Trăng rằm tháng 9 - Ấn Độ mùa thu
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật !
Con xin mạo phép kính tặng Thầy bài thơ với những cảm xúc mộc mạc, chân thành của con trong những ngày được chiêm bái đất Phật!
Thăm thẳm, xa xa, mênh mông, vời vợi…
Hồn trăng, hồn gió, hồn của không gian
Hồn linh thiêng của vạn vật nơi đây.
Ôi! xao xuyến và bồi hồi khó tả…
Ánh trăng dịu hiền như chị Hằng Nga!
Một ánh trăng công bằng không thiên vị
Không cách ngăn bởi địa lý trùng trùng
Mà trăng hỡi nơi đây ngỡ lạ lùng!
Lạ lùng thay trăng không còn chú Cuội
Khuất lũy tre xứ sở hồn quê Việt
Mà trăng ngỡ là Phật, Phật hoá trăng
Là vũ trụ, là sao sáng bao la…
Con về đây, con tìm về gốc Tổ
Nhớ Thánh Mẫu xưa luôn ẩn hiện về
Ôi! trước mặt những dấu chân Thái tử
Phiến đá xưa con thấy Thái tử ngồi
Và bên kia Thái tử luyện cung tên
Nơi sau đó cổng thành Đông vượt khỏi
Ôi! bao cảnh vật trời mây, non nước!
Từ xa xa con thấy Phật toạ thiền
Gốc Bồ Đề xưa hàng ngàn thánh chúng
Lặng lẽ vây quanh nghe Phật thuyết pháp.
Ôi! chúng con sinh lỗi nhịp hậu lai
Không chiêm ngưỡng Thế Tôn bằng hình tướng
Nhưng con vui bởi Phật rất gần
Như đồng hồ tích tắc với thời gian
Như tiếng từ bi hoà nhịp muôn nơi
Lẫn trong đêm tiếng côn trùng rả rích
Trong từng hạt bụi, cỏ cây, hoa lá
Trong ánh mắt trẻ hồn nhiên thơ dại
Và từng dòng người bươn chải ngược xuôi
Ôi! bao trái tim thật thà nhân hậu
Cái tận cùng của đói vẫn không nghèo
Giàu ung dung, tự tại kiếp nhân sinh
Mà có lẽ hiếm nơi nào có được
Hay phải chăng đã kết lại hồn thiêng
Một Đức Phật giáng thế cũng từ đây
Nam mô Phật Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni!
Ấn Độ (13/10~27/10/2013)
__Giác An Lạc__