Lữ Hành
Áo phong sương thu về se lạnh
Khách lữ còn ngoạn cảnh đường xa
Hành trang một túi giác tha
Trần gian quán trọ đời là khoảng không
Gom tất cả tình trong thiên hạ
Gởi theo mây quen lạ dung hoà
Trăng soi muôn nẻo ta bà
Đến rồi đi vẫn mình ta độc hành
Trong sự sống công danh ràng buộc
Những lợi quyền càng chuốc âu lo
Xuôi dòng nước chảy chuyến đò
Bình yên bến đỗ người dò đục trong
Buồn vui còn mất nhẹ lòng
Tâm thiền rũ sạch bụi hồng bám chân
Đêm về tịch tĩnh điều thân
Lắng nghe tiềm thức xoay vần diệt sinh ...
BẠCH VÂN NHI
Bình luận