhiều vấn đề hơn là giá trị.  Nó đưa đến cho tôi một Thiên Chúa  mà tôi không thể kính trọng, đừng nói đến thờ phụng.   [ John Shelby Spong, Rescuing The Bible From Fundamentalism, p. 24:     A literal Bible presents me with far more problems than assets.  It offers me a God I cannot respect, much less worship.]

3)  Linh mục Công giáo James Kavanaugh viết về “Huyền Thoại Cứu Rỗi” trong cuốn Sự Sinh Ra Của Thiên Chúa (The Birth of God), xin đọc: http://sachhiem.net/TCNtg/TCN36.php :

   Nhưng đối với con người hiện đại. chuyện hi sinh của Giê-su chẳng có ý nghĩa gì mấy, trừ khi hắn đã bị reo rắc sự sợ hãi và bị tẩy não từ khi mới sinh ra đời (But to modern man, it makes far less sense unless he has been suitably frightened and brainwashed from birth). Đối với tôi (Linh mục James Kavanaugh), đó là một huyền thoại “cứu rỗi” của thời bán khai, miêu tả một người cha giận dữ [Thiên Chúa], chỉ nguôi được cơn giận bằng cái chết đầy máu me của chính con mình. Đó là một chuyện độc ác không thể tưởng tượng được của thời bán khai (It is a primitive tale of unbelievable cruelty).

4)  Nhưng đặc biệt hơn cả là khi đọc Richard Dawkins trong cuốn “The God Delusion”, ấn bản 2008, tôi thấy tác giả đưa ra tới 16 nhận định về Thiên Chúa của Ki Tô Giáo rất đáng để chúng ta nghiên cứu để tìm hiểu sự thật. Mở đầu Chương 2, trang 51, về “Giả Thuyết Về Thiên Chúa” [The God Hypothesis], tác giả Richard Dawkins viết:

aKhông cần phải bàn cãi gì nữa, Thiên Chúa trong Cựu Ước là nhân vật xấu xa đáng ghét nhất trong mọi chuyện giả tưởng: ghen tuông đố kỵ và hãnh diện vì thế; một kẻ nhỏ nhen lặt vặt, bất công, có tính đồng bóng tự cho là có quyền năng và bất khoan dung; một kẻ hay trả thù; một kẻ khát máu diệt dân tộc khác; một kẻ ghét phái nữ, sợ đồng giống luyến ái, kỳ thị chủng tộc, giết hại trẻ con, chủ trương diệt chủng, dạy cha mẹ giết con cái, độc hại như bệnh dịch, có bệnh tâm thần hoang tưởng về quyền lực, của cải, và toàn năng [megalomaniacal], thích thú trong sự đau đớn và những trò tàn ác, bạo dâm [sadomasochistic], là kẻ hiếp đáp ác ôn thất thường. [1]

Tôi nghĩ rằng, tất cả những tác giả trên phải có lý do gì mới dám viết ra những điều như vậy, vì có tới gần 1/3 nhân loại, nghĩa là khoảng gần 2 tỷ người, tuyệt đại đa số thuộc thành phần thấp kém, ít hiểu biết trong xã hội, tin và thờ phụng Thiên Chúa của Ki Tô Giáo, và nhất là họ lại viết và xuất bản ngay trên nước Mỹ, một nước văn minh tiến bộ nhất nhưng lại lạc hậu nhất về niềm tin Ki Tô Giáo còn sót lại trên thế giới.  Và khá lạ lùng, cuốn The God Delusion của Richard Dawkins lại là một cuốn sách thuộc loại bán chạy nhất ở phương trời Âu Mỹ.  Những nhận định của Richard Dawkins như trên không hề sai, chúng đã được chứng minh rất đầy đủ qua những trích dẫn từ cuốn Thánh Kinh của Công giáo: http://www.sachhiem.net/TCN/TCNtg/3NGOI/TCN64_2.php.

  Như vậy, thần của Công giáo so với các thần cổ xưa trong dân gian Việt Nam như thần cây đa, thần bình vôi v…v… thì thần nào có hại cho nhân loại hơn.  Bản chất của thần cây đa, hay thần bình vôi không khác gì thần của Công giáo, vì cùng là những đối tượng của một niềm tin, nhưng những người tin vào thần cây đa, thần bình vôi chưa hề làm hại ai, trái lại những người tin vào thần của Công giáo đã gây ra 7 núi tội ác đối với nhân loại mà Giáo hoàng John Paul II cùng Bộ Tham Mưu của ông ta đã phải xưng thú cùng thế giới ngày 12 tháng 3 năm 2000 tại Vatican.  Do đó giáo lý Công giáo “nghiêm cấm việc thờ các thần linh khác và tất cả các hành vi có ảnh hưởng đến căn tính được ghi trong điều răn thứ nhất: Thờ phượng một Chúa Trời và kính mến Chúa trên hết mọi sự” chỉ là nhắc lại huyền thoại của dân tộc Do Thái về một vị thần của họ trong thời bán khai, một vị thần đang bị đẩy lui vào hậu trường ở Âu Châu trước sự tiến bộ trí thức của nhân loại.  Điều đáng nói ở đây là các tín đồ Công Giáo Việt Nam đã bị mê hoặc để đi thờ phụng một thần không đáng thờ phụng, và vì thiếu hiểu biết, nên đã nhắm mắt tuân theo.

   Theo TS Phạm Huy Thông thì giáo lý Công giáo nghiêm cấm việc thờ các thần linh khác.  Nhưng những phong tục dân gian ở Á Đông và Việt Nam như lên đồng, bói toán, chọn ngày tốt xấu, chọn đất chôn táng, đốt vàng mã không phải là thờ thần linh khác và không ai bắt ai phải tin những phong tục như vậy. Những việc như trên, khi người dân hiểu ra thì họ sẽ không còn thực hành nữa.  Vậy tại sao Công giáo phải nghiêm cấm?  Phải chăng Công giáo chủ trương bài bác tất cả những phong tục tập quán trong nền văn hóa khác không phù hợp với nền văn hóa độc thần trịch thượng của Công giáo.  Nhưng thực ra, một số trong những phong tục trên không phải là không có ý nghĩa.  Đạo Công giáo cấm tín đồ tham gia vì không hiểu ý nghĩa của các phong tục dân gian, và vì theo sách lược độc tôn, độc thần.  Những gì không phù hợp với chủ thuyết Công Giáo đều bị nghiêm cấm, thí dụ như tục lệ thờ cúng tổ tiên hay những nghi thức về cưới hỏi, tang lễ trong dân gian.  Đó chính là sự ngu xuẩn của Công giáo trong một thế giới mà các nền văn hóa đều khác nhau.  Nhưng thực ra Công giáo không chỉ nghiêm cấm tín đồ không được thờ các thần linh khác mà còn ra lệnh cho tín đồ phải tìm cách tiêu diệt những người thờ thần linh khác, phá hủy đền thờ miếu mạo của những người thờ thần linh khác.  Đó là sự man rợ của Công giáo.  Và đây cũng là điều TS Phạm Huy Thông tránh né không đụng tới. Chứng minh?

 

   Giáo lý Công giáo bắt nguồn từ đâu? Có phải là từ cuốn Thánh Kinh không?  Chúng ta hãy đọc vài đoạn trong Cựu Ước về lệnh lạc của Thiên Chúa của Công giáo mà TS Phạm Huy Thông tin rằng phải “thờ phượng và kính mến trên hết mọi sự”:

 

PHỤC TRUYỀN 6:17; 7:1-5: PHẢI TUYỆT ĐỐI TUÂN HÀNH CÁC ĐIỀU RĂN, LUẬT LỆ CỦA THIÊN CHÚA...  KHI ĐỨC CHÚA TRỜI DẪN CÁC NGƯƠI VÀO VÙNG ĐẤT MÀ CÁC NGƯƠI SẼ CHIẾM HỮU…CÁC NGƯƠI PHẢI TẬN DIỆT HỌ, KHÔNG ĐƯỢC LẬP GIAO ƯỚC, KHÔNG ĐƯỢC THƯƠNG XÓT...  KHÔNG ĐƯỢC GẢ CON GÁI MÌNH CHO CON TRAI HỌ, HOẶC CƯỚI CON GÁI HỌ CHO CON TRAI MÌNH VÌ HỌ SẼ DỤ CON CÁI CÁC NGƯƠI THỜ CÚNG CÁC THẦN CỦA HỌ MÀ BỎ CHÚA HẰNG HỮU.. CÁC NGƯƠI PHẢI ĐỐI XỬ VỚI HỌ NHƯ SAU:  PHẢI PHÁ HỦY NHỮNG BÀN THỜ CỦA HỌ, PHẢI ĐẬP PHÁ NHỮNG CỘT TRỤ THIÊNG LIÊNG CỦA HỌ, ĐẬP NÁT  NHỮNG HÌNH TƯỢNG BẰNG GỖ,  ĐỐT SẠCH CÁC TƯỢNG CHẠM CỦA HỌ..

PHỤC TRUYỀN 20: 12-18:  LÚC KÉO QUÂN ĐẾN TẤN CÔNG MỘT THÀNH NÀO, NẾU THIÊN CHÚA CHO CÁC NGƯƠI HẠ ĐƯỢC THÀNH ĐÓ, PHẢI GIẾT HẾT ĐÀN ÔNG TRONG THÀNH, NHƯNG BẮT GIỮ ĐÀN BÀ, TRẺ CON, SÚC VẬT, VÀ CHIẾM GIỮ CÁC CHIẾN LỢI PHẨM...BÊN TRONG LÃNH THỔ CHÚA BAN CHO, PHẢI DIỆT HẾT MỌI SINH VẬT.  PHẢI TẬN DIỆT DÂN HÊ-TÍT, A-MO, CA-NA-AN, PHÊ-RẾT, HÊ-VÍT VÀ GIÊ-BU NHƯ CHÚA ĐÃ TRUYỀN DẠY.  NHƯ VẬY HỌ KHÔNG CÒN SỐNG ĐỂ DỤ DỖ ĐỒNG BÀO HỌ LÀM TỘI ÁC, THỜ CÚNG THẦN CỦA HỌ MÀ MANG TỘI VỚI CHÚA.

   Có phải là Công giáo Việt Nam đã từng theo sát những luật lệ này không?  Cho đến ngày nay, Công giáo vẫn ép người ngoại đạo phải học giáo lý nhồi sọ của Công giáo trước khi lập gia đình với người có đạo.  Chúng ta hãy bỏ qua những gì Công giáo đã thực hành các điều răn trên khi xâm lăng các nước trên thế giới như ở Mỹ Châu, Nam Mỹ và Phi Châu, và hãy đọc một chút về lịch sử xâm lăng của Công giáo vào Việt Nam.

   Một trong những tài liệu có tính cách tổng hợp về sự xâm lăng của Công Giáo vào Việt Nam là của Helen B. Lamb, trong cuốn Vietnam's Will to Live.  Sau đây là vài đoạn trong đó, xin độc giả để ý đến những lời văn châm biếm rất ý nhị của tác giả.. và chúng ta có thể thấy trong đó tất cả những sắc thái trong tài liệu của Alexandre de Rhodes mà TS Phạm Huy Thông sử dụng:

   "Những sự giao tiếp giữa Pháp và Việt Nam từ thế kỷ 17 trở đi đều theo một mô thức cổ điển xâm nhập Á Châu của Tây phương.  Mới đầu là các thừa sai và con buôn.  Rồi các nhà ngoại giao đến can thiệp,  nhân  danh cả hai, và cuối cùng,  quân  lính tiến vào,  áp đặt sự  thống trị  của  ngoại quốc - lẽ dĩ nhiên là để làm tốt cho dân bản xứ.

   Động cơ chính để một nước đi chiếm thuộc địa và những vùng ảnh hưởng là sự chiếm hữu một cái gì đó, quyền lực, uy tín, của cải, hay những thứ cưỡng đoạt được...Trong trường hợp nước Pháp, họ đặt nặng vấn đề tôn giáo.  Là những người cầm đuốc soi sáng cho những người khác về chủ thuyết Công giáo, người Pháp đã lao mình vào một cuộc Thánh chiến để mang tới cho dân Việt Nam món quà vô giá, cơ hội để sống đời đời, bất tử.

   Chỉ khi nước Pháp trở thành thế tục hơn trong thế kỷ 19, họ mới đặt nặng chiêu bài "nhiệm vụ văn minh hóa" - trong những quốc gia mà niềm tự hào  về nền văn minh cổ của họ rất là chính đáng.

...Dù các con buôn bị đối đãi lạnh nhạt đến đâu thì các thừa sai Tây phương còn bị nghi ngờ hơn nữa.  Sau năm 1645, khi Alexandre de Rhodes bị bắt cầm tù và rồi bị trục xuất, theo những con buôn người Anh tới giao thương ở Việt Nam thì các thừa sai phải ngụy trang dưới dạng con buôn.

...Một triết gia Đông phương hiện đại, khi giải thích về sự đối kháng của Á Châu đối với những nhà rao bán Phúc Âm Ki Tô Giáo (truyền giáo), đã nhấn mạnh đến thái độ kiêu căng điển hình của thừa sai Ki Tô như sau:

   "Cái óc Tây phương của các ông thường quá bị ám ảnh bởi ý tưởng chinh phục và chiếm hữu, cái thói quen dụ người khác vào đạo đã ăn sâu trong đầu óc các ông cũng là một hình thức chinh phục và  chiếm hữu...  Rao giảng về giáo thuyết của các ông chẳng phải là một sự hi sinh, mà là đắm mình trong một sự xa xỉ nguy hiểm hơn mọi xa xỉ vật chất rất nhiều.  Nó nuôi dưỡng trong tâm các ông một ảo tưởng là các ông đang làm bổn phận - rằng các ông khôn ngoan hơn và giỏi hơn đồng loại của các ông.."

   Sự phỉ báng tất cả những gì của Á Châu được thấy rõ, ngay từ lúc đầu, trong thái độ của những thừa sai Pháp đối với những tôn giáo ở Việt Nam, như chúng ta đã thấy trong những thư từ liên lạc và tác phẩm của họ.  [Đó là những gì Alexandre de Rhodes đã làm và ngày nay TS Phạm Huy Thông còn đưa nó ra như để chứng minh Công giáo là đạo tiến bộ]

...Bất kể là những sự khác biệt giữa các tôn giáo ở Việt Nam như thế nào, chúng thật không đáng kể so với cái vực thẳm ngăn cách những tôn giáo này với giáo hội hiếu  chiến  Công giáo..  Các Vua Việt Nam  coi chủ thuyết Công giáo như là một sự đe dọa đến quyền hành của họ, và coi những người Việt Nam theo đạo như thuộc hạng chót trong một hệ thống quyền lực tôn giáo chặt chẽ dưới quyền những giám mục ngoại quốc. (Bị ngoại nhân hoàn toàn thống trị đến độ giáo hội Gia Tô Việt Nam không có một giám mục Việt Nam nào được bổ nhiệm cho tới thập niên 1930, 400 năm sau khi những giáo sĩ thừa sai Gia Tô đầu tiên tới Việt NamỞ trên những giám mục ngoại quốc là một giáo hoàng ngoại quốc ở tận La Mã xa xôi, và những tín đồ Việt Nam này trung thành và tuân lệnh giáo hoàng thay vì hoàng đế Việt Nam. [Ông Tổng Ngô Quang Kiệt, trong vụ Tòa Khâm Sứ, đã nghe lệnh của Vatican và coi thường lệnh của chính quyền Việt Nam]

   Những thừa sai thì hoàn toàn xa lạ với Việt Nam và với ý tưởng hòa hợp giữa các lý tưởng tôn giáo khác nhau.  Đối với dân ngoan đạo Công giáo thời đó thì chỉ có hai quan điểm đối ngược, hoặc đúng hoặc sai, không thể có một sự thỏa hiệp hay đối thoại nào giữa hai quan điểm trên.  Các thừa sai coi thường tín ngưỡng và cách hành đạo địa phương, cho chúng là sai lầm... [Đây là những gì Rhodes viết trong cuốn Lịch Sử Vương Quốc Đàng Ngoài]

   Nhiều bản báo cáo thời đó mô tả sự việc các thừa sai đã mang vào Việt Nam một số lượng lớn Âu dược chữa bệnh cho dân chúng để "chiếm lòng họ." (Linh mục de Courtaulin, trích trong tác phẩm của Taboulet, trg. 42).  Nhưng trong những hoạt động dụ người vào đạo,  các thừa sai Công giáo đã khai thác sự sợ hãi và hi vọng của đám dân ngu dốt và nhẹ dạ cả tin.  Những kẻ tân tòng coi Ki Tô Giáo như là một hệ thống ma thuật mới. Nước thánh Công giáo được dùng với hi vọng có thể đuổi được quỷ ám,  cứu  người chết sống lại, làm cho người mù sáng mắt trở lại v...v.. [Đây chính là sự bịp bợm phóng đại đến độ ngu xuẩn của Rhodes khi viết về tác dụng của nước thánh]. 

   Tin vào sự không thể sai lầm của Công giáo, những hội viên trong Hội Truyền Giáo Hải Ngoại đã tấn công Phật Giáo, coi Phật Giáo như là vô thần và thờ hình tượng, và chỉ trích nặng nề Khổng giáo về tục lệ thờ cúng tổ tiên. [Đây chính là những gì Rhodes viết trong những cuốn Phép Giảng 8 Ngày, Hành Trình Truyền Giáo, và Lịch Sử Vương Quốc Đàng Ngoài] 

...Đối với những nhà lãnh đạo Việt Nam, toàn thể giáo thuyết Ki Tô bị coi là không thực.  Theo quan điểm của Nho gia thì bản chất con người là tốt; chỉ cần được huấn luyện cho tốt để có thể sử dụng lý trí của mình mà phân biệt giữa tốt và xấu.  Con người không cần phải được "cứu rỗi" bởi sự can thiệp  của Chúa Ki Tô hay Thiên Chúa,  và nếu cho rằng Chúa Ki Tô có khả năng như vậy thì đối với giới Nho sĩ, đó cũng không khác gì một sự mê tín.

   Giáo điều Ki Tô, ngoài tính chất thô thiển và không hợp lý, còn bị coi như là thật sự nguy hiểm, vì nó làm cho con người xa cách với gia đình để tìm sự giải thoát cho riêng mình.

... Bằng sự đe dọa hỏa ngục và sự đày đọa đời đời, các giáo sĩ thừa sai bắt buộc những đàn chiên Việt Nam của họ phải theo đuổi ly rượu Thánh cho sự sống đời đời của mình trong một thế giới sau thay vì làm những bổn phận hiếu thảo trong đời này.  Những nhà cấm quyền Việt Nam đặc biệt lo ngại về giáo điều xưng tội của Công Giáo, coi đó như là một cách áp đặt quyền lực trên giáo dân. (Không những thế, đây cũng là một cách lấy tin tức tình báo quân sự rất hữu hiệu. TCN).

   ...Như là một sự thách đố đối với  thiên tài của  Khổng giáo trong việc hòa hợp các tín ngưỡng khác nhau, Công giáo đã chứng tỏ là một tôn giáo hoàn toàn không thể tiêu hóa nổi.  Trong bốn thế kỷ, Công giáo vẫn còn như là một lực lượng chia rẽ trong xã hội Việt Nam.  Để tăng cường cái vực thẳm ý thức hệ giữa những tín đồ Công giáo và đại khối dân tộc, những tín đồ Công giáo thường sống trong những làng mạc riêng biệt, dưới quyền thống trị của các linh mục, y như những làng mạc trong thời Trung Cổ ở Âu Châu cách đây 500 năm. [Linh Mục Trần Tam Tĩnh đã gọi những làng mạc riêng biệt này là những “ốc đảo ngu dốt”]

   Về mặt văn hóa cũng vậy, những người Việt Nam tân tòng Công giáo trở thành cô lập với nền văn hóa chủ đạo.  Để phổ biến giáo lý Công giáo, các thừa sai đã nghĩ ra một dạng chữ mới theo mẫu tự La Mã gọi là Quốc Ngữ, một cách phiên âm tiếng Việt họ dùng để dạy những đàn chiên của họ.  Họ dịch những sách cầu nguyện hay kinh sách Công giáo khác ra loại chữ mới này, nhưng không dịch văn chương Việt Nam.  Điều này có nghĩa là những tín đồ Công giáo Việt Nam, vì không còn học ở các trường làng do các thầy Nho dạy, không thể đọc được tiếng Việt, gọi là chữ Nôm, hay chữ Hán được dùng trong mọi văn kiện công cộng.  Chữ Quốc Ngữ là một trong vài đóng góp có ảnh hưởng lâu dài vào nền văn minh Việt Nam của Tây phương,  nhưng ảnh hưởng tức thời của nó là chia rẽ quốc gia và đánh thẳng vào gốc rễ văn hóa của Việt Nam.

   Đối với một quốc gia mà lý tưởng là sự hòa đồng trong cộng đồng và lối sống theo những qui định giao thiệp giữa con người với nhau, sự xâm nhập của Công giáo biểu thị cho sự xáo trộn và bất hòa trong xã hội.

   Ngay từ ngày đầu, những người xây dựng Công giáo ở Việt Nam đã cố ý coi thường chính quyền Việt Nam và đã dùng đến phương cách hối lộ và gian lận để đạt được những mục đích của họ."  [2]

   Đọc lại lịch sử Việt Nam trong giai đoạn Francis Garnier chiếm thành Hà Nội và các tỉnh lân cận như Phủ Lý, Nam Định, Hải Dương v..v.. chúng ta sẽ thấy sự thực về vai trò cộng tác, tiếp tay, hỗ trợ của giáo dân Công giáo Việt Nam cho những đoàn quân xâm lăng ngoại quốc như thế nào, và họ đã làm những gì để tuân theo luật của Thiên Chúa.  Mark L. McLeod, viết trong cuốn The Vietnam Response to French Intervention, 1862-1874,  trg. 114-122:

a_003"Bản chất và mức độ hỗ trợ những đoàn quân viễn chinh Pháp của những tín đồ Gia Tô là như thế nào?

Những thư từ liên lạc và phúc trình của Balny và Harmand, được Garnier phái đi chinh phục nhiều tỉnh lỵ và những điểm trọng yếu trong miền đồng bằng, cho chúng ta thấy một kiểu hỗ trợ đáng kể của những tín đồ Công giáo bao gồm - nhưng không chỉ giới hạn ở - những nhiệm vụ hành chánh và quân sự.  Những nguồn tài liệu này  cũng cho chúng  ta thấy một  kiểu xoay sở lẫn nhau giữa các sĩ quan Pháp và các thừa sai Công giáo với kết quả là những kẻ "tình nguyện" thường cũng được lợi bằng hay hơn những sĩ quan Pháp.

