Qua bến giác

Dính mắc bụi trần, Ta phải khổ
Phiền não cuộc đời, phải lênh đênh.
Mãi truy tìm, đâu là dấu vết !?
Vọng tưởng mê lầm, lạc bước trôi.
Buông xả tham cầu, an nhiên định
Cởi bỏ áo da, được xương tủy.
Tĩnh lặng yên dừng, Tuệ sáng soi
Dứt nghiệp duyên trần, qua bến giác.
Các bài mới :
Các bài viết khác :
- Từ Một Điểm Thích Pháp Diệu
- Như Đêm Thích Pháp Diệu
- Nắng Bên Trời Thích Pháp Diệu
- Rừng Khuya Thích Pháp Diệu
- Chung Màu Mắt Thích Pháp Diệu
- Cầu Nguyện Thích Pháp Diệu
- Mẹ Ngàn Năm Thích Pháp Diệu
- Thông Điệp Của Covid-19 Thích Viên Thành
- Thân tình Chuồn Chuồn
- Siết chặt vòng tay Chuồn Chuồn
Đánh giá bài viết này
Cùng tác giả
Được quan tâm nhất


Gửi bình luận của bạn
BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)