Hãy buông ra

Đã đọc: 24903           Cỡ chữ: Decrease font Enlarge font
image

Không có gì có thể còn mãi được, vì bản chất tự nhiên là như vậy, mà thân xác bác cũng đang như vậy. Ngay khi bác mới sanh ra thì bác trẻ trung, khỏe mạnh, xinh đẹp, rồi bác lớn lên trông rất đẹp trai, kháng kiện.

Tôi nghe buổi Thuyết Pháp tại chùa Thiên Môn.  Xin thuật lại để quý vị cùng nghe.  Sau phần thuyết giảng, đến phần Pháp đàm.  Thầy mời quý Phật tử đặt câu hỏi để cùng thảo luận.

Tận cuối hội trường, có một ông già, đứng dậy chắp tay cung kính xin hỏi:

-  Kính bạch thầy.  Con hiện đang bị bệnh.  Hết đau đầu đến đau khớp, đau thận, tiểu đường, cao huyết áp.  Bây giờ lại bị bại một chân nữa ạ! 

Suốt đêm qua con trằn trọc mãi không sao ngủ được do bệnh nó hành hạ xác thân…  Cúi xin thầy từ bi thương xót chỉ bảo cho con làm sao cho hết đau bệnh?  Xin thầy cầu nguyện Đức Phật gia hộ cho con được hết bệnh, khỏe mạnh như xưa …

Thầy lên tiếng nhỏ nhẹ, thong thả nói:

-  Thưa bác, thưa đạo hữu.  Đức Phật đã dạy:  Cõi thế gian tràn đầy đau khổ!  Trong đó có định luật:  SINH, LÃO, BỆNH, TỬ thì đau khổ vô cùng mà bác thì đang đi vào giai đoạn “Bệnh tật”, tức giai đoạn “Hư hoại”

Vạn vật là thế; tất cả đều bị luật “Vô Thường” chi phối.  Chẳng hạn như cái áo bác đang mặc, khi mới mua về, trông thật đẹp đẽ, mềm mại, óng mướt, tươi thắm… Nhưng nay bác mặc đã lâu rồi; màu đã bạc, gấu đã sờn, vai đã rách và vải đã mục. 

Nó đang ở tiến trình “Hư Hoại”

Không có gì có thể còn mãi được, vì bản chất tự nhiên là như vậy, mà thân xác bác cũng đang như vậy.  Ngay khi bác mới sanh ra thì bác trẻ trung, khỏe mạnh, xinh đẹp, rồi bác lớn lên trông rất đẹp trai, kháng kiện. 

Giờ đây bác đang già yếu và đang ở thời kỳ bệnh hoạn (Sanh, Trụ, Hoại, Diệt).  Vậy bác phải chấp nhận điều đó, bác hãy thấu hiểu bản chất của nó, để bác phải chấp nhận nó mà sống An-Lạc với nó, dù nó ở bất cứ giai đoạn nào.

Bây giờ thân thể của bác đang bắt đầu suy yếu, hư hoại theo tuổi đời chồng chất.  Thì bác đừng cưỡng lại điều đó, vì đó là quy luật tự nhiên của thân xác.  Chân lý không bao giờ thay đổi đó là: 

Sinh ra > Già cỗi > Bệnh hoạn > Rồi chết đi!  

Không cách chi làm khác đi được.  Thời gian vận hành của định luật đã chín mùi rồi đấy bác ạ!

Ông già đó nói tiếp:

-  Bẩm thầy, nhưng con chưa muốn chết vội, vì con và cháu của con chưa khôn lớn.  Nhất là còn nhiều công việc con đang làm dở dang chưa hoàn tất, con cần giải quyết cho xong trước đã.

-  Ồ!  Tất cả chỉ là vậy, bác chẳng làm gì khác hơn khiến bác phải lo lắng.  Công việc của thế gian, bác hãy để mặc thế gian cho họ tự giải quyết lấy. 