... Để giúp chúng ta hiểu rõ hơn, chúng ta hãy xét tới những hành động của Balny tại Phủ Lý và Hải Dương và của Harmand ở Nam Định, và nhấn mạnh đến sự liên hệ giữa Bộ Truyền Giáo Công giáo và các lực lượng quân sự Pháp.  Sự phân tích những hành động này cho thấy, trong những cuộc tấn công vào những cứ điểm của chính quyền Việt Nam, quân đội Pháp đã nhận được một mức độ hỗ trợ rất đáng kể từ những thừa sai và những tín đồ Công giáo Việt Nam.  Hơn nữa, những phương pháp mà các sĩ quan Pháp và những cộng tác viên Công giáo dùng tuyệt đối không thể coi là có đạo đức cao theo những tiêu chuẩn đương thời của ngay chính họ, vì những phái bộ truyền giáo Công giáo đã dùng sức lao động (của tín đồ Công giáo bản xứ; TCN), tài nguyên, và tin tức tình báo, đổi lấy hậu thuẫn của Pháp để thực hiện sự tàn sát liên miên người "lương", mạo phạm những công trình xây dựng của Phật Giáo, thiêu hủy những làng mạc phi-Công giáo, và cướp bóc những thành phố của nhà Vua.  Sự cộng tác với chủ nghĩa đế quốc Pháp của những tín đồ Công giáo thường không được các sử gia nhận biết đầy đủ, nhưng đó chính là một yếu tố đáng kể góp phần thắng lợi cho Pháp ở Bắc Kỳ."  [3]

   Chúng ta thấy, TS Phạm Huy Thông đã bỏ sót những ảnh hưởng và hành động tai hại của Công giáo Việt Nam khi ông ta chỉ viết rằng giáo lý Công giáo nghiêm cấm tín đồ thờ các thần linh khác.  Chúng ta hãy đọc tiếp TS Phạm Huy Thông:

PHTNgay từ những buổi đầu truyền giáo đến Việt Nam, nhiều giáo sĩ dù nhận ra ở xứ sở này có nhiều điều tốt đẹp từ truyền thống gia đình đến văn hoá, xã hội nhưng cũng chỉ ra nhiều phong tục mê tín, dị đoan. Alexandre de Rhodes ( Đắc Lộ) đã dành hẳn chương 25 trong cuốn Histoire du Royaume de Tunquin ( Lịch sử Vương quốc Đàng Ngoài) để nói về những tập tục lạc hậu này. Ông viết: “Người Đàng Ngoài có tâm tình hiếu thảo rất đặc biệt đối với cha mẹ đã qua đời và tiêu phí quá đáng để cúng giỗ. Vì thế không những họ đâm ra nghèo túng mà còn làm cho họ mắc nợ nần, bởi muốn theo tục lệ và phép xã giao nên không những phải chi dụng về cỗ bàn mà còn về các nghi lễ khác, vừa vô ích vừa phù phiếm, nhưng theo phép xử thế, họ không sao tự miễn cho mình được. Thí dụ, họ đua nhau dựng nhà, sắm các dụng cụ bếp núc bằng tre nứa và giấy hoa rồi đem đi đốt. Họ điên dại tin rằng nhờ đồ vàng mã này người quá cố được nhà đẹp, đồ dùng tươm tất trong thế giới các người tới. Cũng điên dại như thế, vào ngày cuối năm, họ sắm quần áo cũng làm bằng giấy hoa rồi đem đốt. Họ kỳ khôi tưởng rằng hàng mã này sẽ hoá thành áo mới, vải đẹp để dùng trong năm mới. Vì thế chúng tôi đã công khai công kích dị đoan và chế diễu tập quán kỳ dị này” (2). Đọc những dòng trên, chúng ta có lẽ cũng ngạc nhiên, vì đến tận hôm nay, không ít người “ vẫn điên dại” và chắc là điên dại hơn vì họ sống ở thời kỳ khoa học hiện đại, có trình độ học thức gấp nhiều lần những người dân Đàng Ngoài sống cách đây gần 400 năm, xong họ vẫn đốt và còn đốt vàng mã nhiều hơn, kỳ dị hơn từ ô tô cho đến người mẫu, từ tiền giả đến tiền thật.

TCN:  Trích dẫn Alexandre de Rhodes trong cuốn Lịch Sử Vương Quốc Đàng Ngoài, TS Phạm Huy Thông đã dùng kiến thức của một thừa sai Công Giáo trong thế kỷ 17, một kiến thức không thể gọi là kiến thức, về tôn giáo và những phong tục tập quán của Việt Nam như tôi đã chứng minh ở trên.  Rhodes cho rằng người Việt Nam đã tiêu phí quá đáng để cúng giỗ, và con chiên Phạm Huy Thông ngày nay cũng cho rằng như vậy.  Nhưng người Việt Nam có nghĩ như vậy không.  Vấn đề là người dân Việt Nam đã bao nhiêu đời theo tục lệ cúng giỗ tổ tiên mà Công giáo độc thần cho là một hình thức thờ phụng thần linh cho nên đã cấm đoán qua bao thế kỷ.  Người Công giáo bị cấm không cho thờ cúng tổ tiên mà chỉ được thờ Chúa của Do Thái nên cho rằng cúng giỗ là tiêu phí quá đáng.  Đối với họ, để 10% lợi tức đóng cho nhà thờ của Chúa với hi vọng sẽ được lên thiên đường (mù), thì không phải là tiêu phí trong khi cả mấy tỷ đô-la Giáo hội đã phải bỏ ra để bồi thường cho các nạn nhân tình dục của các “Chúa thứ hai” (Alter Christus). Cúng giỗ không phải là tiêu phí quá đáng vì đó là một nếp sống trong dân gian, và cúng giỗ như thế nào tùy theo hoàn cảnh kinh tế của người dân.   Trước hết, đó là để tỏ lòng hiếu thảo, nhớ đến những người đã quá cố.  Thứ đến, những thức ăn cúng giỗ chính người sống hưởng, vậy tiêu phí ở chỗ nào?  Ngoài ra, những giỗ chính còn là dịp để hội họp gia đình, con cháu, có thể từ phương xa, về đóng góp cúng giỗ.  Và sau cùng, trong các làng mạc còn là dịp để thể hiện lòng tương thân tương ái của dân làng.  Rhodes làm sao hiểu được những điều này, và con chiên Phạm Huy Thông cũng không hiểu nốt cho nên mới trích dẫn Rhodes.  Thật là tội nghiệp.

   Ai cũng biết là đốt vàng mã là sự phí phạm, mang tiền thật đổi lấy tiền giả.  Phật Giáo thường xuyên khuyên nên bỏ tục lệ này, và khuyên con người nên dùng tiền vào những việc công ích hơn như là từ thiện, bố thí, mua sách vở cho học sinh nghèo v…v….  Nhưng tục lệ này đã ăn sâu trong tâm thức người Việt Nam, và sự phí phạm là cho cá nhân, nếu họ có khả năng phí phạm.  Ngày nay, tục lệ này phát triển trở lại không những ở Việt Nam mà còn ở ngoại quốc, nhất là ở Mỹ.  Cho nên, tôi có một cái nhìn khác về việc đốt vàng mã.  Trong thời chiến, người dân nghèo, ăn không đủ, chẳng có ai nghĩ đến chuyện đốt vàng mã.  Ngày nay, tục lệ đốt vàng mã lại lan tràn trong dân gian, không chỉ trong các tư nhân mà còn cả ở trong một số cơ quan, công sở, xí nghiệp.  Tại sao vậy?  Vì “phú quý sinh lễ nghĩa”.  Phải có tiền thật mới mua được tiền giả.  Hiện tượng đốt vàng mã phát triển mạnh chứng tỏ người dân nay có tiền, đời sống vật chất của người dân đã lên cao, và giới làm vàng mã cũng có công ăn việc làm, giúp cho kinh tế nước nhà.  Do đó, bản thân tôi cũng cho đốt vàng mã là phí phạm và là một tục lệ nên bỏ, vì tiền mua vàng mã có thể dùng cho nhiều việc công ích hơn.  Nhưng trong bất cứ xã hội nào, con người thường chỉ nghĩ cho bản thân chứ số người nghĩ đến công ích thực sự là thiểu số.  Vì vậy tôi không phản đối việc đốt vàng mã, vì ai có tiền muốn phí phạm thì cứ phí phạm, chúng ta không thể xía vào đời tư của họ để mà công kích dị đoan và chế diễu tập quán kỳ dị này như tên Alexandre de Rhodes.  Chúng ta chỉ có thể khuyên họ là không nên phí phạm như vậy, họ có nghe hay không là quyền của họ. Trong xã hội, có nhiều chuyện còn phí phạm hơn nhiều về xa xỉ, về ăn uống, về quần áo v..v… nhưng đó không phải là những tục lệ nên chẳng ai nói tới.  Nhưng bản chất sự việc thì giống nhau, đều là những cách hành xử cá nhân.  Khác nhau là ở chỗ, việc đốt vàng mã thể hiện lòng tưởng nhớ và quan tâm đến những người đã quá cố và có tác dụng làm an lòng người sống.

   Chúng ta hãy đọc thêm một đoạn của TS Phạm Huy Thông:

PHT: Một hiện tượng phổ biến trong đời sống của người Việt xưa là là người đàn ông có “ năm thê bảy thiếp”.  Hình như ai càng có nhiều thê thiếp càng danh giá, quyền quý: Trai chính chuyên thường dăm bảy vợ; Gái chính chuyên chỉ có một chồng. Nhưng chính lối sống đó đã đẩy bao phụ nữ vào cảnh bị ngược đãi...

   Giáo lý Công giáo quy định hôn nhân một vợ một chồng. Đây là quan niệm tiến bộ ngay cả với thế giới văn minh ngày nay…

   Nhiều hương ước của các làng Công giáo cổ trước đây đều có quy định khá nghiêm ngặt về hôn nhân chung thuỷ. Hương ước của làng Vĩnh Trị ghi trong điều 103: “ Làng toàn tòng Công giáo chỉ được phép nhất phu nhất phụ thôi. Vậy ai còn vợ cả mà lấy vợ hai thì làng không ăn ngồi với nữa để khỏi làm gương xấu cho kẻ khác”. Hương ước làng Nam Am, điều 67 viết: “Lại dân toàn tòng, theo luật tôn giáo, không được phép lấy vợ lẽ, ai phạm đến cũng như tội thông dâm, nếu có con thì đứa con ấy cũng như ngoại tình. Con ngoại tình, con vợ lẽ, là con giai khi đến tuổi nhập bạ thì phải nộp phạt cho làng 5đ.000”.

TCN:  Chế độ đa thê của Việt Nam khi xưa (ngày nay người ta không gọi là vợ lẽ mà là “bồ nhí”) là phù hợp với hoàn cảnh xã hội.  Chế độ này chỉ có trong lớp người có tiền, giàu có như phú ông, hương chức v..v.. chứ nông dân nghèo khó làm gì có tiền để cưới vợ lẽ, khoan nói đến năm thê bảy thiếp.  Trong các ốc đảo Công giáo ở Việt Nam, chuyện có khả năng để có năm thê bảy thiếp là chuyện không tưởng, chẳng cần phải cấm.  Mặt khác, trong một xã hội mà trai thiếu gái thừa, nhất là lại đối với các con gái nhà nghèo thì làm thê làm thiếp là một cách để giải quyết vấn đề sinh kế hợp pháp thay vì phải đi làm những nghề bất đắc dĩ mất nhân phẩm như gái lầu xanh để kiếm ăn.  Đây là một vấn đề xã hội không liên quan gì đến vấn đề đạo đức tôn giáo của Công giáo, nếu Công giáo có cái gọi là đạo đức.  Tôi biết là Công giáo có quan niệm “một vợ một chồng” .  Tôi cũng biết là giáo luật Công giáo cấm ly dị.  Tại sao?  Vì vợ chồng là do Chúa kết hợp qua cái gọi là “bí tích” (sacrament) hôn phối, mà “bí tích” là Chúa đặt ra, cho nên không thể ly dị.  Nhưng quan niệm một vợ một chồng kèm theo với giáo luật cấm ly dị của Công giáo chẳng phải là một quan niệm tiến bộ, mà là sự tổng hợp của mê tín, vì tin rằng chính Chúa đã đặt ra “bí tích” hôn phối, và sự ngu xuẩn của Giáo hội vì giáo hội chỉ quan tâm đến luật lệ chứ không quan tâm đến thực trạng xã hội trong đó có những cặp vợ chồng không hợp với nhau, hoặc người vợ bị hành hạ, bạc đãi, coi như nô lệ v..v…bị bắt buộc sống với nhau thì cũng chẳng khác gì sống trong địa ngục.  Thực tế là, trong thế giới Âu Mỹ, thế giới của Ki Tô Giáo, tỷ lệ những cặp vợ chồng do Chúa kết hợp rồi ly dị lên tới trên dưới 50%.  TS Phạm Huy Thông cũng nói đến tệ nạn ly hôn ở Việt Nam.  Nhưng TS có biết là mỗi năm có bao nhiêu tín đồ Công giáo xin hủy bỏ hôn ước [annulment] không?  Giáo hội cấm ly dị nhưng có biện pháp hủy bỏ hôn ước, gọi là “annulement”.  Thưa với TS, mỗi năm trung bình có trên 50000 (năm mươi ngàn) cặp vợ chồng Công giáo được tòa xử của Công giáo (Catholic trials) cho phép hủy bỏ hôn ước.  Theo lời giải thích lắt léo của Giáo hội thì Annulment là một tuyên bố của tòa xử Công giáo rằng hôn ước giữa hai người đã được Chúa kết hợp trong “bí tích” (sacrament) hôn phối trở thành vô hiệu (void) vì chưa từng xảy ra chứ không phải là ly dị.  [Annulment means that in the view of canon lawyers no marriage has taken place: it is not a divorce, it is a statement that the marriage, as a sacrament, was null and void] Đó là giáo luật “một vợ một chồng” rất tiến bộ của Công giáo đấy.

   TS Phạm Huy Thông đưa ra Hương ước của làng Vĩnh Trị cũng như Hương ước làng Nam Am, với những luật lệ riêng, nghiêm cấm những chuyện hợp pháp ở Việt Nam, đã chứng tỏ những lời Helen B. Lamb viết ở trên là đúng:

   Trong bốn thế kỷ, Công giáo vẫn còn như là một lực lượng chia rẽ trong xã hội Việt Nam.  Để tăng cường cái vực thẳm ý thức hệ giữa những tín đồ Công giáo và đại khối dân tộc, những tín đồ Công giáo thường sống trong những làng mạc riêng biệt, dưới quyền thống trị của các linh mục, y như những làng mạc trong thời Trung Cổ ở Âu Châu cách đây 500 năm. [Linh Mục Trần Tam Tĩnh đã gọi những làng mạc riêng biệt này là những “ốc đảo ngu dốt”]  Vì ngu dốt và cuồng tín, Công giáo đã không biết đến những tình trạng xã hội trong đất nước Việt Nam, cho nên đã ngăn cấm giáo dân những điều không đáng cấm, những điều mà đối với người dân Việt Nam đều là hợp Pháp.  Đó không phải là Công giáo tiến bộ mà là mù quáng tuân theo những luật lệ của Giáo hội, nhiều khi trái ngược với truyền thống xã hội của Việt Nam.  Đọc lịch sử các Giáo hoàng Công giáo, chúng ta thấy không thiếu những vị, không phải là chỉ có năm thê bảy thiếp, mà còn hoang dâm vô độ,  loạn luân, ngủ cả với mẹ và con, ngoài những chuyện độc ác như giết người v…v….  Xin đọc trong: http://www.sachhiem.net/TCN/TCNtg/TCN20.php, bài “Đây!! Những “Đức Thánh Cha”, Đại Diện Của Chúa Trên Trần Và Là Chủa Chăn Của Giáo Hội Công Giáo “Thiên Khải, Duy Nhất, Thánh Thiện, Tông Truyền”.  Sau đây là một đoạn điển hình trong đó:

   Trong thời đại này, không phải là Thánh Linh tuyển chọn giáo hoàng mà là, theo Hồng y Baronius, những cô gái điếm (scortas).  Đó là “luật lệ của những cô gái điếm hạng sang” (rule of the courtesans), đôi khi còn được gọi là “chế độ điếm trị” (Pornocracy), hay là triều đại của các cô gái điếm (reign of the whores).  Trong số điếm này có một người mà Baronius gọi là “con điếm vô liêm sỉ”, Theodora, và đứa con gái vô liêm sỉ không kém là Marozia.  Cả hai mẹ con đều có con với giáo hoàng Sergius III, và cả hai đều đưa những đứa con hoang của mình lên ngai giáo hoàng - John XI và John XII.  John XI bị cầm tù và John XII đã “biến dinh Lateran (nơi giáo hoàng ở, trong Vatican. TCN) thành một ổ điếm”.  Không có một tội ác nào mà John XII không làm - giết người, khai gian, thông dâm, loạn luân với hai em, đâm chém và thiến kẻ thù v..v.. Hắn ta chết trong tay của một người chồng bị xúc phạm (vì bị bắt quả tang đang thông dâm với vợ người này.)

  Tôi chẳng muốn phê bình tiếp TS Phạm Huy Thông, vì những điều ông ta viết chẳng có gì đặc biệt để chứng tỏ Công giáo là đạo tiến bộ, văn minh.  Nhưng có một câu tôi không thể bỏ qua. 


GS Phạm Huy Thông viết: Đạo Công giáo nghiêm cấm các hành vi mê tín, dị đoan.  Vậy tôi xin có vài vấn đề đặt với ông TS: Tại sao Công giáo không nghiêm cấm những hành vi cực kỳ mê tín như sau:

1)  “Các tín đồ Công Giáo, khi ăn một cái bánh nhỏ mà họ thường được dạy là “bánh thánh”, tin rằng mình đã thực sự ăn thịt và uống máu Chúa Giê-su.  Như vậy có phải là một hành vi mê tín, dị đoan không?  Họ tin rằng một mẩu bánh làm bột thường, sau khi được ông linh mục hoa tay làm phép, lẩm bẩm vài câu bằng tiếng La-Tinh, mẩu bánh đó đã được thánh hóa và trở thành đích thực là thịt và máu Chúa của họ.  Đó là niềm tin dựa vào “trí tuệ” hay chỉ là niềm tin mù quáng, nghe theo những lời lừa bịp của giới chăn chiên.  Đối với người ngoại đạo chúng tôi, đó là những hành vi mê tín, dị đoan hơn bất cứ hành vi mê tín dị đoan nào khác. 

2)  Người Công giáo hàng ngày làm dấu cái mà họ gọi là “thánh giá”, tin rằng đó là biểu tượng “cứu rỗi”, nhưng không hề biết là cây gỗ hình chữ thập dùng để đóng đinh Chúa Giê-su chỉ tượng trưng cho một loại hình phạt tra tấn và hành quyết man rợ nhất của La Mã khi xưa.  Như vậy có phải là mê tín dị đoan không?  Nếu trong lịch sử loài người, chỉ có một mình Giê-su bị đóng đinh trên cái giá chữ thập thì may ra, may ra thôi, còn có người có thể tin đó là một biểu tượng “cứu rỗi” nếu họ nhắm mắt tin theo nền thần học của Ki Tô Giáo.  Những Tân Ước viết rất rõ là Giê-su bị đóng đinh trên giá hình chữ thập cùng lượt với hai tên ăn trộm ở hai bên.  Ngoài ra trong lịch sử còn có không biết bao nhiêu người cũng đã bị hành quyết như vậy.  Vậy cái giá nào gọi là “thánh giá”, tại sao chỉ tôn sùng một cái giá mà Giê-su bị đóng đinh trên đó trong khi thực sự chẳng ai biết cái giá đó là cái nào, có gì khác biệt với các giá khác không. Và cái giá đó thánh ở chỗ nào.

3)  Người Công giáo mang những đứa con sơ sinh chưa biết gì ngoài việc bú, ị, ngủ, tè và khóc, đến nhà thờ cho các ông linh mục “rửa tội”, cái tội nó không hề có.  Nếu bảo đó là tội tổ tông thì Giáo Hoàng John Paul II đã dứt khoát bác bỏ khi Ngài công nhận thuyết Big Bang về nguồn gốc vũ trụ, và thuyết Tiến Hóa về nguồn gốc con người.  Hơn nữa, ông linh mục có thể trên người đầy tội lỗi như trên 5000 linh mục đã can tội hiếp dâm các “sơ” trên 23 quốc gia và ấu dâm với trên 10000 trẻ em.  Như Linh mục Nguyễn Hữu Trọng đã viết: Ở Việt Nam có những ông Linh mục không lo truyền đạo mà chỉ lo truyền giống. Mang con nít đi rửa tội có phải là mê tín hay không khi mà thuyết sáng tạo đã sụp đổ và tội tổ tông truyền xuống từ Adam và Eve chỉ là những huyền thoại cổ xưa của dân tộc Do Thái. Không những thế, tất cả những “bí tích” mà Giáo hội Công giáo đưa ra đều là mê tín cả, những bí tích mà John Walters đã liệt vào hạng “mê tín tàn bạo” (sadistic superstition) và mục đích chỉ là tạo quyền lực cho giới chăn chiên.

4)  Người Công giáo tin rằng Chúa của họ được sinh ra từ một nữ trinh và bà ta còn trinh vĩnh viễn [perpetual virginity] tuy rằng sau Giê-su bà ta đã sinh ra thêm ít nhất là 6 người con nữa.  Người Công giáo cũng còn tin là sau khi bị đóng đinh, chết và táng xác, ông ta lại sống lại và sau 40 ngày, tự nhiên bay lên trời mà không có sức đẩy của một hỏa tiễn đeo trên lưng.  Như vậy có phải là mê tín hay không, hay đó là những niềm tin dựa vào sự hiểu biết “trí tuệ” điều mình tin?  Tôi xin nhắc lại định nghĩa về mê tín mà TS viết ở trên: “ Mê tín: Tin một cách mù quáng vào thần thánh, ma quỷ, số mệnh và những điều huyền hoặc”.  TS nói Công giáo là tôn giáo độc thần, vậy thần của Công giáo có thuộc loại thần thánh không?  Trong Công giáo cũng còn không biết là bao nhiêu thánh mà tín đồ thường tin, có phải không?

