Một Thoáng Thiên Thu (4)
16. HƯƠNG HOA DIỄM LỆ (Nhạc: La Tuấn Zdũng)
Tôi nằm xuống để nhường nơi đất sống
Cho nhân sinh, cho thế giới đại đồng
Ngàn năm nữa và trăm ngàn năm nữa
Ánh dương hồng vẫn chói rọi trời đông.
Đoá Linh Thứu chủ nhân ông đã nở
Bao tình người vẫn nhung nhớ đợi chờ
Hương giới đức không nhiễm nhơ cấu uế
Ngát tâm hồng thành vạn đoá tâm không.
Tôi nằm xuống cho non sông thấm mát
Dâng cuộc đời những hạnh lạc siêu phàm
Dẫu tâm tối vẫn bình an chiếu sáng
Cảnh Niết-Bàn trong từng nhánh hương lan.
Dẫu đau khổ và lầm than bước đến
Trong vô thường vẫn hương nến ân cần
Niềm hỷ lạc sẽ muôn phần diệu tánh
Thoảng hương lòng, rồi lớn mạnh muôn nơi!!!
17. NỤ THƯỜNG CHÂN
Rảnh rang dạo gót Ta bà
Kết hoa vô thể xây toà thánh thiêng
Nơi này sao thật bình yên
Như nhiên toả ánh Đại viên sáng loà
Rảnh rang sạch hết buồn lo
Ánh trăng Bát nhã xoá nhoà khổ đau
Thường chân vẫn tiếng ngọt ngào
Sắc-Không rãi xuống biết bao nụ hồng!!
18. NHIỆM MẦU MÂY TRẮNG (Nhạc: La Tuấn Zdũng )
Mây trắng vờn trên khóm trúc
Thong dong giây phút nhiệm mầu
Có người áo nâu thanh thoát
Không màng đến chuyện cao sâu.
Mây trắng phủ đầy dương thế
Sao nghe sáng cả đường về
Bước đi minh nhiên diễm lệ
Cõi lòng chẳng vướng đam mê.
Mây trắng chan hoà nhựa sống
Mười phương rúng động thâm tình
Dẫu cho thay hình đổi tiếng
Nhưng lòng vẫn ánh Viên Linh.
Mây trắng nguyên trinh vô sắc
Không làm ngây ngất cuộc đời
Mây trắng thở nơi thành-trụ
Chân không diệu hữu trùng khơi!!
19. VẪN NÉT TRINH THÀNH (Nhạc: Phạm Cao Tùng) CD Tạ Ơn Đời
Mộng dài thức tỉnh từ lâu
Thoát ra sinh tử nhiệm mầu biết bao
Cũng từ nghiệp thức bước vào
Mà nay dứt sạch tiếng gào thét lên
Bao nhiêu bóng nước gập ghềnh
Mênh mông sóng vỗ vẽ tên vô thường
Nụ cười soi thấu mười phương
Tâm không điểm nụ tai ương hết liền
Rạng ngời sáng cả trời thiêng
Trong cơn bụi gió tâm thiền toả ra
Thênh thang dạo gót Ta Bà
Tay gom thiên thể làm hoa cúng dường
Kết thành một nén tâm hương
Đốt lên sáng cả đoạn đường tử sanh
Ngàn sau vẫn nét trinh thành
Thiên thu chỉ một nhuỵ cành với bông!!
20. ĐẬM ĐÀ DƯƠNG THẾ (Nhạc: La Tuấn Zdũng)
Đoá sen trắng chứa chan ngàn tánh thể
Cùng bùn nhơ lớn mạnh ở dương trần
Trong vô nhiễm vẫn muôn phần thánh thiện
Mỗi con người là giới đức hương vân.
Tâm giải thoát chưa một lần cấu nhiễm
Mượn càn khôn toả nhung gấm tháng ngày
Vào biển lửa dang đôi tay tự tánh
Để thương yêu trang trải cõi trần ai.
Mảnh đất mới chuyển thiên hà đại lãnh
Vun bón thêm sen Tám cánh hiện bày
Bao hạnh phúc cõi Liên Đài sáng chói
Chim trên đồi thánh thoát giọng Huỳnh Mai.
Ôi vui quá nơi đây mùa trẩy hội
Đoá Vô Ưu toả hương sắc Ta bà
Đang thấm mát để đậm đà dương thế
Giữa đất trời bao tiếng nói đơm hoa!!!