Bác nên hiểu rằng:  Giầu hay nghèo, già hay trẻ, đẹp hay xấu, người hay vật.  Bất cứ ai, bất cứ vật gì, bất cứ ở đâu cũng không thể giữ mãi tình trạng nguyên thủy như lúc ban đầu được. 

Mọi người, mọi vật đều phải thay đổi khác đi theo một định luật:  Sinh, Trụ, Hoại, Diệt mà không cách chi sửa đổi được.  

Điều mà bác có thể làm được là bác tự quán chiếu, soi rọi về thân xác và tâm thức của bác, để bác thấy tính:  “Vô ngã” của vạn vật.  Để không thấy có cái gì là “Tôi” hoặc là “Của tôi”, mà tất cả chỉ là Giả có, Tạm có mà thôi.

(Phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng = Cái gì có hình có tướng, đều là giả có, chứ không thật có).


 

 Ngay như nhà cửa, sự nghiệp, danh vọng, vợ, chồng, con cái của bác cũng chỉ là:  “Của bác trên danh nghĩa, chúng không thực sự thuộc về bác. Chúng thuộc về tự nhiên !!!  Như lời bác vừa cầu mong, chẳng những không đạt được.  Thân bác vẫn đau đớn như thường và cách suy nghĩ sai lầm của bác còn đau khổ hơn nhiều nữa.  

Vì cầu mong mà không được như ý là khổ

(Cầu bất đắc khổ).  

Bởi vậy, bác phải nhìn mọi thứ đúng theo bản chất của nó và đừng níu kéo nó, đừng tiếc thương nó:  “HÃY BUÔNG NÓ RA”.  Bác hãy rũ sạch mọi thứ bên ngoài.  “Bác hãy “Buông ra !”.  Bác đừng bám víu cha, mẹ, vợ, chồng, con cái, quyến thuộc, tài sản, công danh, sự nghiệp v…v… 

Vì những thứ đó bác không thể mang theo được, hoặc bác không “buông”, thì nó cũng phải “buông” bác mà thôi.  Cho nên bác “Hãy Buông Ra!”, bởi vì mọi thứ đều là “Không” là “Huyễn” là “Vô Ngã”:  “Không tôi và Không của tôi”.  

Tất cả rồi sẽ biến mất; chẳng còn gì.  Bác phải nhận biết cho bằng được điều này, và sau khi biết rồi thì bác hãy “Buông tất cả”

Đừng bận tâm về con cái, bây giờ chúng còn trẻ.  Rồi mai này chúng cũng sẽ già y như bác ngày hôm nay.  Không một ai trên thế gian này có thể trốn thoát được định luật:  “Sinh, Trụ, Hoại, Diệt”.  

Nếu bác “Buông ra” được mọi thứ thì bác mới thấy được “Chân Lý”.  Vậy bác đừng buồn phiền, lo lắng và đừng ôm giữ bất cứ điều gì thì bác sẽ thấy tinh thần thanh thản trong mọi tình huống bác ạ!


 

Ông già hỏi nữa:

-  Bạch thầy, nghe thầy dạy dễ quá, nhưng làm sao con “Buông ra” cho được?

-  Nếu bác “Buông ra” không được thì bác sẽ vô cùng đau khổ.  Và không chịu “Buông ra” cũng chẳng được.  Bởi vì mọi thứ nó không thuộc về của bác, kể cả chính xác thân của bác nữa. 

Lúc này bác hãy tập trung tâm tưởng, để cho nó được an nhiên tự tại, còn mọi việc đã có người khác lo.

Bác hãy tự nhủ lòng rằng:  “Chung sự” (Tôi hết việc rồi )

Tư tưởng ham sống lâu sẽ làm bác đau khổ.  Cho dù bác mong muốn thiết tha tới đâu cũng chẳng được.

Muôn sự đều vô thường và luôn luôn không cố định…  “Sau khi sanh ra > Nó biến hoại > Sau khi sanh ra > Nó diệt đi !”  Đức Phật cũng thế, bác và cả bàn dân thiên hạ cũng đều như thế.  Vậy mà bác muốn xác thân bác còn tồn tại mãi sao được?