   Vậy Công giáo có mê tín dị đoan hay không?  Chúng ta hãy đọc nhận định của Leon Tolstoy trong vô số các nhận định khác:

Leo Tolstoy :Tôi tin chắc rằng giáo lý của giáo hội Công Giáo là một sự nói láo xảo quyệt và xấu xa theo lý thuyết, và là sự pha trộn của sự mê tín thô thiển nhất và trò ma thuật về phương diện thực hành (I am convinced that the teaching of the Catholic church is in theory a crafty and evil lie, and in practice a concoction of gross superstition and witchcraft.) .

   Xin TS Phạm Huy Thông đừng có nói là những niềm tin tôn giáo thuộc loại đặc biệt, không thể lý giải, khác với những niềm tin trong dân gian.  Người Công giáo muốn tin cái gì là quyền của họ, nhưng khi họ lên tiếng cho rằng những gì không hợp với niềm tin của họ là mê tín dị đoan, trong khi đạo của họ thuộc loại cực kỳ mê tín và dị đoan thì đúng là họ không hề theo lời dạy của Chúa của họ: "Hãy lấy cây sà trong mắt ngươi ra trước rồi hãy lấy cây kim trong mắt người khác ra sau. Đừng phê phán ai để ngươi cũng không bị phê phán."  Nhất là khi sự mê tín của Công giáo đã gây ra bao nhiêu tác hại cho nhân loại như chính Giáo hoàng John Paul II và bộ tham mưu của ông ta đã phải xưng thú cùng thế giới 7 núi tội ác của Công giáo đối với nhân loại tại Vatican ngày 12 tháng 3 năm 2000, trong khi sự mê tín mà không hẳn là mê tín về những tục lệ như cúng giỗ, đốt vàng mã, cúng cô hồn, xem ngày lành tháng tốt, hay xem đất để mai táng [thuộc khoa phong thủy mà nay người Tây phương cũng tin] chẳng gây hại đến bất cứ ai.  Đó là sự khác biệt giữa hai loại mê tín.

  Để kết luận, tôi có vài lời với các trí thức Công giáo như TS Phạm Huy Thông.  Ngày nay tất cả những sự thật về bản chất, giáo lý, ảnh hưởng v..v… của Công giáo đã được phơi bày cho quần chúng.  Quý vị không thể che dấu được bất cứ điều gì.  Quý vị có thể nói tất cả những gì tốt đẹp về Công giáo trong các nhà thờ hay trong các ốc đảo Công giáo của quý vị với nhau.  Nhưng một khi quý vị viết trên những diễn đàn truyền thông mà mọi người có thể đọc thì xin quý vị viết cho đúng và lương thiện hơn một chút, nhất là đừng có đụng đến những vấn đề mà quý vị không hiểu rõ về truyền thống dân tộc cũng như về chính tôn giáo của quý vị..  Trong thời đại này quý vị không nên đề cao đánh bóng tôn giáo của quý vị trên các diễn đàn công cộng, hành xử  như là các nô lệ tâm linh, bởi vì tôn giáo của quý vị chẳng có gì đáng để tôn vinh, đề cao, đánh bóng.  Tôi viết đây là viết về Công giáo nói chung chứ không viết về cá nhân Công giáo mà chắc chắn có nhiều người rất lương thiện và đạo đức không thua kém gì người “lương”.  Giáo lý Công giáo thì thuộc loại huyễn hoặc để mê hoặc quần chúng.  Lịch sử Công giáo là một lịch sử ô nhục đẫm máu.  Đạo đức của các bậc chăn chiên, từ giáo hoàng trở xuống, chẳng có gì đáng ca ngợi. Lịch sử Công giáo Việt Nam cũng chẳng có gì đáng khen ngợi mà trái lại như trong những tài liệu của Helen B. Lamb và McLeod đã trích dẫn ở trên. Quý vị không có cách nào có thể viết lại lịch sử như quý vị đãng từng làm.   Hiện nay, vụ giới chăn chiên loạn dâm và ấu dâm, với sự bao che của chính Giáo hoàng Benedict XVI và một số Hồng Y, Tổng Giám Mục ở các giáo phận v..v..  đang nổ ra như pháo trên khắp thế giới.  Người ta còn đòi Giáo hoàng Benedict XVI phải từ chức vì đã che dấu và bao bọc cho những linh mục loạn dâm.  Bản tin tổng hợp trên sachhiem.net ngày 26 tháng 3, 2010 có đoạn như sau:

   Qua điểm tin từ những tờ báo nổi tiếng tại : Anh quốc, Pháp quốc, Ý, và Hoa Kỳ ...nhà bình luận có tên là Richart de la Cure kết luận như sau :

..."Đạo công giáo đang đi vào ngỏ cụt, và hao tốn, vị giáo hoàng hiện nay bất lực kèm theo lo lắng nay mai sẻ bị thải hồi, và nhất là thế giới nguyền rủa, căm thù ...mà từ trước đến nay Vatican thường tuyên bố .." đạo công giáo là một tôn giáo bác ái và Yêu thương hay thường gọi là công giáo hoàn cầu "...nay đang trên con đường lụi bại và nhục nhả.

  Do đó, quý vị hãy nhìn lại chính tôn giáo của quý vị, về nội dung cuốn Kinh Thánh, về lịch sử của Giáo hội, về đạo đức của các bậc chăn chiên, về Vatican, về các Giáo hoàng v…v… và hãy dè dặt khi quý vị muốn đề cao, đánh bóng Công giáo.  Trong thời đại này, tôn giáo dính liền với các vấn đề xã hội và được coi như là một bộ phận của xã hội, không thể đứng ngoài hay đứng trên xã hội. Không ai có thể viện lẽ tự do tôn giáo hay tự do tín ngưỡng để có thể có những hành động vô trí đứng ngoài xã hội hay đứng trên xã hội. Cho nên đừng bao giờ quý vị có quan niệm tôn giáo là lãnh vực bất khả xâm phạm vì đó là tự do tôn giáo hay tự do tín ngưỡng.

[1].  The God of the Old Testament is arguably the most unpleasant character in all fiction: jealous and proud of it; a petty, unjust, unforgiving control-freak; a vindictive, bloodthirsty ethnic cleanser; a misogynistic, homophobic, racist, infanticidal, genocidal, filicidal, pestilential, megalomaniacal, sadomasochistic, capriciously malevolent bully.

[2].  Franco-Vietnamese relations from the 17th century on followed the classic pattern of Western penetration of Asia.  First came the missionaries and traders.  In time, diplomats arrived to intercede on behalf of both and, in the end, soldiers marched in to impose foreign rule - for the subject people's own good, of course.

 A country's chief motive in acquiring colonies and spheres of influence would seem to be acquisition - to get something, be it  power, prestige, wealth, or plunder...In the French case the chief emphasis was on religion.  As the torchbearers of Catholicism, the French were engaged in a religious crusade to give the people of Vietnam that most priceless of gifts, the opportunity to achieve immortality.  Only when France became more secular in the 19th century did it place emphasis on its "civilizing mission" - in countries justly proud of their ancient civilization.

...However unwelcome the traders were, Western missionaries were even more suspect.  After 1645, when Alexandre de Rhodes was first imprisoned and then expelled, missionaries had to disguise themselves as traders, according to English merchants who came to Vietnam to open up trade channels.

...A modern Eastern philosopher, in attempting to explain Asia's antagonism toward Christian evangelists, stressed the arrogance of the typical Christian missionary:

  "You Western mind is too much obsessed with the idea of conquest and possession, you inveterate habit of proselytism is another form of it.. Preaching your doctrine is no sacrifice at all - it is indulging in a luxury far more dangerous than all luxuries of material living.  It breeds an illusion in your mind that you are doing your duty - that you are wiser and better than your fellow-beings..."

   A denigration of everything Asian is implicit in the attitudes of early French missionaries toward the religions they found in Vietnam, as can be seen in their correspondence and writings.

...Whatever the difference between Vietnam's various religions, they were minor compared with the gulf separating them from the militant Catholic Church.. Vietnamese emperors regarded Catholicism as a threat to their authority and the local Vietnamese converts as the bottom rung of a tight religious hierarchy under foreign bishops. (So completely dominated by foreigners was the Vietnamese Catholic Church that there were no Vietnamese bishops appointed until the 1930s, almost 400 years after the first Catholic missionaries arrived in Vietnam.)  Above the foreign bishops was the foreign pope in far-off Rome, and they owned their loyalty and obedience to him rather than to the Vietnamese emperor.

    The missionaries were totally alien to Vietnam and to the very idea of mutual accomodation between different religious viewpoints.  To the Catholic faithful of this period there was truth and error, with no possibility of compromise or "dialogue" between the two.  Missionaries looked down on local beliefs and practices, calling them false. 

...Early reports describe how a large quantity of Western medicines was brought to Vietnam so that the missionaries could administer them "in order to win the hearts of these peoples" (Father de Courtaulin, quoted in Taboulet, p.42).  But in their proselytizing activities many Catholic missionaries exploited the fears and hopes of the ignorant and the credulous.  Christianity was regarded by those who adopted it as a new system of magic.  Catholic holy water was used, hopefully, to exorcise devils, raise the dead, and restore sight to the blind...

   True to their belief in Catholic infallibility, members of the Society of Foreign Mission attacked Buddhism as both atheistic and idolatrous and excoriated Confucianism because of its rites of ancestor worship.

...To Vietnam's rulers, the entire Christian doctrine was suspect.  In the Confucian view, man is essentially good; all he needs is good training and the use of his reasoning powers to ascertain the difference between good and evil.  He does not have to be "saved" by Christ's intercession with God, and the supposition that he did, struck the educated Confucian as just so much superstitious.

   Besides being considered crude and implausible, Christian dogma was viewed as positively dangerous, since it alineated a person from his family by emphasizing individual salvation. 

   The missionaries enjoined their Vietnamese flocks, under the threat of hell fire and damnation, to pursue the Holy Grail of personal immortality in the next world instead of fulfilling the duties of filial piety in this one.  The Vietnamese authorities were particularly alarmed over the Catholic confessional as a  means of  exercising power over people.

...As if challenging the Confucian genius for merging and tempering alien creeds, Catholic proved to be completely indigestible.  For four centuries the Catholic faith has remained a divisive force in the society.  Reinforcing the ideological gulf between Vietnamese Catholics and the rest of the population, Christian converts have tended to live apart in separate villages dominated by their priests, much as the villages of medieval Europe were dominated five hundred years ago.

   In a cultural sense, too, Vietnamese converts to Catholicism became isolated from the mainstream.  In order to dissiminate Christian teachings in Vietnam, the missionaries worked out a new form of Romanized script called Quoc Ngu, a phonetic rendering of Vietnamese which they taught their flocks.  They translated prayer books and religious tracts into this new script, but no Vietnamese literature.  This meant that Vietnamese Catholics, who no longer attended village schools run by Confucian scholars, could read neither the Vietnamese script, called "Nom", nor the Chinese characters used  for all public documents.  The Romanized script was one of the few lasting Western contributions to Vietnamese civilization, but its immediate effect was to divide the nation and strike at the roots of Vietnamese culture.

   For a nation whose ideal was a harmonious community  living  according  to  well -  defined  human relationships, this Catholic intrusion represented disorder and dissension..

     From the start the Church fathers in Vietnam had been willing to defy Vietnamese authority and resorted to bribery and fraud to gain their ends.

[3].  What was the nature and extent of the assistance that the Catholics brought to the French expedition?

 The correspondence and reports of Balny and Harmand, who were dispatched by Garnier to obtain the submission of many of the provincial citadels and strongpoints of the delta, reveal pattern of significant Catholic assistance that included - but not limited to - formal administrative and military duty.  These sources further reveal a pattern of mutual manipulation by French officers and Catholic missionaries in which the "volunteers" often had as much or more to gain from the relationship as did the French officers.

...It is useful to consider Balny's actions at Phu Ly and Hai-duong and Harmand's at Nam-dinh with an emphasis on the relationship between Catholic Missions and the French forces.  The analysis reveals that the French were far from alone in their attacks on the loci of Vietnamese authority because the invaders received a significant level of support from the missionaries and the Vietnamese Catholics.  Moreover, the methods of the French officers and their Catholic collaborators could hardly be considered as evidence of a superior morality even by their own contemporary standards, for the Catholic Missions exchanged labor, resources, and information in return for French assistance in perpetuating summary executions, desecreations of Buddhist religious edifices, burning of non-Catholic villages, and pillaging of imperial citadels.  This Catholic collaboration with French imperialism has not been adequately recognized by historians, but it was a significant contributing factor to the French success in Tonkin.

