Phước

Muốn có phước thì tự mình phải tạo
Từ việc làm đến lời nói hiền lương
Trong thâm tâm không thủ đoạn so lường
Mỗi hành động phải chánh chơn ngay thẳng
Trong cuộc sống không có gì chắc chắn
Đời vô thường có gì mãi của ta?
Ai cần gì thì cứ mãi cho ra
Đừng sợ hết những thứ đồ giả tạm
Nếu có sợ nên sợ không chất xám
Không nghĩa nhân không đạo đức tình người
Thiếu lương tâm làm thiên hạ chê cười
Đó mới đáng là điều cần phải sợ
Nếu ai hiểu cuộc đời là tạm bợ
Chết mang theo chỉ có tội phước thôi
Ngay bây giờ đừng ảo tưởng xa xôi
Lo làm phước để yên vui hiện tại
Phước dư lại nó sẽ theo ta mãi
Không một ai có thể cướp của mình
Phải siêng năng làm cho phước phát sinh
Đừng sống ác đừng tự làm tổn phước!
Người có phước mọi ước mơ đều được
Giữa cuộc đời dễ thành tựu công danh
Vừa giàu sang vừa xuất chúng thạnh hành
Nếu có đức lại càng thêm hạnh phúc
Đủ phước đức mọi người luôn kính phục
Từ gia đình đến xã hội ấm êm
Sống hiền từ gieo tạo phước nhiều thêm
Thì sẽ được an lạc trong mỗi lúc.
- Quán Thân Tâm Bạch Vân Nhi
- Tin Chú Đi Rồi Mặc Phương Tử
- Biết Đủ Minh Đạo
- Bình Minh Minh Đạo
- Thuyền căn Chánh Bảo Trung
- Vẫn Thuộc Câu Quê Hương Mặc Phương Tử
- Thơ: Từ phụ Mỹ Trang
- Thơ: Sám hối Mỹ Trang
- Những Cõi Mù Trong Ta Thích Tánh Tuệ
- Lá Cờ Phật Giáo Mặc Giang
- Giận Tường Vân
- Tùy Duyên Tường Vân
- Tặng Một Vầng Trăng Tâm Minh Ngô Tằng Giao
- Những Hạt Đậu Biết Nhảy Tâm Minh Ngô Tằng Giao
- Tánh Phật Thích Viên Thành
Đánh giá bài viết này
Cùng tác giả
Được quan tâm nhất


Gửi bình luận của bạn
BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)