Bác hãy nhìn vào hơi thở thì biết.  Nó đi vô rồi lại đi ra, bản chất của nó là vậy.  Bác chẳng thể ngăn cản sự đi ra và đi vô của nó được.  

Bác thử nghĩ coi:  “Có thể nào bác thở ra mà không thở vào được chăng?”  Tức là hơi thở nó đi vào, rồi nó lại đi ra.  Khi nó ra rồi thì nó lại phải đi vào.  Tự nhiên là như vậy, không cách chi làm khác được. 

Y chang sự quá trình bác Sanh Ra > Rồi Già Nua > Rồi Bệnh Tật > Rồi Chết Đi!


 

Đó là điều hoàn toàn tự nhiên và bình thường … Nếu bác không sanh ra, thì bây giờ bác đâu có bị đau vì bệnh!  Và lấy gì để mai mốt bác chết!   Bác có hiểu điều đó không ???

-  Bạch thầy, con ngộ được những gì thầy vừa dạy, nhưng con vẫn lo sợ quá chừng!

    Thầy cầm ly nước uống nhấp giọng, đoạn thày nói thêm:

-  Bác nên hiểu rằng:  Vạn sự ở đời đều là như vậy, khi bác nhận thức được đúng đắn thì bác đừng do dự: 

“Hãy Buông Ra Tất Cả, Hãy Dẹp Bỏ Tất Cả”.  Dù bác không buông nó ra thì mọi thứ nó cũng bắt đầu buông bác ra đó.

Này nhé!  Như những bộ phận trong cơ thể của bác nó cũng đang muốn rời xa bác đấy.  Vì những bộ phận ấy nó đã sống đủ thời hạn với bác rồi, nên nó sắp ra đi đó.

Bản chất của nó là: “Đã đến, thì phải ra đi”.  Bởi thế gian là không có sự bình thường hay mãi mãi, dù bất cứ ở đâu, bất cứ thời nào, bất cứ thành phần giai cấp nào; người giầu có, kẻ nghèo khó, người lớn cũng như trẻ nhỏ, người có học cũng như người thất học v...v... 

Cũng không thể có sự bình thường được.  Ai ai cũng phải xoay vần theo luật “Vô Thường” chi phối.  Quán triệt được điều đó, bác sẽ chả còn quyến luyến bất cứ sự gì.  

Bác hãy "Buông ra" chứ không còn nắm giữ được nữa, vì có giữ cũng chẳng đặng.  Bác buông ra, thì tâm bác sẽ thảnh thơi, An-Lạc; không buồn mà cũng chẳng vui, không khiếp sợ và cũng chẳng lo lắng.  Lúc bấy giờ lòng bác sẽ an ổn với trí tuệ hiểu biết:  

“Vạn vật không bao giờ có thể thường còn mãi mãi được”.


“ĐẶC TÍNH PHẢI ĐỔI THAY CỦA VẠN VẬT, KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI”.


Nếu bác có nhiều thứ, bác sẽ phải bỏ lại nhiều thứ.  Nếu bác có ít thứ, bác sẽ bỏ lại ít thứ; giầu có là giầu có, nổi danh là nổi danh, sống lâu là sống lâu… chẳng có gì khác biệt, mọi sự cũng thế thôi!  

Vậy bác hãy Buông nó ra, Buông cho đến khi nào tâm trí bác hoàn toàn An-Lạc!  Mọi sự bác không còn cảm thấy khổ đau hay sung sướng.  Mọi thứ bác không còn thấy là của bác nữa.  

Sung sướng và khổ đau cũng đều Hoại, Diệt và Mất tiêu như nhau…  Duy chỉ có một thứ là còn và còn vĩnh viễn là của bác.  Đó là “Phật tánh” là vĩnh cửu của bác mà thôi.


 

-  Bạch thầy, con đã ngộ !!!

-  Vậy sao!  Bác giải thích xem nào?