Bình luận

Bình luận

QUÍ
13/05/2010 21:42:02
Nhiều người Việt Nam mơ hồ cho rằng có một nền văn minh thiên chúa giáo là ân nhân của nhân loại, là cha đẻ của nền khoa học Âu Mỹ, là hiệp sĩ khai hóa cho phần thế giới còn lại. Sự thật như thế nào ? Hãy để cho chính danh nhân trí thức Âu Mỹ xưa và nay phát biểu qua bộ sưu tập sau đây. ( từ “ tôn giáo ” trong các phát biểu mặc định chỉ cho độc thần giáo của Âu Mỹ, không dính dáng đến các tôn giáo của Phương Đông ) : Pope PAUL IV (1476-1559) Giáo hoàng : *Nếu cha tôi là một kẻ lạc đạo, tôi sẽ đích thân đi lượm củi để thiêu sống ông ta (If my own father were a heretic, I would personally gather the wood to burn him.) Pope GREORY I (540-604) Giáo hoàng : *Niềm hạnh phúc của những người được chọn ở trên thiên đường sẽ không được hoàn hảo trừ phi những người này có thể nhìn xuống địa ngục và thích thú trước những sự đau đớn cùng cực của anh em họ trong ngọn lửa vĩnh hằng. (The bliss of the elect in heaven would not be perfect unless they were able to look across the abyss and enjoy the agonies of their brethen in eternal fire.) ALBERT EINSTEIN (1879-1955), Khoa học Gia Do Thái, phát minh Thuyết Tương Đối : *Tôi không thể quan niệm một Chúa Ki Tô lại thưởng phạt tạo vật do ông ta dựng nên (I cannot conceive of a God who rewards and punishes his creatures) ; *If people are good only because they fear punishment, and hope for reward, then we are a sorry lot indeed. ; *Tôi không tin vào một ngôi Chúa, tôi chưa hề phủ nhận điều này, mà đã từng diễn đạt điều đó rõ ràng. ( I do not believe in a personal God and I have never denied this but have expressed it clearly.) ; * I cannot imagine a God who rewards and punishes the objects of his creation, whose purposes are modeled after our own -- *Chúa trời, nói ngắn gọn, chỉ là phản ánh sự yếu đuối của con người ( a God, in short, who is but a reflection of human frailty.) BERTRAND RUSSELL (1872-1970), Triết gia, Nhà Toán học Anh, tác giả cuốn “Why I Am Not A Christian” : * Quan điểm của tôi về tôn giáo giống như quan điểm của Lucretius. Tôi coi nó như là một bệnh chứng xuất phát từ sự sợ hãi và là nguồn gốc của sự khổ sở không thể kể được của loài người (My own view on religion is that of Lucretius. I regard it as a disease born of fear and as a source of untold misery to the human race.) ; *Nếu tôi nhớ không lầm, không có một lời nào trong các Phúc Âm ca tụng sự thông minh (So far as I can remember, there is not one word in the gospels in praise of intelligence.) *Đàn áp tôn giáo được sử dụng trong thần học chứ không ở trong số học (Persecution is used in theology, not in arithmetic.) [ số học : ý nói khoa học ] ALEXANDRE DUMAS (1802-1870), Văn hào Pháp: *Tín đồ Ca-Tô và Tin Lành, trong khi thiêu sống và giết hại lẫn nhau, vẫn có thể cộng tác để nô lệ hóa những người anh em da đen của họ (Catholics and Protestants, while engaging in burning and murdering each other, could cooperate in enslaving their black brethen.) CHARLES DARWIN (1809-1882), Khoa học gia Anh, nhà lập thuyết Tiến Hóa : * Khoa học và chúa KiTô chẳng có liên hệ gì với nhau. Tôi không tin đã có một sự mạc khải nào (Science and Christ have nothing to do with each other. I do not believe that any revelation has ever been made). ARTHUR SCHOPENHAUER (1788-1860), Triết gia Đức : *Bạn có thể ghi nhận là đức tin và kiến thức thì liên hệ với nhau như là hai cán cân; khi cán cân bên này lên thì cán cân kia xuống (You may observe that faith and knowledge are related as the scales of a balance; when the one goes up, the other goes down) ; *Những hoa trái của Ki Tô giáo là chiến tranh tôn giáo, những cuộc tàn sát, những cuộc chiến tranh thập giá, những tòa án xử dị giáo, sự tiêu diệt các thổ dân Mỹ, và đưa những nô lệ Phi Châu vào thay thế (The fruits of Christianity were religious wars, butcheries, crusades, inquisitions, extermination of the natives in America, and the introduction of African slaves in their place) ; *Ca-Tô giáo là tôn giáo lên thiên đường bằng cách cầu xin, vì nó quá phiền toái để tự mình đạt được. Linh mục là những kẻ buôn bán thiên đường (The Catholic religion is an order to obtain heaven by begging, because it would be too troublesome to earn it. The priest are the brokers for it) ; * Mọi tín lý, bất kể là vô lý tới đâu, khi cấy vào con người từ nhỏ, chắc chắn là ở trong đó suốt đời (Any dogma, no matter how extravagantly absurd, inculcated in childhood, is sure to retain its hold for life.) NAPOLEON BONAPARTE (1769-1821), Hoàng đế Pháp: *Hiệp hội Giêsu là hội nguy hiểm nhất, và đã gây nên nhiều tổn hại hơn tất cả những hội tôn giáo khác (The Society of Jesus is the most dangerous of orders, and has done more mischief than all the others) ; *Kiến thức và lịch sử là những kẻ thù của tôn giáo (Knowledge and history are the enemies of religion) ; *Ở mọi nơi và mọi thời, linh mục đã đưa vào sự gian dối và sai lầm (Priests have everywhen and everywhere introduced fraud and falsehood) . THOMAS JEFFERSON (1743-1826), Tổng Thống Mỹ : *Trong mọi quốc gia và trong mọi thời đại, linh mục đều đã thù nghịch đối với tự do.(In every country and in every age, the priest has been hostile to liberty); *Thần Ki-Tô là một nhân vật có những tính cực kỳ độc ác, bất khoan dung, đồng bóng , và bất công. (The God is a being of terrific character - cruel, vindictive, capricious, and unjust); * Đã tới 5- 6 mươi năm từ ngày tôi đọc cuốn Khải Huyền, và từ đó tôi coi nó chỉ là những lời điên dại mê sảng của 1 kẻ cuồng điên (It has been 50 and 60 years since I read the Apocalypse, and I then considered it merely the ravings of a maniac). JAMES MADISON (1751-1836), Tổng Thống Mỹ : *Trong gần 15 thế kỷ, cơ sở hợp pháp của Ki Tô giáo đã được phán xét. Hoa trái của Ki Tô giáo là gì ? Ở khắp nơi, không nhiều thì ít, sự lười biếng và hãnh diện của giới giáo sĩ, sự ngu tối và quỵ lụy của giới tín đồ, sự mê tín, cố chấp và bạo hành trong cả hai giới (During almost 15 centuries has the legal establishment of Christianity been on trial. What has been its fruits? More or less in all places, pride and indolence in the clergy; ignorance and servility in the laity; in both, superstition, bigotry, and persecution.) ABRAHAM LINCOLN (1809-1865), Tổng Thống Mỹ : *Cả hai [Ca Tô và Tin Lành] đều đọc cùng một cuốn thánh kinh, cầu nguyện cùng một Chúa, và người này viện đến sự giúp đỡ của Ngài để chống lại người kia (Both read the same Bible, and pray to the same God; and each invokes His aid against the other.) BENJAMIN FRANKLIN (1706-1790), Khoa học gia Mỹ: *Cách nhìn mọi sự việc bằng đức tin là nhắm con mắt của lý trí lại. (The way to see by faith is to shut the eye of reason). THOMAS PAINE (1737-1809), triết gia Anh, tác giả cuốn sách nổi tiếng Thời Đại Của Lý Trí : *Cuốn Tân Ước dạy chúng ta những gí ? Tin rằng Đấng Toàn Năng phạm tội lăng nhăng với một người đàn bà đã có chồng; và tin vào cái chuyện lăng nhăng này gọi là đức tin. (What is the New Testament teaches us? To believe that the Almighty committed debauchery with a woman engaged to be maried; and the belief of this debaucery is called faith ) ; *Nguồn gốc của sự xấu xa nhất, của những sự độc ác khủng khiếp nhất, và những sự khổ sở to lớn nhất giáng lên đầu nhân loại là ở trong cái gọi là mạc khải, hay tôn giáo mạc khải (The most detestable wickedness, the most horrid cruelties, and the greatest miseries that have afflicted the human race have had their origin in this thing called revelation, or revealed religion); *Tin vào một vị Thần độc ác làm cho con người thành độc ác (Belief in a cruel god makes a cruel man.); *Một thầy giáo giỏi có ích hơn là 100 linh mục (One good school master is of more use than a hundred priests.) VOLTAIRE (1694-1778), Văn hào, Triết gia .. Pháp : *Ki-Tô giáo là tôn giáo lố bịch nhất, vô lý nhất và đẫm máu nhất làm nhiễm độc thế giới. (Christianity is the most ridiculous, the most absurd and bloody religion that has ever infected the world); *Trong 1700 năm, Ki Tô giáo không làm gì khác ngoài việc gây hại cho nhân loại (For 1700 years, the Christian sect has done nothing but harm; *Những tín đồ Ki-Tô là những người bất khoan dung nhất (Christians have been the most intolerant of all men); *Hãy nghiền nát cái đồ ô nhục (Erasez l’infâme!) [crush the infamous thing - Christianity] ; *Vô thần là thói xấu của một số nhỏ những người thông minh (Atheism is the vice of a few intelligent people); *Thần Ki-Tô luôn luôn ở phía những tiểu đoàn mạnh nhất (God is always on the side of the heaviest battalions); *Tai họa giáng vào thế giới qua tội lỗi của Adam. Nếu cái tên ngu đần ấy không phạm tội, chúng ta đã có thể không bị làm khổ bởi bệnh đậu mùa, bệnh ghẻ, hoặc môn thần học, hoặc đức tin duy nhất có thể cứu rỗi chúng ta (Evil came into the world through the sin of Adam. If that idiot had not sinned, we should not have been afflicted with the smallpox, nor the itch, nor theology, nor the faith which alone can save us.); *Lời của Thần Ki Tô là lời của các linh mục; sự vinh quang của Thần Ki Tô là sự hãnh diện của các linh mục; ý của Thần Ki Tô là ý của các linh mục; xúc phạm Thần là xúc phạm các linh mục; tin vào Thần là tin vào mọi điều linh mục nói (The word of God is the word of the priests; the glory of god is the pride of the priests; the will of god is the will of the priests; to offend god is to offend the priests; to believe in god is to believe in all that the priests tell us.) ROBERT G. INGERSOLL (1833-1899 ) : *Sự khác biệt giữa đạo Công giáo và đạo Tin lành là gì ? Và đạo nào tốt hơn? Tin lành khá hơn vì có ít chất công giáo hơn [nghĩa là ít độc tài, xảo quyệt, hoang đường hơn], nhưng sự khác biệt giữa đạo Công giáo và đạo Tin lành chỉ là sự khác biệt giữa một con cá sấu lớn và một con cá sấu nhỏ. (What is the difference between Catholicism and Protestantism? and which one is better? Protestantism is better because it is less Catholic, but the difference between Catholicism and Protestantism is only the difference between an alligator and a crocodile .) FRIEDRICH NIETZCHE (1844-1900), Triết gia Đức : *Thần Ki-Tô đã chết ( God is dead.) *Chúng ta không nên đi đến nhà thờ nếu chúng ta muốn hít thở không khí trong lành (One should not go to church if one wants to breathe pure air.) *Điều nào đúng: con người là một trong những sai lầm của God, hay God là một trong những sai lầm của con người. (Which is it: is man one of God’s blunders, or is God one of man’s blunders ? ) ÉMILE ZOLA (1840-1902), Văn hào Pháp : * Phải chăng khoa học đã thoái lui ? Không phải ! Chính Ca-Tô giáo đã luôn luôn phải thoái lui trước khoa học, và sẽ còn bị bắt buộc phải thoái lui (Has science ever retreated ? No ! It is Catholicism which has always retreated before her, and will always be forced to retreat.) WILLIAM E. H. LECKY (1838-1903), Sử gia Ái Nhĩ Lan: *Hầu hết Âu châu, trong nhiều thế kỷ, đã bị ngập máu, máu đổ do sự chủ mưu trực tiếp hoặc với sự hoàn toàn chấp thuận của những người có quyền trong giới giáo sĩ (Almost all Europe, for many centuries, was inundated with blood, which was shed at the direct instigation or with the full approval of the ecclesiastical authorities). *Bất cứ khi nào mà giới giáo sĩ, Ca-Tô hay Tin Lành, đứng cạnh thế quyền dân sự, thì kết quả là sự bạo hành (Whenever the clergy were at the elbow of the civil arm, no matter whether they were Catholic or Protestant, persecution is the result.) SIGMUND FREUD (1856-1939), Nhà Phân tâm Anh : *Tôn giáo giống như là chứng bệnh suy nhược thần kinh của trẻ con (Religion is comparable to a childhood neurosis.) ; *Giáo hội Ca-Tô là đối thủ của mọi tự do tư tưởng (The Catholic Church so far has been the implacable enemy of all freedom of thought.) GEORGE SANTAYANA (1863-1952), Triết gia Mỹ: *Ki Tô giáo đàn áp tôn giáo, tra tấn và thiêu sống con người. Như một con chó săn, tôn giáo này đánh hơi và truy lùng kẻ lạc đạo. Tôn giáo này gây nên những cuộc chiến tranh, và nuôi dưỡng thù hận và tham vọng. Tôn giáo này thánh hóa sự tận diệt và sự chuyên chế (Christianity persecuted, tortured, and burned. Like a hound it tracked the very scent of heresy. It kindles wars, and nursed furious hatred and ambitions. It sanctified extermination and tyranny..) CULBERT OLSON, Thống đốc bang California 1938-1943: Tôi không hiểu làm sao mà người nào đọc thánh kinh mà lại có thể tin rằng đó là lời của Thần Ki-Tô, hoặc tin đó không phải là chuyện man rợ của một dân tộc man rợ (I don’t see how anybody can read the Bible and believe it’s the word of God, or believe that it is anything but a barbarous story of a barbaric people.) FERDINAND MAGELLAN (1480-1521), Nhà hàng hải Bồ Đào Nha: *Giáo hội bảo rằng trái đất thì phẳng dẹt, nhưng tôi biết rằng nó hình cầu, vì tôi đã nhìn thấy bóng nó trên mặt trăng, và tôi tin vào một cái bóng hơn là tin vào giáo hội. (The church says the earth is flat, but I know that it is round, for I have seen the shadow on the moon, and I have more faith in a shadow than in the church) DENIS DIDEROT (1713-1784), Khoa học Gia Pháp: *Ki-Tô giáo dạy chúng ta phỏng theo một vị Thần độc ác, ngấm ngầm, ghen tuông, và không thể nguôi trong những cơn phẫn nộ của ông ta (The Christian religion teaches us to imitate a God that is cruel, insidious, jealous, and implacable in his wrath); Sự cuồng tín chỉ cách sự man rợ có một bước (Fanaticism is just one step away from barbarism); Hãy xét cái hình ảnh mà người ta vẽ cho chúng ta về Đấng Tối Cao, người có đầu óc ngay thẳng nhất phải ước rằng hắn ta đừng có hiện hữu (Considering the picture that is drawn for us of the Supreme Being, the most righteous soul must be tempted to wish that he did not exist). MARK TWAIN (1835-1910), Văn hào Mỹ: * Đức tin là tin vào cái mà chúng ta biết nó không như vậy (Faith is believing what you know ain’t so). * Không phải là những phần trong thánh kinh mà tôi không hiểu làm tôi bực mình, mà là những phần mà tôi hiểu (It ain’t those parts of the Bible that I can’t understand that bother me, it is the parts that I do understand.) PIERRE LAPLACE (1749-1827), Khoa học gia Pháp: * Kính thiên văn đã quét hết vòm trời mà không thấy Thiên Chúa ở đâu. (The telescope sweeps the skies without finding god.) RICHARD FEYNMAN , Vật Lý Gia Mỹ, Giải Nobel: * Thiên Chúa được phát minh ra để giải thích những điều khó hiểu.Thiên Chúa luôn luôn được phát minh ra để giải thích những điều chúng ta không hiểu. Nay, khi sau cùng chúng ta khám phá ra rằng một cái gì đó vận hành như thế nào, chúng ta có những định luật mà chúng ta tước khỏi từ Thiên Chúa, chúng ta không còn cần đến ông ta nữa.(God was invented to explain mystery.God is always invented to explain those things that you do not understand. Now, when you finally dicover how something works, you get some laws which you are taking away from God; you don’t need him anymore.) GORE VIDAL , Văn sĩ : *Tôi coi chủ nghĩa độc thần là tai họa to lớn nhất đã giáng xuống đầu nhân loại. Tôi không nhìn thấy cái gì tốt ở Do Thái Giáo, Ki tô Giáo hay Hồi Giáo – Có những người tốt, đúng vậy, nhưng tôn giáo nào mà đặt căn bản trên một thần duy nhất điên cuồng, ác độc, thì tôn giáo đó không có ích gì cho nhân loại , còn như , đạo Khổng, không phải là một tôn giáo mà là một hệ thống đạo đức và giáo dục.(I regard monotheism as the greatest disater ever befall the human race.I see no good in Judaism, Christianity or Islam – good people, yes, but any religion based on a single, well, frenzied and virulent god, is not as useful to the human race as, say, Confucianism, which is not a religion but an ethical and educational system.) ARTHUR SCHLESINGER, Jr., Sử Gia: *Là một sử gia, tôi thú nhận là cảm thấy khôi hài khi tôi nghe người ta ca tụng truyền thống Do Thái – Ki Tô là nguồn gốc của quan niệm về nhân quyền ngày nay.Thật ra thì, những thời đại sùng đạo được nổi tiếng là không hề quan tâm đến nhân quyền. (As a historian, I confess to a certain amusement when I hear the Judeo-Christian tradition praised as the source of our present-day concern for human rights.. In fact, the great religious ages were notable for their indifference to human rights.) PETER WILLIAM ATKINS , Nhà Hóa Học Anh: *Không thể nào là người lương thiện trí thức mà lại tin vào các Thiên Chúa.Và không thể nào tin vào các Thiên Chúa mà lại là những khoa học gia chân chính.(It is not possible to be intellectually honest and believe in gods.And it is not possible to believe in gods and be a true scientist.) FRANCIS CRICK , Nhà sinh học, cùng khám phá ra DNA với James Watson : *Nếu những tôn giáo mạc khải đã mạc khải ra những điều gì, thì chúng thường là sai lầm. (If revealed religions have revealed anything it is that they are usually wrong) *Nếu một số điều trong cuốn Kinh Thánh rõ ràng là sai lầm, vậy thì tại sao những điều còn lại lại phải được tự động chấp nhận. (If some of the Bible is manifestly wrong, why should any of the rest of it be accepted automatically) HARVEY FIERSTEIN , Kịch sĩ Mỹ: *Giáo hội Công giáo là tổ chức duy nhất mà chúng ta biết là dùng tiền của một quỹ nhơ bẩn được tạo lên chỉ để dùng riêng để bồi thường cho những gia đình có con em bị xâm phạm tình dục.Vậy thì luôn luôn hãy nhớ rằng chúng ta không thể xét đoán một người qua cái cổ áo của người đó [các linh mục thường mặc áo chùng thâm với cái cổ cồn trắng] (The Catholic Church is the only organization on record to dispense money from a slush fund set up solely for the paying off of abused children’s families.So always remember you cannot judge a man by his collar.) JOHN BURROUGHS(1837-1921), Văn hào Mỹ: * Khoa học đã đóng góp cho sự phát triển của nền văn minh Tây phương trong 100 năm nhiều hơn là sự đóng góp của Ki Tô Giáo trong 1800 năm. (Science has done more for the development of Western civilization in 100 years than Christianity in 1800 years.) * Nền văn minh của chúng ta không được xây dựng trên Ki Tô Giáo mà là trên lý trí và khoa học (Our civilization is not founded upon Christianity; it is founded upon reason and science.) * Những người hoài nghi và những người không tin (God của Ki Tô giáo) không bao giờ có thể giết nhau như những tín đồ Ki Tô đã giết nhau (Skeptics and disbelievers could never slaughter each other as the Christians have.)
bích tâm
14/05/2010 07:36:32
LỖI CHÍNH TẢ. Mình cũng thừa nhận có khi mình cũng viết sai lỗi chính tả, nhưng vấn đề ở uôn đi. Thật sự thì các bạn đã giúp mình sửa lỗi chính tả rồi còn gì nữa. Vấn đề này ko nghiêm trọng lắm đâu. Vì đây là nơi bình luận mà. Thậm chí trang web đạo phật ngày nay, còn gửi thư kêu gọi nhờ người phát tâm sửa lỗi chính tả dùm nữa mà. Thật ra lỗi chính tả ko nói lên được điều gì hết. Vì cái đó là do ai đó đã đặt ra mà thôi, và nó chỉ đúng với họ mà thôi. còn chúng ta lúc còn đi học hay đi làm thì phải chấp nhận nó, lệ thuộc vào nó. Bạn có khẳng định trong cuộc đời của các bạn có ai dám bảo đảm viết đúng chính tả ko sai dù 1 chữ nào ko? type có thể nhằm các bạn vẫn đọc hiểu, viết sai lỗi chính tả các bạn vẫn có thể đọc hiểu, và tự sửa dùm là được rồi. ko nên bám chấp quá làm gì. Chữ nghĩa, chánh tả, ngôn từ...trên toàn thế giới chỉ ở mức độ tương đối làm phương tiện mà thôi, chứ ko bao giờ là tuyệt đối đâu. Mình để ý thấy mấy bài viết của nhiều bạn cũng bị sai chính tả nữa, nhưng vì những chữ nào các bạn ấy chưa được học qua, hay lúc còn đi học cô giáo sơ xuất bỏ qua, ko sửa dùm, thì các bạn ấy hay mình bị sai thôi, có những chữ mình sai chính tả, có những chữ các bạn khác và bạn nữa bị sai chính tả. Đâu có gì nghiêm trọng đâu. Tự sửa dùm nhau ,đọc hiểu hết là được rồi. Quan trọng, là mỗi lúc thấy các bạn khác viết sai chính tả, mình ko bắt lỗi chính tả giống như cô giáo tiểu học được, vì các bạn ấy thuộc người tự do rồi. Chuyện đó ko ảnh hưởng tới học đạo giác ngộ, mà trái lại nó còn cảng trở trong quá trình giác ngộ nữa. Còn chuyện mình nói nếu ai thắng mình chúc mừng, ai thua thì chia buồn. Là tại vì mình cố tình nói vậy, tại khuyên ngăn hoài hỏng được, nên nói vậy thôi, để các bạn nhận ra ,hiểu được, tránh tình trạng cãi nhau thôi. Chứ thật sự nếu các bạn cãi nhau tiếp, tranh chấp hơn thua tiếp, thì mình sẽ giúp đỡ giải hòa tiếp thôi, chứ ko làm giống như những gì đã viết đâu. Bạn đã đọc hết mấy trang kia chưa, 4 trang có bài viết thảo luận kiểu như dầy, các bạn đạo chúa với phật tử, đọc giả nghiên cứu, với tác giả, tranh chấp hơn thua, cãi nhau, phải nói là vượt ngòai sức tưởng tượng của người xem luôn. Có rất nhiều người vô can ngăn mà hỏng được. Tình trạng rất xấu. Đơn thuần chỉ là nghiên cứu lịch sử, văn học, tôn giáo thôi. Nhưng các bạn phật tử, các bạn đạo chúa ko phải là nhà phê bình lịch sử, cũng ko phải là nhà tâm lý học hay triết học, các bạn ấy ko thể nào hiểu và chấp nhận được ,vì bảo vệ cái tôi tôn giáo của chính mình, và phật tử thì muốn hạ đạo chúa xuống để nâng cấp đạo giác ngộ lên. Và cuối cùng dẫn đến xung đột tôn giáo. Bạn phải tìm hiểu sâu sắc, để ý tỉ mĩ bạn sẽ hiểu. mình thấy ko ai thông cảm cho người khác hết, ko ai để ý đến cảm nhận của ai hết. Cứ vô tư mà thảo luận, nhưng các bạn đạo chúa ko nghĩ thế đâu, vì mặc cảm, nên tranh chấp, giận hờn, phiền não...Nói chung chúng ta nên sâu sắc về mọi phương diện, dưới mọi góc nhìn mới được, 1 cách sáng suốt bình đẳng và khách quan mới được. Chia sẻ với bạn điều này nhe: lỡ mà bạn hay mình hay các bạn khác có viết sai chính tả gì đi nữa, thì ko thể nào sửa được. Vì nếu họ biết sai thì đã ko viết vậy rồi, vì họ nghĩ nó đúng nên mới viết. Đó là do lúc đi học cấp 1 ,cô giáo đã sơ xuất cho qua. Mà có khi cô giáo còn chưa chắc viết đúng toàn bộ nữa là. Cô giáo cũng chỉ bắt chước theo quy ước của ai đó mà thôi. và chúng ta bắt chước lại mà thôi. Cái này gọi là áp bức bám chấp chủ quan, nhưng thôi tạm chấp nhận nó tương đối làm phương tiện. chứ đừng bám chấp tuyệt đối vào nó như chân lý tuyệt đối, hay lệ thuộc vào nó quá mức như vậy. Ai cũng biết sai, mà ai cũng đọc hiểu hết. Cái này gọi là " ở đây ko ai có vấn đề hết, thì làm gì có vấn đề?".đây các bạn có thể đọc hiểu được hết phải ko? vậy thì các bạn hãy tự sửa lỗi chính tả dùm l
kẻ ở miền xa (chưa được kiểm chứng)
14/05/2010 12:13:24
Vài dòng trao đổi cùng bạn Bích Tâm. Trước hết, tôi đã đọc bài viết của bạn trả lời tôi. Tôi rất cảm ơn bạn đã dành chút thời gian quý báu để trả lời thư tôi. Tôi rất quý bạn một điều, đó là bạn có một cái tâm trong sáng, hòa giải giữa hai bên. Bạn đưa ra nhiều lý lẽ, triết lý dài dòng, tràn lan nhưng không có tính thuyết phục vì nó thiếu sự đúng đắn, hiểu biết về đạo Chúa, về Kinh Thánh…. Có thể Phật pháp thì tôi không hiểu bằng bạn, nhưng về đức tin Công giáo, lịch sử đạo Chúa thì có lẽ bạn không hiểu bằng tôi vì người xưa có nói: “ở trong chăn mới biết chăn có rận”. Tôi rất thông cảm với những suy nghĩ tốt đẹp mà bạn nghĩ về đạo Chúa của tôi . Nhưng bạn ơi, bạn không hiểu đạo của tôi như tôi đâu. Do đó, tôi có lời khuyên, một lời khuyên chân thành đến bạn vì tôi rất quý bạn là: muốn bàn luận về vấn đề gì thì phải có chút ít hiểu biết về vấn đề đó. Sau đây tôi xin chia sẻ với bạn vài điều mà bạn không hiểu, lầm tưởng về đạo Chúa, cho rằng đạo này giống như đạo Phật, cũng có mẫu số chung tốt đẹp như bạn lầm tưởng: Thưa bạn, đạo Phật ra đời cách nay 2554 năm thì đúng, nhưng nói đạo Chúa ra đời cách nay 2500 năm thì sai trầm trọng. Vì sao? Dương lịch lấy năm Chúa ra đời làm mốc để tính công nguyên. Năm nay là năm 2010, vậy Chúa ra đời cách nay 2010 năm, vậy nếu nói đạo Chúa ra đời 2500 năm là không đúng. Tôi có đọc bài viết của bạn, nó dài dòng văn tự mà không đi vào nội dung câu hỏi của tôi. Bạn nên đọc lại các câu hỏi ấy, hỏi sao, trả lời vậy thì bạn sẽ hiểu ngay vấn đề. Bạn dẫn chứng một bạn đạo Chúa nói “…dù sao tui tin thì cũng tin thôi, …cấm trích dẫn bình giảng Kinh Thánh”. Điều này cho thấy tín đồ Công Giáo, Tin Lành bị nhồi sọ, tin mà không cần hiểu và luôn sợ sự thật, không dám nói đến sự thật nhưng miệng luôn rao giảng Thiên Chúa là tình yêu, đạo tôi bác ái, văn minh…Nếu tốt đẹp thì phải khoe ra chứ việc gì phải dấu diếm, cấm đoán? Nếu nói các bạn đạo Chúa tôn kính đức Phật, tôn trọng đạo lý đức phật thì SAO LẠI ÉP BUỘC NGƯỜI PHẬT TỬ CẢI ĐẠO QUA HÔN NHÂN? Chúng ta nên nhìn thực tế chứ không nên nghe những lời sáo rỗng ở chóp lưỡi đầu môi. Nếu nói đạo Chúa là tốt nhất, là bác ái, nhân từ, tình yêu, hòa bình… để người khác theo thì không lẽ đạo Phật lại không có tình yêu thương con người, hòa bình? Và do đó có thể lấy mẫu số chung của các tôn giáo được không? Nên nhớ Phật giáo không hề cưỡng ép việc cải đạo qua hôn nhân. Bạn có biết người đạo Chúa yêu Chúa lắm không, yêu đến hết trí khôn của mình đấy. Chính vì yêu Chúa như vậy nên mới có các sự kiện như Tòa Khâm Sứ, Thái Hà, Đồng Chiêm, Tam Tòa, Đề Gatin Lành… Thế Bạn nói Đạo Chúa ở VN sống trong tình yêu, hòa bình, khát khao bình đẳng tự do, sống có tình người là sao? Bình đẳng thì sao có chuyện PHẢI CẢI ĐẠO QUA HÔN NHÂN DỊ GIÁO? Sống hòa bình, có tình người SAO LẠI NHỤC NHÃ KHI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM, ĐÒI ĐẤT, ĐÒI CÁT VỐN KHÔNG PHẢI CỦA MÌNH, LÀM KHÓ KHĂN NHÀ NƯỚC? SAO LẠI ĐÒI THÀNH LẬP NHÀ NƯỚC ĐỀ GA TIN LÀNH? Chính vì yêu Chúa đến hết trí khôn của mình nên nhiều cuộc khởi nghĩa chống Pháp của nhân dân ta lại bị thất bại bởi những kẻ yêu Chúa đến hết trí khôn. Nếu nói đạo Chúa sống có tình người thì sao trong dân gian có câu THEO ĐẠO CÓ GẠO MÀ ĂN? Bạn viết: tình yêu và hòa bình thì không muốn cho con người bị đổ máu nhưng TẠI SAO TRONG SUỐT GẦN 2000 NĂM TRUYỀN ĐẠO, ĐẠO CHÚA ĐÃ NHUỐM ĐẦY MÁU VÀ NƯỚC MẮT CỦA NHÂN LOẠI??? Trong khi đó đạo Phật, và các tôn giáo phương đông như Nho, Lão ra đời trước mấy trăm năm lại không hề làm rơi một giọt máu nào của nhân loại trong quá trình phát triển. Kinh Phật do đệ tử Phật ghi lại, lưu truyền , biến đổi làm sao thì tôi không rõ, chứ với Kinh Thánh của đạo Chúa là do Chúa mạc khải, là chân lý thánh thiện, không thể sai lầm thì mới đáng nói. Tín đồ mà nói ngược lại là bị cả giáo xứ phạt vạ tuyệt thông, rút phép thông công. Thế mới có chuyện để nói. Còn triết lý của bạn thì chỉ áp dụng cho Phật giáo thôi, không thể vận dụng vào đạo Chúa được. Vì Phật giáo dạy tín đồ phải suy nghĩ lời dạy của Phật, đúng thì nghe, không đúng thì thôi chứ không hề bắt tín đồ quên mình trong vâng phục, không thể sai lầm, không tin thì chỉ có xuống hoả ngục đời đời…. như đạo Chúa. Nếu bạn không tin thì cứ tìm hiểu. Thưa bạn Bích Tâm và quý độc giả, có trong chăn mới biết chăn có rận. Tôi rất đau lòng khi phải nói lên những điều này. Không nói không được, vì nhiều bạn không hiểu đạo Chúa cực kỳ gian ác, thâm độc, trịch thượng, cuồng tín như thế nào. Tôi hi vọng những lời này của người trong cuộc sẽ làm mọi người tỉnh ngộ và không sa chân vào sợi dây thòng lọng của đạo Chúa cho đến chết. Bây giờ, tôi không biết phải làm sao để xóa đi cái tôn giáo đã ghi trong lý lịch của mình bao năm qua. Tôi công nhận tác giả Bùi Thúc Định, Trần Chung Ngọc nói thật không hề thêm bớt, rất công tâm, thẳng thắn mặc dù kinh Thánh còn kinh khủng hơn thế nữa. Tôi cho rằng cần phải có những bài viết, bài nhiên cứu như thế này để dân Chúa Việt Nam tỉnh ngộ, bớt huyênh hoang, cuồng tín, trịch thượng. Tôi thấy các trang web Phật giáo rất chân thật, nghiêm túc không hề bốc thơm, ca ngợi Phật giáo lên mây, mà có những bài viết về những hạn chế, yếu kém để sữa chữa chứ không phải làm vui lòng người này, người kia, điều này không hề thấy trên các trang Công Giáo, Tin Lành. Tôi có lời khuyên chân thành của cho bạn Bích Tâm là bạn cần phải tìm hiểu về đạo của tôi nhiều hơn nữa, vì nếu bạn không hiểu gì về Đạo Chúa mà phát biểu theo cảm tính riêng của mình là hết sức sai lầm, sẽ làm vui lòng cho những kẻ gian ác, thiếu lương thiện, có mục đích xấu chứ ai tâm phục khẩu phục bài viết vớ vẩn, vu vơ nào đó. Bạn nên có cái nhìn mới toàn diện hơn chứ không thể đạo nào cũng tốt, cũng chân lý, tình yêu hòa bình, cũng không nên gật gù theo kiểu “ quan ba cũng ừ, quan tư cũng gật”. Một người bạn tốt nên góp ý chân thành, chỉ ra cái sai của bạn mình để bạn ấy rút kinh nghiệm chứ không phải chạy theo tâng bốc theo, a dua, khen ngợi theo vì sợ mất lòng bạn, sợ bạn buồn. Các câu hỏi ở trên của tôi chỉ để cho bạn và mọi người tìm hiểu, không nhất thiết phải trả lời cho tôi. Thân mến chào bạn.
Anonymous (chưa được kiểm chứng)
14/05/2010 22:08:25
Tôi có cảm giác cô Bích Tâm có thời gian rãnh rỗi quá nhiều .Đã có nhiều bạn lên tiếng không hài lòng về sự lấn sân thái quá của cô .Mong cô dành thì gian nghĩ ngơi cho khỏe .Có nói thì phải nói cho đúng và nên ngắn gọn .thưa cô !
bích tâm
15/05/2010 00:47:08
Chào bạn gì đó ơi! Mình có viết dài tới bao nhiêu thì cũng có bạn đọc hà. Vì đụng tới tên riêng của họ ,ví dụ : Chào bạn xyz gì đó ,đụng tới cái tôi của người ta tự nhiên người ta đọc thôi. cho dù là dài tới cỡ nào đi nữa, họ cũng quan tâm, vì họ coi ai đang khen chê gì mình đây. Các bạn có quyền ko đọc mà, ko ai ép buộc các bạn hết. lướt chuột qua là xong. Còn các bài viết ko đụng tới tên ai hết. Mà chỉ để tựa " Chân lý, tình yêu và hòa bình" thôi. Cũng có nhiều bạn muốn đọc lắm. Và thường thì các bạn đó toàn là những người hướng về Tâm Linh chung của Vũ trụ nhân sanh mà thôi. Tại sao vẫn có nhiều bạn thích đọc mà mình ko viết? Bạn có biết ko? Chỉ có những ai thích nghiên cứu lịch sử tôn giáo là ko thích thôi. Còn những người ko thích đọc thì thấy bài của mình thì bỏ qua là xong chứ gì. Làm sao mới gọi là viết đúng hay viết sai? Viết bắt chước rặp khuôn theo lịch sử xưa chết đứng là đúng hay sao? Xin lỗi mình ko làm được. Mình chỉ viết theo cảm nhận trí tuệ bình đẳng chân Tâm thôi. Các bạn cứ việc nghiên cứu tiếp đi. ko ảnh hưởng gì đến ai hết.Tự do ngôn luận mà. Cám ơn bạn đã quan tâm sức khỏe của mình, nhưng đó là chuyện của mình. Bạn đừng bận tâm gì về mình hết. Thời gian rãnh mình rất nhiều, tại sao bạn ko ước như mình đi. Vì khả năng kinh tế cho phép điều đó mà. Dù sao cũng nếu làm bạn giận thì mình cũng xin lỗi bạn.
bích tâm
15/05/2010 01:12:44
GIÚP ĐỠ CÁC BẠN TÔN GIÁO BẠN BẰNG CÁCH NÀO? Các Bạn ko hiểu gì về Tâm lý hết. Trước đây mình có quen 1 bạn đạo chúa, mình chơi chung với Bạn ấy rất thân . Bạn ấy tốt lắm, Nhưng khi mình học đạo giác ngộ, lúc đó còn mới, chưa hiểu sâu sắc ,trí tuệ chưa phát sanh. Nên mình có chê đạo chúa của bạn ấy, định chỉ dạy bạn ấy đạo giác ngộ. Nhưng khi vừa nói mấy câu, bạn ấy giận bỏ đi, nghĩ chơi bên mình luôn. Mình phải xin lỗi, phải năn nỉ. Từ đó về sau rút ra kinh nghiệm. Muốn giúp bạn mình ko thể lấy cương mà mong thắng cương được . Phải lấy nhu mới được. Bề ngoài bạn ấy vẫn theo đạo chúa nhưng trong Tâm lúc nào cũng sống bằng tánh Phật = chân tâm = Tình yêu trong sáng, thương yêu phục vụ gia đình, ngoài xã hội thì tốt vô cùng. Các Bạn ấy lớn rồi, các bạn ấy hiểu hết ,bạn ấy có quyền quyết định cuộc đời và số phận của bạn ấy. Thời hiện đại đừng mong ai ăn hiếp hay sai xử gì được người ta đâu. Bây giờ là thế kỷ 21 rồi, hiện đại vô cùng, nếu đạo chúa xấu sa như ngày xưa, hay có điều gì đó vô lý, bất ổn thì các bạn ấy sẽ từ bỏ ko theo đâu. Mấy em gái mình cũng có quen nhiều bạn đạo chúa lắm. Lúc đầu ko biết, cũng nói đạo chúa ông ko bằng đạo phật tui...cuối cùng nó giận, nó đòi nghỉ chơi chung luôn. Phải năn nỉ nó, xin lỗi mấy ngày, nó mới hết giận. Cuối cùng cũng phải dùng nhu thôi, cương ko được đâu. Bây giờ tuy bề ngoài theo đạo chúa, nhưng cách sống của tụi nó thể hiện hoàn toàn đạo Phật. Nhưng vì tụi nó ko nhận ra mà thôi. Đừng để ý hình thức bên ngoài làm gì. Thật ra chúng ta phải có nghệ thuật, trời ơi giúp đỡ như các bạn là ko xong rồi, vì mình có trãi nghiệm qua, nên mới dùng tánh phật là "tình yêu và hòa bình" giúp đỡ các bạn ấy. Kiểu giúp như trên diễn đàn này khắng định thua. Mong các bạn hiểu và thông cảm cho mình nhe. Các bài nào dài dòng quá, bạn đừng đọc, bỏ qua đi nhe.
ABC (chưa được kiểm chứng)
21/08/2017 20:36:29
Nước chảy đá mòn. Đủ nắng hoa sẽ nở. Cái gì cũng cần thời gian mà.
bích tâm
15/05/2010 01:14:46
HÔN NHÂN VÀ TÔN GIÁO. Mình xin lỗi các bạn . Mình là người học đạo giác ngộ. Nên mình ko thể nào có cái nhìn thiên lệch hay nói gì đi ra ngoài chân Tâm = Tánh Phật là "Tình yêu trong sáng, Bình đẳng, Tự do" được hết. Vì đây là Chánh Pháp của Như Lai mà. Vấn đề hôn nhân khác tôn giáo . Những người Phật tử tại gia nào mà bỏ đạo giác ngộ theo đạo chúa . Hay ai đó ko thích tôn giáo bạn mà vì kết hôn nên ép buộc phải theo...Là tại vì các bạn ấy sai, các bạn ấy hoàn toàn thiếu bản lãnh, yếu hèn và nhu nhược. Bạn có biết trên đời này Chân Lý Tình Yêu của Nhân loại là mạnh nhất ko? ko có gì có thể so sánh hay vượt ra ngoài Chân lý Tình yêu vĩnh hằng này hết . Nếu ngay từ đầu các bạn phật tử hay các bạn tôn giáo khác hay người ko theo đạo, ko thích theo đạo chúa...Thì mạnh dạng nói thẳng . Đạo ai nấy giữ. Tôn trọng lận nhau. Tại sao ko làm điều đó ngay từ đầu? Hãy để tự nhiên thử xem tình yêu của đối phương dành cho mình bao nhiêu? mức độ chân thật đến mức nào? Tôn giáo quan trọng hay Tình yêu quan trọng? Nếu vì phải chọn Tôn giáo mà bỏ Tình yêu thì cũng ko nên lưu luyến làm gì. Và người này chỉ có thế là người tu mà thôi. Chỉ có tu mới chọn Tôn giáo bỏ người yêu mà thôi. Còn tất cả những người bình thường đều sẽ chọn tình yêu hết, cho dù ko dính liếu gì đến bất cứ tôn giáo nào đi nữa. Và Tất cả Tôn giáo đều hướng về Tình yêu trong sáng của nhân loại hết. Nếu Như chúng ta bỏ đi Tình yêu trong sáng vô điều kiện này, thì theo Tôn giáo là theo cái gì? Nếu như bắt các bạn đạo Chúa phải bỏ đạo của mình để theo đạo giác ngộ hay 1 tôn giáo nào đó ,thì là điều khó khăn, ko bình đẳng, ko tự do. Nhưng nếu chúng ta muốn Tình yêu này trong sáng, bình đẳng, tự do. Thì nên tôn trọng lẫn nhau " đạo ai nấy giữ", thế là xong. Vì các bạn trong lòng thật sự ko muốn theo đạo Chúa mà bên ngoài vì Tình yêu nên đành gượng ép theo, cái này là tại các bạn hết, đừng trách ai hết. Các bạn lớn rồi, các bạn có đủ thông minh, và hiểu biết, có thể tự quyết định cuộc đời và số phận của các bạn. ai mà ép nổi các bạn ấy, vì các bạn ấy tự nguyện mà thôi. Sau đó làm biếng đi nhà thờ, hay thấy bất đồng tôn giáo bạn...thấy ko thích rồi , ko hạp rồi, gây ra mâu thuận, cuộc sống trở nên phức tạp hơn, tình yêu bị sức mẻ. Thay gì ngay từ đầu người ta nói thẳng đi " Đạo ai nấy giữ". Hay là nếu các bạn phật tử hay tôn giáo nào đó ,có ko muốn theo đạo chúa thì đừng bao giờ quen đối phương là đạo chúa hết. ai mượn ko sáng suốt làm chi. Có ai ép buộc mọi người đâu, tự do ,bình đẳng mà. Sự thật thì tất cả các bạn đạo chúa cho dù nam hay nữ nếu yêu các bạn khác tôn giáo họ . Bề ngòai họ bắt phải theo đạo họ thôi. Chứ bên trong nếu các bạn ko thích thì thôi, chứ có sao đâu mà sợ. Ko có vấn đề gì nghiêm trọng hết. Nếu như các bạn là người ko theo đạo gì hết, và ko hề muốn gia nhập 1 tôn giáo nào hết , mà các bạn đạo Chúa bắt ép phải theo tôn họ ,họ mới chịu kết hôn. Thì nếu cương quyết tới cùng, thì các bạn đạo chúa sẽ ko bắt ép các bạn đâu. Vì tình yêu mà. Hay nếu cha nhà thờ hay giáo hoàng hay ai đó bên đạo chúa có bắt ép cỡ nào đi nữa, nếu ko thì trụt xuất ra khỏi đạo...Thì các bạn đạo chúa vẫn vì Tình yêu mà bỏ tôn giáo của mình. Tại vì sao? Vì Tình yêu là số 1 của cuộc đời, là chân lý duy nhất. Sống mà ko yêu thì sống để làm gì? cho dù các Thầy tu của tất cả các tôn giáo thế giới cũng sống vì Tình yêu nhân loại đó thôi, chứ cái phục vụ quên mình đó gọi là gì? Hay làm từ thiện, giảng đạo, hoằng dương phật pháp hay truyền giáo lý...đều là sống bằng Tình yêu Trong sáng đó thôi. Còn phàm phu thì sống bằng tình yêu đó nhưng hơi ích kỷ hơn, sỡ hữu, có ham muốn ,có mong cầu, phân biệt đối đãi hơn mà thôi. Vấn đề này chỉ có lãnh đạo cao cấp bên Tôn giáo bạn mới có thể thay đổi được mà thôi. Hãy nên vì tín đồ của mình mà chỉnh sửa lại " Đạo ai nấy giữ". Nếu bắt ép phải học giáo lý hay phải theo đạo thì mới kết hôn, nếu ko thì bị trụt xuất khỏi đạo. Thì đúng là ko bình đẳng, ko tự do rồi. Và đây là thời hiện đại rồi. Nếu giữ khư khư như vậy hoài ,thì bề ngoài người ta theo thôi, bên trong ko ai phục đâu. Chúng ta phải nên có cái nhìn mới hơn, hiện đại hơn, thông cảm hơn, bao dung hơn. Nhân bản hơn, Tình yêu hơn, Bình đẳng và tự do hơn, Sáng suốt hơn. Nếu muốn có hạnh Phúc trong hôn nhân thì các bạn nên chọn đối tượng để quen, để yêu là người cùng đạo. Nếu lỡ khác đạo thì các bạn phải nên mạnh mẽ hơn, ko thích thì nói thẳng, ko nên nhu nhược, giả vờ làm chi đâu. Ko nên chìu chuộng người yêu mình quá mức, vì đến 1 lúc nào đó nó sẽ bộc phát, bùng nổ, ko ai chìu ai suốt đời được đâu. bình đẳng vẫn tốt hơn.
Huyen Trang (chưa được kiểm chứng)
15/05/2010 06:09:42
Ông Trần Chung Ngọc xuất thân từ Công Giáo chắc tính tình xấu xa không leo cao được nên quay lại đả kích đạo của Cha Mẹ mình. Như vậy vừa bất hiếu lại vừa bất trung. Những loại người phản bội như vậy thì chẳng ai tôn trọng cả.
hoang trang (chưa được kiểm chứng)
15/05/2010 06:30:16
ông Trần Chung Ngọc không phải xuất thậ từ Công giáo. Chỉ có ông Chalie Nguyễn(đã mất) mới là đạo dòng gốc thôi. Đã viết thì phải viết cho đúng, chớ viết bậy viết càn, ngậm máu phun người dơ miệng mình mà thôi.... hông tin cứ tìm hiểu hay hỏi thẳng tác giả cũng được
KIM SINH (chưa được kiểm chứng)
15/05/2010 07:23:44
Các bạn <hoang trang> và <Huyen Trang>, Trần Chung Ngọc là ai thì đã có giới thiệu trong các bình luận bên trên. Các bạn nên cố gắng phản biện bằng các chứng lý cụ thể, đối với từng chi tiết của bài viết, để góp phần làm sáng tỏ sự thật cho công luận. Phản biện được một vài chi tiết đã là quá tốt rồi. Nếu các bạn vẫn cứ nhận xét theo cảm tính chung chung thì không thuyết phục được ai cả . Các bạn càng chửi bới bâng quơ , mọi người càng tin rằng chứng lý của tác giả là xác thực. Như vậy đáng tiếc lắm. Cố gắng lên các bạn nhé !
Huyen Trang (chưa được kiểm chứng)
15/05/2010 09:36:15
Có lẽ tôi đã nhầm lẫn rồi. Tôi có đọc một bài viết trong đó có nói về hai ông TCN và Chalie Nguyen. Không để ý kỹ nên nói không chính xác. Thành thật xin lỗi.
Huyen Trang (chưa được kiểm chứng)
15/05/2010 09:47:04
Nhưng dù sao tôi rất thất vọng về ông TCN vì những bài viết của ông ta trên sachhiem. Thay vì giành nhiều thời gian soi mói và viết rất nhiều bài đả kích tôn giáo khác, tại sao ông ta không giành thời gian nghiên cứu và viết bài ca ngợi Phật Giáo. Tôi nghĩ chắc trong đầu ông ta chỉ có hình bóng Chúa Giê Su thôi chứ chẳng hề có hình ảnh của Đức Phật. Hãy là một cư sỹ tốt hơn là một người nghiên cứu Thiên Chúa Giáo.
KIM SINH (chưa được kiểm chứng)
15/05/2010 10:21:07
Gữi bạn <Huyền Trang> Điều tốt hơn hết nên làm vào lúc này và ngay tại đây là đánh đổ ông ta, vạch trần các chứng lý sai lầm của ông ta về đạo Thiên Chúa. Bạn chắc chắn làm điều đó phải không Huyền Trang ?
Quang Đạt (chưa được kiểm chứng)
18/05/2010 07:54:47
Cách tác giả Trần Chung Ngọc đặt vấn đề , trích dẫn các kinh Thánh Cựu ước một cách thiếu thành tâm, thiện ý dễ phản cảm cho độc giả. Vì vậy chẳng ai cần phản biện vì sẽ chẳng có ý nghĩa gì. Cách thức mà Kim Sinh “ khích tướng” cho thấy bạn chưa trưởng thành trong nhận thức suy nghĩ của mình. Việc tác giả bài xích tôn giáo cũng không thể hiện tinh thần của đạo Phật, dễ gây ngộ nhận cho độc giả nhận định không tốt về đạo Phật. Khi nhìn nhận một vấn đề nào , nhất là về tôn giáo nên xem xét cả 2 mặt của nó , nếu xem xét một chiều sẽ phiến diện , cảm tính , chủ quan mà sai lệch . Hồi giáo quá khích cực đoan mang bạo lực đến khắp nơi cho thế giới ngày nay thì không thấy tác giả Trần Chung Ngọc phân tách nói về vấn đề này. Hoặc Hồi giáo thãm sát Phật giáo đến mức gây lụi tàn ngay trên quê hương Ấn Độ cũng không thấy tác giả nói gì???!!!
Tony Teo (chưa được kiểm chứng)
18/05/2010 11:04:53
Đức Phật từ bi cao quý sao mấy phật tử không học theo gương Người mà sống cho tốt đẹp. Gần đến ngày sinh của Đức Phật rồi mong mấy phật tử bớt hung hăng và hiếu chiến nhé!
KIM SINH (chưa được kiểm chứng)
18/05/2010 11:53:50
gữi Quang Đạt, Bạn đâu có biết tôi là ai mà vội "chụp" ngay là chưa trưởng thành ? Trong đối thoại chẳng đưa ra chứng lý , chỉ toàn quy chụp , chửi bới bâng quơ mới là trưởng thành ư ? Có lửa mới có khói. Đứng trước sự bôi bác dân tộc mình, thóa mạ văn hóa của ông cha mình mà vẫn ngậm tăm mới là thành tâm thiện ý hay sao ? Chỉ có bọn người phi tổ quốc, phi dân tộc mới nghĩ như vậy. Bạn đã viết :"nên xem xét cả hai mặt của nó..." thì đúng ý tôi quá, tôi không "khích tướng" mà chính vì muốn biết mặt thứ hai của nó mà thôi . Rất tiếc bạn lại cho rằng mặt thứ hai của nó không có ý nghĩa gì. Hồi giáo và các tổ chức cực đoan,các đoàn quân xâm lăng là các chủ thể khác nhau, sao bạn lại bạo miệng nói :"Hồi giáo quá khích cực đoan" "Hồi giáo thảm sát Phật giáo" !!! Bạn nhìn nhận như vậy mới đúng là trưởng thành , mới là xem xét cả hai mặt...thật vậy sao ??? Bạn khỏi "khích tướng" Trần Chung Ngọc. Muốn biết Ông ấy viết gì về Hồi giáo thì chịu khó đọc lại bài trên đây để có cái link, vào đó tha hồ đọc.
Quang Đạt (chưa được kiểm chứng)
22/05/2010 14:44:47
TÔN GIÁO NÀO TỐT NHẤT Leonardo Boff Một cuộc đối thoại ngắn diễn ra giữa một lý thuyết gia người Ba Tây tên là Leonardo Boff và Đức Đạt Lai Lạt Ma. Leonardo Boff được biết là một trong những nhà Thần học người chủ trương khôi phục sự Tự Do trong thế giới ngày nay. Ông tường thuật buổi gặp gỡ với Ngài như sau: "Trong một cuộc thảo luận bàn tròn giữa Đức Đạt Lai Lạt Ma và tôi về Tự Do và Tôn Giáo trong giờ nghỉ. Tôi đã hỏi Ngài một cách hiểm độc, đầy thích thú: - Thưa Ngài, tôn giáo nào tốt nhất? Tôi nghĩ Ngài sẽ nói với tôi là: "Đạo Phật của người Tây Tạng" hay "Những tôn giáo Đông Phương sẽ tốt hơn vì nó lâu đời hơn Đạo Thiên Chúa Giáo hay Tin Lành". Đức Đạt Lai Lạt Ma ngừng lại, im lặng. Ngài mỉm cười nhìn thẳng vào mắt tôi. Tôi rất ngạc nhiên bởi vì tôi biết sự hiểm hóc trong câu hỏi mà tôi đã đặt cho Ngài. Ngài trả lời: - Tôn giáo tốt nhất là tôn giáo đưa ông đến gần với Thượng Đế nhất. Tôn giáo đó giúp ông ngày càng hoàn thiện hơn. Để thoát ra khỏi sự bối rối trước câu trả lời khôn ngoan đó, tôi lại hỏi tiếp: - Điều gì làm tôi trở nên tốt hơn? Ngài trả lời: - Bất cứ điều gì làm ông trở nên giàu tình thương hơn, nhạy cảm hơn, ít lệ thuộc hơn, thân thiện hơn, nhân tính hơn, trách nhiệm hơn, đạo đức hơn.... Tôn giáo nào giúp bạn những điều đó, thì đó là tôn giáo tốt nhất. Tôi đã im lặng trong một khoảnh khắc một cách sửng sốt, ngay cả cho đến hôm nay, mỗi khi nghĩ về những lời giải thích thông minh và chính xác của Ngài: "Bạn tôi ơi, tôi không quan tâm về tôn giáo của bạn, hay bạn có phải là người có đức tin hay không. Điều thật sự quan trọng đối với tôi là cách hành xử của bạn trước người thân, gia đình, bè bạn, công việc, cộng đồng, và trước thế giới. Bạn hãy nhớ rằng vũ trụ này chính là tiếng vọng từ những hành động và suy nghĩ của chúng ta. Luật Nhân Quả không chỉ dành riêng cho ngành Vật Lý, mà nó còn bao trùm trong các mối quan hệ giữa con người với nhau. Nếu ta hành động với tâm thiện, ta sẽ nhận được điều thiện đáp trả. Nếu ta hành xử với tâm ác, thì điều ác sẽ quay về với ta. Những gì tổ tiên ta dạy bảo chúng ta đều là sự thật. Bạn sẽ luôn luôn có những điều mình mong ước. Được sống hạnh phúc không phải là số phận, mà nó là sự lựa chọn." Cuối cùng, Ngài nói: "Gieo ý nghĩ, nó sẽ trở thành câu nói Gieo câu nói, nó sẽ trở thành hành động Gieo hành động, nó sẽ trở thành thói quen Gieo thói quen, nó sẽ trở thành tính cách Gieo tính cách, nó sẽ tạo nên số phận Và số phận của bạn sẽ là cuộc đời bạn!" Ngài Đạt Lai Lạt Ma kết luận: "KHÔNG CÓ MỘT TÔN GIÁO NÀO CAO HƠN SỰ THẬT!"
hoàng
11/06/2010 15:18:58
Gởi Trần Mỹ Hoa. Bạn lấy đâu ra con số 2 tỉ tín đồ thiên chúa giáo và 400 triệu tín đồ Phật giáo. hãy đọc bài viết này thì sẽ lượng được số lượng tín đồ của Phật giáo. http://phattuvietnam.net/12/7987.html
Thông Tấn Xã (chưa được kiểm chứng)
11/06/2010 20:30:18
2 tỉ tín đồ thiên chúa giáo và 400 triệu tín đồ Phật giáo là người ta dựa trên con số thống kê chính thức và khách quan (trung lập). Còn con số của phattuvietnam thì là con số không chính thức và chủ quan (tự mình an ủi mình)
hoàng
12/06/2010 21:37:55
Mục đích của các tôn giáo đều giống nhau: đưa con người đến chỗ hoàn thiện. Có khác thì khác cách truyền giáo và đối tượng truyền giáo. Đối tượng của TChua là con chiên, con cừu nên cần chăn chiên. Đối tượng truyền giáo của đạo Phật là con người. Vì vậy sẽ thấy hai cách truyền giáo của 2 đạo khác nhau nên ai thích nghi cách nào thì theo tôn giáo đó, lải nhải làm gì. Thích làm chiên thì theo Thiên Chúa, thích làm người thì theo Phật giáo, thế thôi.
Thông Tấn Xã (chưa được kiểm chứng)
13/06/2010 02:40:25
Không hiểu sao người ta thích làm con chiên nhiều hơn là con người. Cứ mỗi chủ nhật hàng tuần các nhà thờ đông nghẹt con chiên. Các chùa thì vắng như chùa bà đanh. Noel thì khỏi nói luôn, con chiên đổ ra đầy đường luôn.
AMEN (chưa được kiểm chứng)
13/06/2010 11:22:19
Không hiểu sao người ta thích làm con chiên nhiều hơn là con người? Dễ hiểu thôi: Con Chiên thì được Chúa cho con lương thực hằng ngày, còn con người thì phải vất vả, đổ mồ hôi công sức mới có cơm ăn. Con Chiên thì chỉ cần tin mà không cần hiểu, không cần dùng đến đầu óc làm gì, Con Người luôn phải động não suy nghĩ, tìm tòi rồi mới tin. Con Chiên thì được ăn thịt người, uống máu người trong suy nghĩ(ăn bánh Thánh thì cho rằng thịt của Giê su, uống rượu nho thì cho rằng máu của Giê su) còn còn người thì không ai có suy nghĩ như vậy. Con chiên có quyền loạn luân (như KT đã viết )có quyền chuốc rượu cha mình rồi sinh con cho cha mình. Còn con người chân chính thì không ai có thể làm như vậy, nó thật là ghê tởm. Nhờ LAO ĐỘNG, SUY NGHĨ, CÓ TRÍ TUỆ thì con người mới phát triển được, CÓ VẬN ĐỘNG THÌ MỚI PHÁT TRIỂN. Không có yếu tố này thì con người vẫn chỉ là loài thú mà thôi, không hơn không kém. Những thói hư, tật xấu thì bao giờ cũng học dễ hơn những điều hay lẽ phải,cũng như xuống dốc thì bao giờ cũng dễ hơn lên dốc. AMEN.
Khắc Dũng
15/07/2010 11:35:07
<span class="bold">NƯỚC THÁNH.</span> Một anh tín đồ TCG có tính hay ăn cắp vặt, mỗi lần ăn cắp xong anh ta lại thấy có tội và vào nhà thờ xưng tội với LM cho lương tâm hết cắn.. rứt!?: "Thưa cha, con đã phạm tội ăn cắp, đôi bàn tay con thật dơ bẩn" (hic). "Chúa sẽ tha tội cho con" - Vị LM nói - "Hãy vào thau (chậu) nước Thánh để trong góc kia rửa tay đi". Anh tín đồ đi rửa tay vào chậu nước Thánh và thanh thản đi ra, đời vui phơi phới vì cảm giác tội lỗi không còn. Anh ăn cắp vừa đi ra thì tới một cô tín đồ vào xưng tội với LM: "Thưa cha, con đã phạm tội, con đã làm một nghề xấu xa là đem thân xác này mua vui cho thiên hạ trong chốc lát (cô ta không dám nói thẳng với LM là làm đĩ nhưng vị LM hiểu), Xin cha hãy tha tội cho con" "Chúa lòng lành, Ngài sẽ tha tội cho con" - Vị LM nói "Hãy vào chậu nước Thánh trong kia, ngồi vào và tẩy hết những tội lỗi của con đi". Cô cái hân hoan đi vào làm theo lời vị LM, xong việc cô ra về, lòng nhẹ nhàng vì không cón cảm giác tội lỗi, nhơ nhớp về những việc đã làm. Vị LM đang chuẩn bị quay vào phòng nghỉ thì có một anh tín đồ cuối cùng bước vào. "Con có việc gì cần thưa với ta chăng?" - Vị LM mở lời trước. "Thưa cha, con...con muốn xưng tội" - anh tín đồ lắp bắp thưa. "Dạ, thưa cha, con đã cãi nhau với ba má con, con đã nói hỗn với ba má con, con xin cha hãy tha tội cho con". "Chúa nhân từ, Ngài sẽ tha tội cho con" - Vi LM nói "Con hãy vào trong góc kia, có chậu nước Thánh và hãy uống một miếng để những tội lỗi không còn nằm trong miệng con". AMEN. Người tín đồ làm theo lời LM và ra về trong tâm trạng vui vẻ. Thánh thật! Từ đó về sau không ai còn nghe anh tín đồ đó nói một lời hỗn láo nào với mọi người nữa. Nhưng tiếc tay, cả những lời hiền lành ngay thẳng anh ta cũng không nói được nữa mà chỉ thấy anh ta chỉ trỏ, hoa chân múa tay mỗi khi anh ta muốn "nói" điều gì đó. Ôi! đúng là nước Thánh, Thánh thật! <span class="italic">Sưu tầm.</span>
Nhat Thai (chưa được kiểm chứng)
26/07/2010 04:56:46
Trước tiên mình xin chào các bạn phật tử.chúng ta đều là con người ,mà là người thì ai cũng có tội và có sai lầm.----> dù la đao Thiên Chúa hay đạo phật đều có người gây lên tội lỗi làm ảnh hưởng tới giá trị tốt đẹp của đạo .không thể vì những người đó để công kíck đạo của nhau ,để thành lập một tôn giáo phải la người như Chúa Giêsu,Đức Phật .còn chúng ta ?chúng ta lấy gì mà nói đạo này thế này đạo kia thế kia.mỗi chúng ta đã chọn cho mình đạo nào để theo thì cố gắng tìm hiều và sống theo . Theo mình nghĩ Kinh Phật và kinh Thánh không phải các bạn đọc là hiểu đâu,nên các bậc tu hành đều phải bỏ cả đời để suy ngẫm vậy mà có được bao nhiêu người tu hành ngộ ra được . Mình thầy có bạn nói hiểu nhiều về đạo Thiên Chúa vì đã từng la người theo đạo Thiên Chúa .Thưa bạn ! bạn là người công giáo va bạn hiều về đạo là hai điều khác nhau.và tôi tin rằng chẳng có bạn phật tử nào muốn bạn là phật tử vì biết đâu nay mai chính bạn lại là người nói không tốt về Phật thi sao. Còn về việc muốn cưới phải theo đao .Điều này không bắt buộc ,nhưng các bố mẹ người công giáo muốn con mình cưới người hiều về những gì gia đinh đang theo .chúng ta la nhưng người không quen biết nhau mà còn mâu thuấn về tôn giáo như vậy ,nếu là vợ chồng sẽ thế nào ? Tính mạng con người la quan trọng nhất vậy mà các bạn đạo hồi dám tự sát .vậy mỗi chung ta đều vì niêm tin mà làm những điều chung ta nghi là đúng là vì tôn giáo.chúng ta có lam được như vậy không ? hay chỉ dùng thời gian để bắt lỗi đạo này đạo kia mà không dùng thời gian làm những việc có ích , Đao Thiên Chúa, đạo Phật nếu không hương con người đến điều tốt thì không tồn tại đến ngày nay.các bạn có hiểu điều này không . Chúc các bạn luôn vui ,manh khỏe và có nhiều thời gian làm được nhiều việc làng phúc đức .là những nhận chứng sống động về đạo .
kẻ ở miền xa (chưa được kiểm chứng)
27/07/2010 12:32:15
Chào bạn Nhật Thái. Thú thực với bạn, đọc những dòng tâm sự của bạn, tôi thấy có nhiều điểm rất buồn cười, ngây ngô. Nay xin có vài dòng góp ý gửi đến bạn, hy vọng sẽ giúp bạn hiểu ra được ít nhiều. Thứ nhất, bạn nói:" .chúng ta đều là con người ,mà là người thì ai cũng có tội và có sai lầm.----> dù la đao Thiên Chúa hay đạo phật đều có người gây lên tội lỗi làm ảnh hưởng tới giá trị tốt đẹp của đạo ". Thưa bạn, chắc bạn chưa hiểu nhiều về đạo công giáo. Giáo hội vẫn tự hào vỗ ngực khoe rằng giáo hội duy nhất thánh thiện, tông truyền, không thể sai lầm, do Chúa soi đường. Bạn mà nói như thế không phải là bạn đang bôi nhọ, hạ thấp đạo Công giáo hay sao? Khi rửa tội, vị linh mục đuổi satan ra khỏi đứa trẻ, và mời Chúa ngự vào đứa bé. Thế đứa bé lớn lên làm những việc sai trái, vô luân, độc ác...thì bạn giải thích làm sao? Hay các ông linh mục chỉ làm trò mê tín, hù dọa tín đồ? Hay Chúa lại soi đường cho đứa bé đó làm điều ác điều xấu? Hay Chúa không toàn năng, màu nhiệm như tín đồ ca ngợi? Thế có buồn cười không hả bạn. Thứ 2, bạn hỏi "chúng ta lấy gì mà nói đạo này thế này đạo kia thế kia" Xin thưa, chúng tôi căn cứ vào lời dạy của phật, của chúa, vào kinh điển, vào lịch sử dân tộc, lịch sử truyền đạo của tôn giáo đó để nhận xét. Thế đã đầy đủ và khách quan chưa bạn? Nếu bạn thấy thiếu thì cứ bổ sung cho mọi người rõ. thứ 3, bạn viết "mỗi chúng ta đã chọn cho mình đạo nào để theo thì cố gắng tìm hiều và sống theo" và "Theo mình nghĩ Kinh Phật và kinh Thánh không phải các bạn đọc là hiểu đâu". Xin thưa cùng bạn, nếu đã không hiểu đạo thì sao mà theo được ạ, chỉ trừ khi bị ép buộc vì hôn nhân, tiền bạc, cơm gạo mà thôi. Phật giáo cho rằng tín đồ hiểu để tin, còn công giáo thì cho rằng tin mà không cẩn hiểu. Và người công giáo tin chúa lắm, tin đến nỗi dâng hết cả trí khôn của mình cho chúa và tự biến mình từ con người xuống làm con chiên cơ ạ. Chả thế mà, họ lại bỏ cả ruộng vườn, gia sản chạy theo "chân Chúa vào nam" cùng với Pháp năm 1954. Chả thế mà họ lại bất chấp trời đông giá rét đứng cầu nguyện đòi đất đòi cát cho Chúa để làm trò cười cho thiên hạ. Bạn ạ, những ai không hiểu Kinh Thánh, chưa bao giờ đọc Kinh Thánh thì mới tin Chúa thôi, còn không thì những người có đầu óc bình thường thì chả ai làm cái việc vớ vẩn ấy cả. Ai mà hiểu lời hay ý đẹp của Chúa thì họ đã không còn là người Công giáo nữa rồi. Thưa bạn, tôi không còn là một con chiên nữa là sự thật hiễn nhiên, nhưng việc tôi có là phật tử hay không thì cũng chả ảnh hưởng đến ai, chả ai quan tâm. Vì sao? phật giáo không bao giờ chú ý đến số lượng tín đồ đông hay ít, mà họ chỉ quan tâm đến việc tu tâm hướng thiện cho tín đồ. Một người ngoại đạo tôn giáo khác nhưng nếu họ sống theo lời phật dạy,sống tốt đẹp với mọi người thì phật giáo cũng quý trọng họ, chứ không ai gọi họ là lạc đạo, là satan, ma quỷ, không quan tâm đến cái tôn giáo của họ theo. Phật giáo cũng không ai đi làm cái việc mở rộng đất phật, thu tín đồ cho đông để lên thiên đàng. Ai theo phật cũng được, không theo cũng chả sao. Phật đâu có vì thế mà trét phân lên mặt họ, gọi họ là chó, đày họ xuống hỏa ngục. Nếu tôi không làm gì ác, thì có hỏa ngục nào nhốt được tôi. Cuối cùng, về cái lập luận hôn nhân khác đạo của bạn, tôi có vài lời nhận xét. Đây chỉ là những lý lẽ của con chiên cuồng tín thôi. họ luôn cho rằng họ là chân lý, người khác phải theo. Xin hỏi, tại sao họ lại không dạy tín đồ rằng hãy bỏ đạo chúa mà theo đạo phật??? Phật giáo không hề dạy như vậy, chỉ có đạo chúa mới thế thôi. Cái phương án "đạo ai nấy giữ" chỉ có người phật tử đưa ra thôi, người công giáo có ai đồng ý đâu? Thế mà cứ mở miệng cãi chày cãi cối, thậtt khó nghe, vô lý hết sức? Thế mà lúc nào cũng "người công giáo tôn trọng, kính trọng các tôn giáo khác"? Thôi, thư đã dài, mình xin dừng lại ở đây, hy vọng rằng bạn hiểu thêm nhiều vấn đề. Mến chào bạn.
Tịnh Độ Nhàn Vui (chưa được kiểm chứng)
28/07/2010 12:29:53
Kính gửi quý ban! Đức Phật dạy: "Chiến thắng sanh thù oán, Thất bại chịu khổ đau, Sống tịch tĩnh an vui, Bỏ sau mọi thắng - bại." Người nào hay tổ chức nào, cộng đồng tôn giáo nào biết thức tỉnh, suy nghiệm, tư duy và thực hành khéo léo như Lời Đức Phật dạy, thời người đó, tổ chức đó, tôn giáo đó đã đi đúng con đường Chơn chánh và nhận thấy được Chân Lý, An vui, Hạnh Phúc. Nam Mô Thich Ca Mâu Ni Phật. Nam Mô A Di đà Phật.
Phương Nam (chưa được kiểm chứng)
06/08/2010 04:48:43
Bài viết này của GS Trần Chung Ngọc đã giúp bổ sung kiến thức lịch sử Gia tô của tôi rất nhiều .Bài viết được xuất hiện trên một wedsite đứng đắn,nghiêm túc và đã được đòn nhận trong niềm khâm phục của những ai quan tâm đến cái "TÔN GIÁO ÁC ÔN&#039; (Votaire) này.Nay được DPNN đăng lại vẫn nguyên giá trị ban đầu.Bởi do tính chất nghiêm túc của tác giả,luận cứ rõ ràng,nhận định sắc bén mà kể tứ khi xuất hiện đến nay chưa có một phản hồi nào tương đồng giá trị từ phía các con chiên nội cũng như ngoại quốc.Đặc biệt ở diễn đàn DPNN này -cũng có nghĩa rằng bài viết xuất hiện đầu tiên trên một wedsite trong nước-lác đác có những phản ứng giẩy dụa,bệnh hoạn,mê sảng từ phía các con chiên từng được danh CUỒNG TÍN NHẤT THẾ GIỚI.Ngô không ra ngô,khoai không ra khoai,chủ yếu khoe PHÉP LẠ CỦA CHÚA,KHOE ĐÃ ĐƯỢC ƠN CHÚC BAN,ĐẠO SỐ MỘT ..v..v..mà không có một phản hồi nghiêm túc ,đàng hoàng nào về nội dung của bài viết này .Rất tiếc,admin DPNN đã tháo xuống một vài phản ứng của chiên,theo tôi cứ đề đó cho thiên hạ khắp nơi thấy được các "thành quả" giáo dục và chăn chiên của giới chủ chăn đã đào luyện nên như thế . Đó là chưa nói đến tính tự trọng tối thiểu của đám người-ủa chiên-này khi "đi lạc" vào đây !
Đỗ Thành Dũng (chưa được kiểm chứng)
06/08/2010 13:30:24
Trần Chung Ngọc là ai thì không thành vấn đề . KIM SINH nêu ra thật nực cười là các bạn tham gia phải phản biện bằng chứng lý cụ thể . Đề tài của Trần Chung Ngọc nêu ra ngay từ đầu đã có dụng ý bôi bác tôn giáo vậy mà kêu người khác phản biện ???. Sự sáng tỏ sự thật trong công luận là cách sống của các con chiên thánh thiện tốt đẹp qua lời Chúa như thế nào , hãy nhìn thực tế việc áp dụng đạo TC vào đời . Chứ không ai sáng tỏ sự thật qua câu chữ có dụng ý cả . Cũng như bạn KIM SINH là người hiền lương , trọng hậu , nhân lành , chỉ nói điều hay lẻ phải sách vỡ thánh hiền bây giờ có kẻ nói bạn là kẻ cướp xấu xa , chuyên đi phỉ báng tôn giáo tạo oan gia nghiệp chướng . Rồi kêu gọi mọi người phản biện làm sao đây ??? Cái nhóm ít người thị phi trong này mang tâm hồn hẹp hòi , sân hận , chỉ trích thì đâu có ai thèm quan tâm . Càng cố chỉ trích Kinh Thánh thì mọi người càng tin tưởng tôn kính Chúa mà thôi . Tác dụng ngược là ở chỗ đó .
Đỗ Thành Dũng (chưa được kiểm chứng)
06/08/2010 13:50:07
Phuong Nam nói vọng ngữ hiềm khích , phỉ báng tôn giáo gây nghiệp chướng , còn Đạo Hữu Tịnh Độ Nhàn Vui nói ý nghĩa thật thâm sâu lời Phật dạy. Câu nói này hay nhất trong diễn đàn từ trước đến nay : <span class="italic">Người nào hay tổ chức nào, cộng đồng tôn giáo nào biết thức tỉnh, suy nghiệm, tư duy và thực hành khéo léo như Lời Đức Phật dạy, thời người đó, tổ chức đó, tôn giáo đó đã đi đúng con đường Chơn chánh và nhận thấy được Chân Lý, An vui, Hạnh Phúc.. </span>
kẻ ở miền xa (chưa được kiểm chứng)
06/08/2010 13:53:35
Chào bạn Thành Dũng, bạn viết: "Sự sáng tỏ sự thật trong công luận là cách sống của các con chiên thánh thiện tốt đẹp qua lời Chúa như thế nào , hãy nhìn thực tế việc áp dụng đạo TC vào đời . Chứ không ai sáng tỏ sự thật qua câu chữ có dụng ý cả . " Tôi thực sự không biết bạn đã đọc hết các ý kiến trên diễn đàn này chưa, nên bạn mới nói một câu như vậy. Nếu không thì bạn nên đọc kỹ lại, sẽ thấy " cách sống của các con chiên thánh thiện tốt đẹp qua lời Chúa như thế nào , hãy nhìn thực tế việc áp dụng đạo TC vào đời " như thế nào, mọi người đã viết đầy ra đấy. Tôi không muốn, rất không muốn viết thêm nữa vì nói mãi cũng không hết chuyện, chiên vẫn cứ là chiên. Thôi thì dừng lại ở đây là được rồi. Nay thấy bạn nói như vậy, nên tôi phải lên tiếng hồi âm cho bạn. Nếu bạn và các con chiên ngoan đạo khác cứ phát biểu thiếu suy nghĩ như trên thì những chuyện, những bằng chứng cụ thể " các con chiên thánh thiện tốt đẹp qua lời Chúa như thế nào" sẽ không thể nào che dấu mãi được, mọi người kể ra đọc mỏi cả mắt, và không có gì có thể ngăn chặn được. Vài lời chân thành góp ý với bạn. Một con chiên của chúa trong quá khứ.
Tuan
09/08/2010 09:21:19
Xin cho thằng nhóc này hỏi & bình luận vài câu nhé !! Bạn là ai mà có khả năng phê phán 1 thằng bạn đại loại như thằng này xấu lắm không chơi được, không tin được... bạn hiểu hết nó chăng !? Ngay cả tôi cũng không dám nói mình tốt, phê phán đây, chắc bạn là 1 tiến sĩ - giáo sư - văn học.v.v... bạn sống trước thời Chúa Giêsu hay bạn ông Phật !? Xin bạn cho tôi biết ông nào tốt để tôi thờ với !? sao tôi chỉ thấy bạn phê phán Kitô giáo không à ! Tôi có 2 thằng bạn nè chỉ cho tôi nên quen thằng nào và không quen thằng nào !? Kết luận: Tôi không chỉ trích bạn, nhưng bất cứ ai cũng không có tư cách phê phán hay là 1 vị thẩm phán trong tòa án khi nói về tôn giáo đâu bạn à, đừng nói là tiến sĩ - giáo sư... !! Bạn hãy làm theo những gì bạn phải làm và nên làm, nếu bạn chỉ tin vào thực tế và không tin sự siêu nhiên - phản đối Thiên Chúa ? vậy hãy tận hưởng những lạc thú trần gian rồi đem thật nhiều vàng bạc xuống mồ để xài nhé. Cứ phê phán ông Phật hay ông Giêsu.v.v.. chẳng hạn thì có ích chi. Chúc bạn và tất cả mọi người trong tôn giáo bạn ( cũng như tôn giáo khác ) nhiều may mắn và bình an...
GIA THỊNH (chưa được kiểm chứng)
09/08/2010 12:22:53
Chào bạn Tuan. Trước hết, tôi và phần đông mọi người trên diễn đàn này đều là là con người đúng nghĩa, biết sử dụng đầu óc, trí khôn của mình để phán xét, nhận định và đánh giá vấn đề. Chỉ cần một con người bình thường, rất đỗi bình thường, biết đọc, biết viết, và biết suy nghĩ đều có thể nhận xét được, không cần gì đến học hàm, học vị cao siêu, GS, TS...điều này cho thấy gì, một con người tỉnh táo có đầu óc đều thấy ghê sợ trước thành tích của Giê su, chỉ trừ các con chiên mà thôi. Bạn không nói mình tốt là chuyện của cá nhân bạn, tôi không tranh luận. Nhưng Giê su, và Đạo chúa đã làm những việc "tốt đẹp" gì bạn có biết không ? Trét phân lên mặt người khác, gọi người phụ nữ ngoại đạo là chó, đưa người ngoại đạo lên giàn hỏa, chém cha mẹ, anh em trước mặt Chúa nếu họ không tin Chúa.... Nếu bạn không tin lời tôi nói, bạn cứ mở Thánh Kinh mà kiểm tra, tôi nghĩ bạn cũng là người biết đọc, có hiểu biết, suy nghĩ. Bạn muốn thờ ai thì thờ, Phật cũng được, Chúa cũng được, quyền tự do của bạn. Còn tôi, tôi xin đặt tay lên quyển Kinh Thánh mà xin thề trước Chúa: TÔI SẼ NÓI SỰ THẬT, CHỈ SỰ THẬT VỀ ĐẠO CHÚA VÀ KINH THÁNH. TÔI SẼ LÀM VIỆC NÀY ĐẾN KHI TÔI CHẾT. TÔI SẼ DÙNG ÁNH SÁNG CỦA SỰ THẬT, CỦA LẼ PHẢI ĐỂ PHÁ TAN BÓNG TỐI CỦA ĐẠO CHÚA, LÀM CHO CÁC CON CHIÊN TỈNH NGỘ. Tôi làm việc này không vì tiền tài, danh tiếng, vàng bạc để đem xuống mồ mà vì TÔI MUỐN GIÚP CHO CÁC ĐỒNG ĐẠO CỦA TÔI ĐƯỢC LỘT XÁC THÀNH CON NGƯỜI ĐÚNG NGHĨA, BIẾT YÊU TỔ QUỐC, YÊU CHA MẸ, VÀ BỚT ĐI SỰ CUỒNG TÍN TRỊCH THƯỢNG. ĐÂY LÀ QUYỀN TỰ DO CỦA TÔI, KHÔNG AI CÓ THỂ NGĂN CẢN. Đây là việc mà tôi cho rằng phải làm. và nên làm ,làm triệt để hơn nữa. Tôi hy vọng rằng tác giả và quý thiện hữu tri thức sẽ đóng góp nhiều bài hay, có ích về đạo Thiên Chúa để mọi người tỉnh ngộ, biết được nhiều điều đang bị bàn tay đen tối của Vatican che dấu bấy lâu nay. Nói ra những điều không hay về đạo Chúa chỉ để mọi người nhìn vào đó mà tránh đi vào vết xe đổ thôi, Không có gì gọi là nói xấu cả, vì thực tế đạo Chúa là vậy, không cần ai nói xấu thì nó vốn tự xấu sẵn rồi. Nhân đây, tôi cũng có vài lời khuyên chân thành đến tất cả các bạn: KHI MỘT AI ĐÓ NÓI RẰNG TRÊN MẶT CỦA BẠN CÓ NHỌ NỒI LEM LUỐC THÌ VIỆC LÀM KHÔN NGOAN NHẤT LÀ ÂM THẦM ĐI TÌM MỘT CÁI GƯƠNG, VŨNG NƯỚC...ĐỂ SOI MẶT, KIỂM TRA XEM CÓ ĐÚNG HAY KHÔNG. NẾU ĐÚNG THÌ HÃY KHÉO LÉO LAU CHÙI VÀ CẢM ƠN NGƯỜI TA ĐẢ CHỈ BẢO CHO MÌNH, CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ CHỬI BỚI NGƯỜI CÓ THIỆN TÂM GÓP Ý VỚI MÌNH. CHÍNH ĐỀU NÀY LÀM CHO MỌI NGƯỜI NỰC CƯỜI VÀ COI THƯỜNG BẠN VÌ TÍNH TỰ CAO CỐ CHẤP. Quyền thờ ai, chọn ai để chơi là quyền tự do của bạn. Nếu bạn chọn được bạn tốt để chơi, thì bạn sẽ tiến bộ, còn ngược lại thì bạn sẽ học theo những thói hư tật xấu mà thôi. Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, thế thôi.
Đỗ Thành Dũng (chưa được kiểm chứng)
26/08/2010 14:06:00
Tôi là người có dòng tộc theo đạo Phật nhiều đời nhưng bất bình trước những Phật tử giả danh trí thức moi móc , bôi bác , phỉ báng tôn giáo . Bạn Gia Thịnh không nên đánh đồng chính trị với tôn giáo sẽ khập khểnh ngay . Nghe phê phán quá nên tôi đọc kỷ lưỡng Kinh Thánh Tân Ước và thấy có giá trị cao quý , lời Chúa là chân lý , sự thật và lẽ sống . Về hình ảnh người phụ nữ trong Kinh Thánh thì thấy Chúa Jesus cư xử thật cao đẹp . Khi Ngài thấy người phụ nữ ngoại tình bị các bô lão , thanh niên Hồi giáo trói cô ta vào cột và chuẩn bị ném đá cho chết vì tội ngoại tình , Chúa Jesus mới nói : “ Ai trong các ngươi không có tội thì hãy ném đá vào người phụ nữ này ” . Các bô lão ngẫm nghĩ rồi mọi người bỏ đi hết bởi ai cũng thấy mình có tội bất toàn , không ai là thánh thiện hoàn toàn cả . Chúa Jesus cũng cứu người bị phong cùi khỏi bệnh , cứu kẻ bị quỷ nhập , cứu kẻ chết sống lại v.v… chứ không đưa người ngoại đạo nào lên giàn hỏa cả . Chúa Jesus cũng không bắt ai phải tin Ngài mà Ngài nói chính đức tin đã cứu các ngươi . Cũng chẳng có việc ghê gớm như bạn Gia Thịnh nói là chém cha mẹ anh em nếu không tin Ngài ???!!! thiệt vô lý . Thiên Chúa hiền từ , nhân hậu và từ bi ! về việc anh em thì Chúa Jesus nói: “ Hãy về hòa thuận với anh em rồi hãy dâng lễ vật cho Ta ” Về sự giàu nghèo thì Kinh Thánh ghi : “ Người giàu vào Thiên Đàng còn khó hơn lạc đà qua lỗ kim ”. Cho dù bạn Gia Thịnh có thề thốt sân hận suốt đời bới móc Kinh Thánh phê phán thì đó là chuyện cá nhân của bạn thôi , chứ hàng tỷ tín đồ con chiên trên toàn cầu ở mọi giai tầng xã hội vẫn sống thánh thiện , nhân lành , bác ái theo lời Chúa dạy . Ánh sáng văn minh khoa học kỷ thuật mà hàng tỷ người trên quả địa cầu đang hưởng thành quả cũng từ đạo TC mà ra . Bạn Gia Thịnh không cần lên lớp với ai vì tín đồ đạo TC hàng tỷ người khắp toàn cầu từ các bậc trí thức , nhà khoa học , Viện Sĩ , giáo dục , nghệ thuật , y khoa v.v… họ có cái nhìn cao cả hướng thượng, chứ không hẹp hòi như bạn Gia Thịnh . Tự bản thân đạo TC có những điều chỉnh những sai sót vào quy luật phát triển phù hợp với thời đại . Đừng có mang mặc cảm 1000 năm đô hộ giặc Tàu , 100 năm đô hộ giặc Tây rồi méo mó nhân cách tâm hồn lệch lạc . Người Việt luôn là con Rồng Cháu Tiên qua mọi thời đại . Cũng đừng quên VN đã xóa sổ 2 quốc gia Chân Lạp , Chiêm Thành trên bản đồ thế giới trong quá trình mở mang đất nước về phương nam dù VN có lịch sử đạo Phật lâu đời . Đó là sự thật lịch sử nhưng không ai muốn nhắc đến .
GIA THỊNH (chưa được kiểm chứng)
27/08/2010 10:30:10
Lâu rồi, tôi mới thấy bạn Dũng trở lại diễn đàn. Tôi cứ nghĩ là bạn tiến bộ nhiều lắm, ít nhất là tiến bộ được dăm ba phần, nay đọc bài của bạn, tôi hết sức thất vọng vì bạn không những không tiến mà còn lùi xa hơn. 1/ Chúng tôi không hề giả danh trí thức, trên diễn đàn này có ai tự xưng là giáo sư, tiến sĩ này nọ đâu. Chỉ trừ có 2 ông Trần Chung Ngọc và Phạm Huy Thông thôi, nhưng người ta biết học hàm, học vị của 2 ông nên ghi vào cho rõ tác giả. 2/ Bạn đọc kỹ lưỡng Kinh Thánh mà lại viết:"Cũng chẳng có việc ghê gớm như bạn Gia Thịnh nói là chém cha mẹ anh em nếu không tin Ngài ???!!! thiệt vô lý . " Thì tôi không còn biết nói gì hơn, nay xin được chỉ rõ: “⊙ MA-THI-Ơ: 10: 34-Chớ tưởng rằng ta đến để đem bình an cho thế gian; ta đến, không phải đem sự bình an, mà là đem gươm dáo. 35-Ta đến để phân rẽ con trai với cha, con gái với mẹ, con dâu với bà gia; 36-và người ta sẽ có kẻ thù nghịch, là người nhà mình. 37-Ai yêu cha mẹ hơn ta thì không đáng cho ta; ai yêu con trai hay là con gái hơn ta thì cũng không đáng cho ta; Cũng những ý này, nhưng Lucas thì chép với lối hành văn khác: ⊙ LU-CA: 12: 51: Các ngươi tưởng ta đến đem sự bình an cho thế gian sao? Ta nói cùng các ngươi, không, nhưng thà đem sự phân rẽ. 52-Vì từ nay về sau, nếu năm người ở chung một nhà, thì sẽ phân li nhau, ba người nghịch cũng hai, hai người nghịch cùng ba; 53- cha nghịch cùng con trai, con trai nghịch cùng cha; mẹ nghịch cùng con gái, con gái nghịch cùng mẹ; bà gia nghịch cùng dâu, dâu nghịch cùng bà gia. ⊙ LU-CA: 14: 26- Có đoàn dân đông cùng đi với Đức Chúa Giê-su; ngài xây lại cùng họ mà phán rằng: Nếu có ai đến theo ta mà không căm ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em mình, và chính sự sống mình nữa, thì không được làm môn đồ ta. ⊙ LU-CA: 19: 26- Hãy đem kẻ thù của ta ra đây. Những kẻ không chịu thờ kính ta trên họ, và chém đi trước mặt ta. Malachi, chương 2: "Nếu ai không nghe lời ta và không làm rạng danh ta, Chúa Trời sẽ trét phân lên mặt người đó" ⊙ Matthew 23: 9: "Không được gọi ai trên trái đất này là cha, vì các ngươi chỉ có một cha ở trên trời" Tân Ước viết rõ, Giê-su thực sự có 4 người em trai và ít nhất là 2 người em gái, ⊙ MARK 6: 3: “Đây có phải là anh thợ mộc (Giê-su), con bà Mary, anh của James, Joses, Judas, và Simon? Các em gái của hắn chẳng phải đang có mặt tại đây sao?” và nhiều đoạn khác trong Tân ước có ghi rõ họ đều là em của Giê-su, và còn ghi rõ James là em ruột Giê-su.. [Xin đọc: (John 2:12); Matthew 12:46-50; Matthew 27: 56; Mark 3:31-35; Luke 8:19-21; Acts 1:13-14; 1 Corinthians 9:5; Acts 12:17; 15:13; Galatians 1:18-19]. Vậy mà các Cha vẫn cứ giảng là Đức Mẹ đồng trinh trọn đời! Còn việc có đưa ai lên giàn hỏa hay không thì xem http://sachhiem.net/TONGIAO/tgV/VuongVu.php Chà, Chúa Lòng Lành, bác ái, từ bi, mà sao lại soi đường cho kẻ đại diện cho ngài làm việc “tốt lành” thế??? 3/ Bạn nói đúng: “Về sự giàu nghèo thì Kinh Thánh ghi : “ Người giàu vào Thiên Đàng còn khó hơn lạc đà qua lỗ kim ”. Vậy xin hỏi bạn tài sản của Vatican là bao nhiêu hiện nay, bạn có biết không? Tại sao Giáo Hoàng- người đại diện cho Chúa trên trần – lại sở hữu một chiếc xe đắt tiền đến vậy? Vậy ông ta có được lên thiên đàng không??? Nếu không được lên thiên đàng thì sao lại có quyền phong Thánh cho người khác? Tại sao các linh mục, giáo dân lại không ai…đóng khố, cho giống Giê su thuở nào để được lên thiên đàng cho đúng lời Chúa dạy? 4/ “Bạn Gia Thịnh không nên đánh đồng chính trị với tôn giáo sẽ khập khểnh ngay”. Tôi không nhớ ai đó đã nói TÔN GIÁO ĐỂ PHỤC VỤ DÂN TỘC CHỨ KHÔNG PHẢI ĐỂ PHỤC VỤ NGOẠI BANG, và bạn có biết câu nói bất hủ “ thà mất nước chứ không thà mất Chúa” ( Lm Hoàng Quỳnh), vụ tổng Kiệt “ nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu việt nam” để đòi đất không, rồi chuyện đức Mẹ, Chúa vào nam… ? Từ xưa đến giờ, dân Chúa đã tự tách mình ra khỏi dân tộc rồi, đã như người nước ngoài trên chính quê hương của mình. 5/ Về chuyện Chân Lạp , Chiêm Thành, thì bạn nên nhớ là vua Trần Nhân Tông gả Công Chúa Huyền Trân cho vua Chiêm Thành với sính lễ của nhà trai là 2 Châu Ô và Châu Lý. Lãnh thổ Đại Việt được mở rộng. Và thời phong kiến, vua là chủ đất nước, chuyện trao đổi đất đai làm quà tặng, thậm chí giao nửa giang sơn là bình thường Á, Âu đều có. 6/ Còn những vấn đề khác thì mọi người đã nói nhiều rồi, rất đầy đủ, bạn nên tìm hiểu thêm vì tôi có nói ra thì cũng chỉ trích dẫn, nói lại mà thôi. Thư đã dài, tôi xin dừng lại. Những vấn đề khác xin nhường lại cho bạn đọc trả lời. GIA THỊNH.
Rửa mặt (chưa được kiểm chứng)
01/09/2010 17:07:08
Hãy cho đứa trẻ một viên kẹo ( đứa trẻ đó khoảng 10-12 tuổi ), sau đó sai chúng đi chăn Trâu, cắt cỏ...Rồi hứa rằng: cứ làm chăm chỉ cho chú, mấy ngày nữa chú mua cho cả thùng kẹo. Đảm bảo đứa trẻ đó sẽ làm liền.
Rửa mặt (chưa được kiểm chứng)
04/09/2010 12:39:12
Tôi được nghe câu chuyện mà các Cụ kể: Ngày xưa mỗi khi xuất hiện hiện tượng Nguyệt thực là cả làng, cả tổng, nhà nào, nhà nấy đều đem các đồ vật như: xoong, nồi, ấm, chảo ra gõ, nhằm xua đuổi "Con Gấu" đang gặm nhấm Mặt Trăng. Vì thời đó tin rằng: Hiện tượng đó là do "Gấu ăn Trăng". Còn ngày nay khi khoa học đã nhìn ra được mặt mày của "Con Gấu" đó thì chả ai (ngay cả đến ông già, bà lão) cũng chẳng ai đi làm cái việc kỳ cục đó nữa.
Đỗ Thành Dũng (chưa được kiểm chứng)
10/09/2010 13:41:19
TRẦN CHUNG NGỌC LÀ AI ? Các bạn muốn biết Trần Chung Ngọc là ai thì vào Google tìm kiếm sẽ biết . Có rất nhiều bài viết từ khắp năm châu bốn biển phản đối ông ta có thiên kiến lập dị về tôn giáo . Trích một số bài viết ở google : Các vị Tiến sĩ khoa học nhận định gì về Trần Chung Ngọc : Trước tháng 4 năm 1975, Trần Chung Ngọc mang danh là có bằng Ph.D. tại Hoa kỳ và không biết luận án của ông về ngành nào, khi về Việt Nam ông làm việc tại trường Đại Học Khoa Học thuộc Viện Đại Học Sàigon, cho ban Vật Lý Quang Học của giáo sư Nguyễn Chung Tú .Ông Trần Chung Ngọc chỉ có dạy phụ cho các giáo sư như Nguyễn Chung Tú, Nguyễn Tư Bân . Ông Ngọc cũng không được cử làm trưởng bất cứ một chứng chỉ chuyên khoa nào như những vị giáo sư có bằng Tiến sĩ khác. Các ban Vật Lý khác như Vật Lý Lý Thuyết và hạt nhân của giáo sư Cao Xuân Chuân không thấy ông ta dạy môn nào hết. Ông Trần Chung Ngọc là một trong những người đã chạy khỏi Việt Nam trước 30 tháng 4 năm 1975, ông xin tị nạn tại Hoa Kỳ và từ đó đến nay ông ta cũng không được một trường nào hay một hãng xưởng nào mướn dạy hay cho làm việc cả . Ông Ngọc kiếm tiền bằng cách viết bài công kích Công giáo. Đây là những gì mọi người được nghe kể về ông Tiến sĩ dổm Trần Chung Ngọc. “ Trần Chung Ngọc là kẻ không có đạo đức của người cầm viết và thiếu lương thiện tri thức” . Xem bài tác giả Nguyễn Tường Tâm đã phê bình Trần Chung Ngọc là luôn luôn moi móc , chửi bới, nhục mạ người khác ….Đó cũng là điều mà tác giả Nguyễn Tường Tâm nhận xét. Tiến sĩ Lê Tuấn Huy thì nói thẳng : “Một bài viết tràn ngập văn ngôn hung hãn, hằn học, thù hận như bài “Tôi đọc Nguyễn Hữu Liêm và Lê Tuấn Huy” của Trần Chung Ngọc hoàn toàn không đáng để tôi phải đọc hết và đọc kỹ chứ đừng nói là đối thoại” Các bài báo hay sách cuả Trần Chung Ngọc viết về Công Giáo thường hay tham khảo các tài liệu của linh mục Trương Bá Cần (tên thực sự là Trần Bá Cường). Trần Bá Cường có người em ruột là bí thư Tỉnh Uỷ Lâm Đồng sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 điều này được Trần Bá Hoàng ( cháu ruột cuả trần Bá Cường)tiết lộ, khoảng đầu thập niên 1990...................
Một bạn đọc (chưa được kiểm chứng)
10/09/2010 17:06:03
Trần Chung Ngoc là ai không quan trọng tí nào. Quan trọng là những lý luận cùa Trần Chung Ngọc ra sao, và bạn có thể lý luận để phản biện một cách đường hoàng, ngay thẳng và hợp logic không. Vấn đề tuyệt đối không phải là công kích cá nhân. Nếu nói như Nguyễn Tường Tâm thì chính Nguyễn Tường Tâm cũng là người "luôn luôn moi móc, chửi bới, nhục mạ người khác …." mà không phản biện được một cách chính trực, chỉ ngụy biện mà thôi. Còn "Tiến sĩ Lê Tuấn Huy" thì chưa "đọc hết và đọc kỹ" thì biết gì mà nói. Việc Linh mục Trương Bá Cần có em ruột là Bí thư Tỉnh ủy Lâm Đồng thì có liên quan gì đến những vấn đề mà Linh mục Trương Bá Cần nói về Công giáo. Tóm lại những thông tin mà bạn đưa ra chẳng có chút giá trị nào. Hãy nghiêm túc phản biện, đừng bôi lọ bằng công kích cá nhân. Hãy phản biện, chứ đừng công kích cá nhân
gia thịnh (chưa được kiểm chứng)
11/09/2010 01:59:14
Ồ, chào bạn Dũng, bạn khỏe chứ, lâu rồi mới gặp bạn. Tôi cứ nghĩ là bạn bận rộn đi tìm những câu trả lời thỏa đáng về kinh Thánh, về đạo Chúa.... để giải đáp cho tôi và mọi người, mà sao bạn lại tìm hiểu về ông TCN vậy. Tôi không quan tâm đến tiểu sử hay đời tư của bất cứ ai trừ Chúa và Phật. TÔI CHỈ QUAN TÂM ĐẾN ĐẠO CHÚA, ĐẾN KT, ĐẾN NHỮNG ĐIỀU MÀ MỌI NGƯỜI NÓI Ở ĐÂY CÓ ĐÚNG HAY KHÔNG MÀ THÔI. Tiếc là bạn lại đi lạc đề, đi lệch hướng thảo luận của mọi người ở đây, tiếc quá. nhưng dù sao thì cũng cảm ơn bạn về bài viết này, mất nhiều công sức để sưu tầm, tìm hiểu. Tôi xin cảm ơn bạn" một bạn đọc" đã thay tôi nói lên tất cả những điều cần nói. tôi đồng ý với bạn tất cả. Xin có vài góp ý nhỏ với bạn Dũng: 1/ Không chỉ có ông TCN rời bỏ đất nước trong hoàn cảnh chiến tranh 1975, mà còn rất nhiều linh mục, giáo dân rời bỏ đất nước ra đi, tẩu vi thượng sách. cái Bolsa xóm đạo cờ vàng ở hải ngoại là một ví dụ--->điều này nói lên cái gì, dân Chúa cũng vậy nhưng họ không thấy cái đà trong mắt mình. 2/ " Trần Chung Ngọc là kẻ không có đạo đức của người cầm viết và thiếu lương thiện tri thức"--->ông ta không chỉ viết về đạo Chúa mà còn viết về đạo Phật. Ông thẳng thắn viết bài lên án, phê phán những cái sai trái, không đúng của vị thiền sư PG nổi tiếng, dù rằng ông ta là Phật tử. Vậy thì thiếu lương thiện tri thức ở đâu? Trên văn đàn Công giáo VN có bài nào viết về những mặt trái của GH không? Có ai dám nói lên những sai lầm của các LM, GM không? NẾU CÓ THÌ CŨNG BỊ CẤM GIÁO DÂN ĐỌC, BỊ DẤU NHẸM RẤT KỸ. Hay Tòa thánh đánh rắm cũng rối rít khen thơm. 3/ Lời cuối cùng, tôi mong các bạn "có đạo đức của người cầm viết" hảy phản biện bằng như lý lẽ có thể nghe được, chứ không phải là công kích cá nhân, bôi nhọ cá nhân. Các bạn hãy sữ dụng đầu óc, lý trí của mình để làm việc này. Bao nhiêu năm nay, tôi chờ mãi mà không thấy một bài phản hồi nào cho ra trò. Tôi buồn lắm, Nếu ai mà có thể phản biện một cách thuyết phục, chứng lý rõ ràng, giải thích trả lời những câu hỏi trên diễn đàn này của mọi người, thì khi đó tôi và nhiều bạn đọc khác sẽ "trở lại đạo" một lần nữa một cách đúng nghĩa. Mến chào bạn.
Hạt Sương (chưa được kiểm chứng)
11/09/2010 06:38:53
Xin cảm ơn "Một Bạn Đọc" Ý kiến của bạn rất ngắn, nhưng rất đầy đủ. Tôi chưa gặp GS/TCN lần nào, cho nên chưa được làm học trò của ông ngày nào. Nhưng trong thâm tâm, tôi coi GS/TCN là thầy của tôi. Vì tôi học được từ ông rất nhiều. Tôi cũng giống như bạn Gia Thịnh. Bao nhiêu năm nay, tôi chờ mãi mà không thấy một bài phản biện nào từ phía CG cho ra trò. Điều đó nói lên cái gì ??? Có phải phía CG không có ai đủ kiến thức để phản biện hay không ??? Tuyêt đối không phải. Mà lý do duy nhất là tất cả những gì GS/TCN viết ra đều là sự thật 100%. Cho nên, đọc những bài phản biện GS/TCN. Tôi chỉ thấy một sự bới móc những chuyện không đáng bới móc về đời tư cá nhân (không đúng sự thật) như bạn Đỗ Thành Dũng chép trên đây. Hoặc những bài viết đi ra ngoài vấn đề theo cái kiểu "không đá banh mà chỉ đá vào chân đối thủ" Hạt Sương
Đỗ Thành Dũng (chưa được kiểm chứng)
11/09/2010 17:30:20
Chào các bạn Một bạn đọc , gia thinh , Hạt Sương ! Đây không phải là ý kiến cá nhân về TCN mà từ lấy từ google mà ra . Muốn biết về tác giả TCN thì hãy đọc rất nhiều bài viết từ khắp thế giới về ông ta sẽ biết chân dung của ông ta . Có nhiều bài phản biện của các vị GS Tiến Sĩ khác ở Mỹ về các bài viết lập dị của TCN nhưng không tiện đăng trên đây bạn tự tìm mà đọc trên Google . Các bạn tự tung hô nhau mà không lý luận thuyết phục công luận và làm nhiều Phật tử chân chính phản cảm , công giáo thì bất mãn vì đi ngược với chính sách phát triển đoàn kết tôn giáo của nhà nước VN , cũng như không thể hiện tinh thần của tôn giáo hướng thiện xã hội . Một trang web Phật giáo thì không nên có những bài công kích tôn giáo , gây mất đoàn kết , nên hướng thiện , hướng dẫn Đạo lý , phương pháp tu hữu ích cho mọi người .
AMEN (chưa được kiểm chứng)
13/09/2010 03:27:23
"Các bạn tự tung hô nhau mà không lý luận thuyết phục công luận và làm nhiều Phật tử chân chính phản cảm ...." thế bạn DŨNG cứ luôn nói về phép lạ toàn năng của Chúa, lòng bác ái, nhân từ,thánh thiện của Chúa...chỉ tung hô chứ có lý luận gì đâu nào??? Mọi người đưa ra lý luận quá thuyết phục đến nỗi BẠN DŨNG PHẢI ĐUỐI LÝ NÓI CÀN, BẢO MỌI NGƯỜI KHÔNG NÊN THẾ NÀY, KHÔNG ĐƯỢC THẾ KIA..., GÂY CHIA RẼ TRONG KHI MÌNH THÌ KHÔNG PHẢN HỒI ĐƯỢC GÌ CÓ GIÁ TRỊ.
Rửa mặt (chưa được kiểm chứng)
16/09/2010 14:42:05
Trong buổi bình minh của nhân loại, đứng trước các hiện tượng thiên nhiên như: mưa, gió, bão, thuỷ triều...con người thời đó không hiểu các hiện tượng đó từ đâu tới, và họ đã đặt ra câu hỏi: Ai đã làm ra mưa, ai đã tạo ra gió, ai đã tạo ra ánh sáng mặt trời?...Và để giải đáp các thắc mắc đó...các vị Thần đã ra đời, gió thì do thần gió tạo, mưa thì do thần mưa làm ra, ánh sáng thì do thần mặt trời tạo...Từ đó các bộ tộc trên khắp trái đất thờ phụng các vị thần đó, thường xuyên tổ chức các buổi tế lễ để xưng tụng các thần.. Còn ngày nay trước những hiện tượng thiên nhiên : mưa, gió, sấm, ánh sáng, thuỷ triều...khoa học đã giải thích được căn nguyên được các hiện tượng đó. Mưa là do nước bốc hơi gặp lạnh ngưng tụ thành mây-Anh sáng mặt trời là do phản ứng nhiệt hạch của nguyên tử Hêli-Thuỷ triều là do sức hút của mặt trăng...Và một vài hiện tượng con người có thể tạo ra được. Như vậy các hiện tượng đó là chẳng có vị thần nào tạo ra, mà các hiện tượng đó tự làm nhân, trợ duyên cho nhau mà phát sinh. Từ những hiện tượng tự nhiên như: mưa, gió, sấm, chớp, thuỷ triều mà khoa học đã tìm được căn nguyên của chúng là chúng tự làm nhân, trợ duyên cho nhau mà sinh khởi chứ không có vị thần nào tạo ra cả. Và như vậy ta có thể suy rộng ra cho toàn Vũ Trụ là các hiện tượng phát sinh là do chúng tự làm nhân, trợ duyên cho nhau mà sinh khởi chứ chẳng có vị thần nào làm ra chúng cả. Sự suy luận đó có thể ví như phương pháp quy nạp trong toán học-nếu ta chứng minh được một chuỗi số, một tổ hợp đúng đến phần tử thứ K thì ta suy ra K+1, K+2, K=3....N. Nhưng có người thắc mắc là:" Nếu bảo là không có thần thì ông hãy chỉ cho tôi thấy ra trong Vũ Trụ này không có". Điều đó cũng chẳng khác nào bảo một người nào đó hãy làm một bài toán quy nạp (ở trên) khi cho N=số vô lượng. Như vậy người đặt ra câu hỏi tự mâu thuẫn, phi lôgic mà lại đi tìm đáp số. Về Vũ Trụ: Trái đất của chúng ta nằm trong hệ mặt trời mà ta gọi là Thái Dương Hệ. Thái Dương Hệ lại nằm trong dải Thiên hà hình xoắn ốc mà ta gọi là dải Ngân Hà. Và khoa học ngày nay đã quan sát thấy: trong dải Ngân Hà có hàng tỷ ngôi sao giống như Mặt Trời (thậm chí còn lớn hơn). Chưa hết khoa học đã quan sát được trong Vũ Trụ còn có cả trăm triệu dải Thiên Hà. Đó mới là con số mà khoa học mới quan sát được và chắc rằng sẽ còn có hàng tỷ tỷ tỷ....dải thiên hà nữa . Bây giờ ta hãy tạm phân tích "nội hàm" từ "sáng tạo", giả sử có vị thần nào đó sáng tạo ra một trăm tỷ Thiên Hà, quý vị thấy uy lực của vị thần đó như thế nào? hẳn là quá khủng khiếp. Ví dụ thần đó muốn huỷ Trái Đất chắc chỉ cần "búng" một cái thì Trái đất vỡ ra như tương. Nhưng chưa hết trăm tỷ Thiên Hà có lẽ còn quá it, có thể còn vô lượng. Vậy "nội hàm "từ "sáng tạo" phải hiểu thế nào khi theo sau nó là "vô lượng"-"sáng tạo ra cái vô lượng" Nhưng có người đặt ra vấn đề: Nếu không có một vị thần nào sắp xếp, tạo dựng thì tại sao môi trường sống của loài người lại "hợp lý" như vậy. Anh sáng Mặt Trời cho cây cối tổng hợp chất hữu cơ, tầng ôzôn chắn các tia tử ngoại, sao Mộc hút các thiên thạch không cho đâm vào Trái đất...Nhưng xét kỹ thì thấy hợp lý hay vô lý nó cũng chỉ có nghĩa với "nghiệp người", còn nếu xét rộng ra cho Vũ Trụ thì nó trống rỗng và vô nghĩa. Nhà Phật gọi đó là sai lầm của biệt nghiệp và sai lầm của cộng nghiệp. Ta thấy loài giun bò lên khỏi mặt đất gặp ánh nắng Mặt Trời, giả sử nhiệt độ ngoài trời lúc đó là 35 độ. Điều gì xảy ra với chúng? Một số lăn ra chết, một số tìm được khe nứt và chui được xuống đất. Từ đó loài của chúng truyền cho nhau thông tin:"Hãy tránh xa ngọn lửa khủng khiếp ấy ra! nếu bạn không muốn chết". Chúng không ngờ rằng trong cái "ngon lửa khủng khiếp đó" lại là môi trường sống khá lý tưởng của một loài "sinh vật" khác. Hay loái cá: nếu nhảy lên bờ vượt quá thời gian cho phép thì chết, vậy nước mới là hợp lý với chúng. Nếu xét rộng ra trong Vũ Trụ này biết đâu chẳng có hành tinh có dạng sống khác. Chẳng hạn như: hành tinh đó không có cây cối như Trái Đất, loài sống trên đó lấy cái ăn từ các mỏ (giống như một thứ đất có thể ăn được ở quả đât của chúng ta), và cũng chỉ có cơ quan tiêu hoá của họ mới tương thích được. Và như vậy với họ môi trường sống đó mới là "hợp lý", còn nếu ta đặt chân lên hành tinh của họ thì không thể tồn tại. ngựơc lại họ cũng không thể tiêu nổi ngũ cốc của chúng ta. Hay trường hợp nũa: ta lấy một nắm thóc tung ra địa hình-chỗ này là đất ẩm, chỗ kia là sân gạch, chỗ khác là hồ nước. Điều gì xảy ra? hạt nào rơi xuống nước thì chẳng thể nảy mầm, hạt nào rơi vào sân gạch cũng chẳng thể mọc mầm, hạt nào dính trên cành cây cũng chẳng thể mọc mầm. Chỉ có hạt nào rơi vào chỗ đất ẩm mới nảy mầm. Còn nếu ta lấy hạt của họ cây tầm gửi thì ngay cả rơi vào cành cây chúng vẫn có thể lên mầm. Do vậy, nếu như trên Trái Đất có hành triệu triệu sinh vật thì cũng có triệu triệu cách sống, dạng sống khác nhau, và môi trường sống hợp lý với loài này nhưng lại vô lý với loài khác. Và biết đâu trong hàng tỷ tỷ Thiên Hà trong Vũ Trụ cũng có hàng tỷ sinh vật với nhiều dạng sống khác nhau và cũng hợp lý với loài này nhưng lại vô lý với loài kia.
quang tân (chưa được kiểm chứng)
29/09/2010 06:53:07
Trước đây tôi rất có thiện cảm với người theo đạo công giáo, nghĩ rằng họ thánh thiện nhưng gần gủi với nhiều người theo đạo công giáo tôi đã vô cùng thất vọng mất hẳn niềm tin nơi họ .... Buồn
phuong (chưa được kiểm chứng)
15/10/2010 10:22:20
Cac ban than men! toi la nguoi cong giao va toi tin vao kinh thanh. Nhung dao nao cung la day con nguoi phai yeu thuong nhau. do cung la truyen thong cua nguoi Viet Nam ma! toi nghi BacTCN da thieu ton trong ve dao cong giao va con nguoi cong giao roi do, neu Bac TCN viet nhung loi nhu vay thi Bac cung khong ton trong giao ly duc phat da day roi do
GIA THỊNH (chưa được kiểm chứng)
15/10/2010 11:38:25
Mến chào phuong và mọi người. Bấy lâu nay, tôi vẫn vào diễn đàn này theo dõi nhưng tôi không viết bình luận nào. Nói thật, tôi tính gác bút lại vì có nói gì nữa cũng bằng thừa, vì hầu hết dân Chúa Việt Nam rất bảo thủ, không bao giờ chịu đọc Thánh kinh để xem người ta nói đúng hay sai, không bao giờ chịu đọc lịch sử và không bao giờ chấp nhận với những điều trái ngược lại với lời giảng hoa mỹ trong nhà thờ. Đây là đặc tính cố hữu của dân Chúa, không có đặc tính này thì không phải là dân Chúa nữa. Mọi người thấy sao? Đa số dân Chúa trên diễn đàn này đều vậy. Nhưng hôm nay thì không thể im lặng được nữa. Cách đây ít lâu, cũng trên diễn đàn này, con chiên Thu Hà đã phát biểu "Người Công giáo chúng tôi có thể bỏ cha mẹ chứ không đời nào bỏ Chúa." (nguyên văn). Vậy đạo Công Giáo cũng dạy con người đối xử như vậy với cha mẹ hay sao? Thế có phật tử nào tuyên bố một câu tương tự như thế không? Về các bài viết của TCN, tôi nghĩ nó không hề "thieu ton trong ve dao cong giao va con nguoi cong giao roi do". Vì ông ta trích dẫn, đưa ra những câu nói nổi tiếng về đạo chúa, về kinh thánh. từ trước đến giờ, rất nhiều con chiên cho là ông ta thiếu tôn trọng, thiếu hiểu biết, thiển cận.... NHƯNG KHÔNG HỀ CÓ MỘT AI NÓI LÀ ÔNG TA DẪN SAI, NÓI SAI Ở ĐÂU. Theo bạn, giáo lý Đức Phật dạy là như thế nào? Bạn hiểu bao nhiêu về phật giáo, về đức phật mà nói như thế? Việc này, xin phuong và mọi người tìm hiểu thêm, trên diễn này có vài ba ý kiến nói rồi. Xin hẹn dịp khác nói về vấn đề này. CUỐI CÙNG, TÔI THẤY BQT NÊN MỞ LẠI CÁC DIỄN ĐÀN VỀ ĐẠO CHÚA, VÀ ĐỪNG XÓA BỎ NHỮNG CÂU NÓI TỪ CỬA MIỆNG CỦA DÂN CHÚA NHÂN TỪ BÁC ÁI NHƯ THẾ NÀO, ĐỂ BÀN DÂN THIÊN HẠ BIẾT THÊM VỀ ĐẠO CHÚA, VÀ DÂN CHÚA KHÔNG THỂ NÓI LÀ DIỄN ĐÀN THIẾU TÔN TRỌNG, CHỈ MÌNH KHEN MÌNH. Một số bài " khoa học trong kinh thánh", "mục sư tin lành xin lỗi pg singapo" ... đã xóa các bình luận, và đóng lại như vậy thì rất là tiếc khi mở diễn đàn bình luận. BQT xin hãy có sao để nguyên vậy, tôn trọng các phát biểu rất chân thật của dân chúa.
Thanh Huyen (chưa được kiểm chứng)
15/10/2010 18:34:33
Rất đồng tình với bãn Gia thịnh ! Với tôi ,khi cửa miệng ai đó nói lên câu " Đao nào cũng vậy,cũng dạy người ta an hiền ở lành..."thì rất dễ dàng nhận biết ngay khả năng "Đọc" và "Viết" lịch sử cho "Kiến Thức " của ngưới đó ra sao rồi . BQT DPNN nên mở lại hai diễn đàn như Bạn Gia Thịnh nói,đừng xóa hay cất,vì đó là những bằng chứng xác thực nhất ,thậm chí còn là "vô cùng quý báu" về những gì xưa nay giới nghiên cứu và tri thức lên án bọn chủ chăn và đàn chiên ngây khờ . Rất mong!
PHƯƠNG XA (chưa được kiểm chứng)
15/10/2010 22:08:29
Tôi xin trích một đoạn ở sachhiem.net dưới đây đễ bạn Phương đọc, rồi suy ngẫm!. 1) Thiên Chúa có phải là một kẻ ghen tuông, đố kỵ hay không? Xuất Ê-Díp-Tô Ký 20: 5 và Phục Truyền 5:9: Ta, Thiên Chúa của các ngươi, là một Thiên Chúa ghen tuông đố kỵ, sẽ trừng phạt tới ba bốn thế hệ sau của những kẻ nào ghét Ta (nghĩa là những người đi thờ phụng Thần khác hay hình ảnh khác) Xuất Ê-Díp-Tô Ký 34: 14: … các ngươi không được thờ phụng Thần nào khác, vì Thiên Chúa, tên ông ta là “Ghen Tuông, Đố Kỵ”, là một Thiên Chúa Ghen Tuông, Đố Kỵ [for the Lord, whose name is Jealous, is a jealous God] Phục Truyền 6: 15: Vì Thiên Chúa của ngươi là một Thiên Chúa ghen tuông đố kỵ trong đám các ngươi [For the Lord your God is a jealous God among you] Phục Truyền 29: 20: Cơn thịnh nộ của Thiên Chúa và lòng ghen tuông đố kỵ của Người sẽ đốt cháy người đó, và mọi sự nguyền rủa trong cuốn sách này sẽ đổ lên đầu hắn [trong cuốn “Kinh Thánh”, Cựu Ước cũng như Tân ước, có rất nhiều lời nguyền rủa. TCN] Phục Truyền 32: 16: Chúng khiêu khích Thiên Chúa ghen tuông, đố kỵ với các Thần khác [They provoked Him to jealousy with other gods] 3) Thiên Chúa có bất công, tự cho là có quyền năng làm ác và bất nhân không? Xuất Hành 4:23: Nếu ngươi (Vua Ai Cập) không để cho người Do Thái ra đi, Ta sẽ giết con của ngươi, và ngay cả đứa con đầu lòng của ngươi. Xuất Hành 13:15: Thiên Chúa giết mọi đứa con đầu lòng trên đất Ai cập, con đầu lòng của người cũng như con đầu lòng của các súc vật. Xuất Hành 20: 5 và Phục Truyền 5:9: Ta, Thiên Chúa của các ngươi, là một Thiên Chúa ghen tuông đố kỵ, sẽ trừng phạt tới ba bốn thế hệ sau của những kẻ nào ghét Ta (nghĩa là những người đi thờ phụng Thần khác hay hình ảnh khác) Isaiah 14: 21: Hãy sẵn sàng để giết những đứa con vì tội của cha chúng. Xin đọc trong http://skepticsannotatedbible.com/inj/ot_list.html, có liệt kê 878 vụ bất công của Thiên Chúa trong Cựu ước. Joshua 24:19: Ông ta là một Thiên Chúa ghen tuông, đố kỵ; ông ta không tha thứ cho những sự phạm pháp [nghĩa là thờ các thần khác] cũng như những tội lỗi của ngươi. Jeremiah 11:14: Vậy ngươi (Jeremiah) chớ cầu nguyện thay cho dân này (dân Giu-đa); chớ vì chúng nó mà lên tiếng cầu nguyện; vì khi chúng nó cầu nguyện Ta khi bị hoạn nạn Ta sẽ không nghe chúng. [Điều này: “Ta sẽ không nghe chúng” thật đã rõ ràng ở Tòa Khâm Sứ và Thái Hà, vì Thiên Chúa không hề biết đến dân Việt, và trong chương trình “cứu rỗi” của Giê-su không hề có người Việt như Tân Ước đã viết rõ] Jeremiah 14:12: Khi chúng nó (dân Giu-đa) nhịn ăn, và khi chúng nó dâng cúng đồ nướng và bánh trái, Ta sẽ không nhận: nhưng ta sẽ diệt chúng nó bằng gươm giáo, nạn đói và ôn dịch. Ezekiel 8:18: Vậy Ta sẽ làm theo cơn giận của Ta: mắt ta sẽ không đoái thương chúng nó, Ta cũng chẳng có lòng thương xót; và dù chúng kêu van vào tai Ta, Ta cũng không thèm nghe chúng. Chúng ta hãy đọc vài câu trích từ Phục Truyền 28:15-68: 15-24: Nếu ngươi không nghe theo lời phán của Thiên Chúa ngươi, không làm theo các lời răn và luật pháp của Ngài thì mọi sự rủa sả sẽ giáng xuống trên mình ngươi.
Hạt Sương (chưa được kiểm chứng)
17/10/2010 17:08:22
Kính gởi Ban Biên Tập Đạo Phật Ngày Nay! Tôi hoàn toàn đồng ý với bạn Gia Thịnh Lâu nay tôi cứ thấy tiếc, không hiểu tại sao BBT/ĐPNN lại cắt mất phần đối thoại ở dưới hai bài viết của GS/TCN. Trong các phần đối thoại đó, tôi chỉ thấy con chiên TCG nói bậy, chửi bậy. Còn những người viết ra sự thật về TK, về lịch sử đạo Công Giáo thì không khi nào viết bậy. Kính mong BBT/ĐPNN cho phục hồi lại phần bình luận để cho những độc giả sau này có cơ hội học hỏi thêm. Xin quý vị đừng ngại vì cái luận điệu cũ rích của họ là chúng ta công kích tôn giáo của họ. Đây là những sự thật lịch sử mà con dân một nước văn minh nào cũng cần biết. Huống chi con dân VN là một dân tộc nạn nhân của Vatican thì cần phải biết cái vết xe đổ này để tránh lập lại Kính chúc quý vị dồi dào sức khoẻ, chân cứng đá mềm Hạt Sương