-  Thưa thầy, chỉ có định luật:  “Vô Thường” là bất biến, là vĩnh cửu, là thường còn.  Ngoài ra, tất cả các Pháp; muôn vàn vạn sự ở đời này đều luôn luôn biến đổi không bao giờ ngừng. Chẳng hạn như:

*  THÂN VÔ THƯỜNG:  Nay khỏe mạnh, mai ốm đau.  Nay đang sống, mai đã chết…

*  TÂM VÔ THƯỜNG:  Nay đang mến thương nhau, mai chuyển sang hận thù, ân oán nhau…

*  TÀI SẢN VÔ THƯỜNG:  Của cải nay còn, mai hết.  Tức là tiện nghi vật chất không thể tồn tại mãi được… Vật thể này biến đổi chất liệu thành ra vật thể khác.  Sự vật không bao giờ cố định cả.

Thầy cười hoan hỷ, đoạn thầy hỏi:

-  Đúng, bác hiểu khá đấy, như vậy bác sẽ làm gì khi bác hiểu như vậy?

-  Bạch thầy, con sẽ buông ra tất cả mà không bám víu vào bất cứ điều gì trên thế gian này.  Để mọi sự chảy xuôi như dòng nước.  Tính của nước luôn chảy xuống chỗ trũng (Thủy lưu tại hạ), dù chỗ đó là đất hay cát, hoặc ruộng vườn. 

Bản chất của nước là như vậy, con cũng phải giữ tâm như vậy.  Tại sao?  Bạch thầy, bởi vì nước luôn chảy một cách tự nhiên xuống chỗ thấp mà không có cách nào cho nó chảy ngược một cách tự nhiên lên trên cao được.  Đó là định luật của càn khôn vũ trụ mà thầy vừa chỉ dậy cho con.

-  Vâng!  Bác hiểu được như thế, tức là bác đã thắp sáng ngọn đuốc trí tuệ của bác rồi đấy.  Bây giờ chỉ còn một điều là bác đưa vào thực hành những gì bác vừa chứng ngộ là đạt được “quả Phật” rồi đó.

Ông già ngạc nhiên thưa:

-  Bạch thầy, con ngỡ là thành Phật khó lắm chứ!  Đâu đơn giản như thầy vừa nói? 

-  Phật đã có sẵn ngay trong bác rồi.  Nguời đời thường mang ông Phật thật, đi tìm kiếm ông Phật ở ngoài, ở chốn xa xôi không sao thấy được, để cầu xin van vái …

Trong lúc ông Phật ở ngay trong mình thì lại bỏ quên.

-  Bạch thầy, con vốn ngu tối xin thầy khai thị cho con được rõ ràng hơn, chứ thầy nói như thế làm sao con hiểu được.

-  Có khó gì đâu:  “Phật Tức Tâm”.  Mọi người trong chúng ta đã có sẵn một ông Phật ở trong ta rồi.

 Nhưng vì u mê tăm tối, nên tham lam:  Sắc, Tài, Danh một cách vô độ mà không hiểu rằng những thứ đó do nhân duyên giả hợp mà tạm có.  

Hợp rồi tan, sanh rồi diệt!  Ngay như xác thân bác cũng tạm có đó.  Rồi trở thành không đó có bao lâu!  Tựa hồ như bóng phù du, như ào ảnh, như khói sương … Nhưng vì si mê chạy theo níu kéo nó.  Nên thành chúng sanh mà thôi. 

Bây giờ bác đã giác ngộ và bác buông ra những thứ mà trước đây bác bám víu vì ngỡ là thật…  Vậy là bác đã thành Phật rồi.  Bởi Phật và Chúng sanh vốn chỉ khác nhau có một bước:


MÊ LÀ CHÚNG SANH, GIÁC NGỘ LÀ PHẬT


Phật và chúng sanh, chỉ khác nhau có vậy.  Thí dụ:  Ông Bà thân sinh ra bác, cho bác ăn học tới nơi tới chốn; là con người trí thức đàng hoàng...  Nhưng vì u mê!  Bác ham chơi, đàn đúm với chúng bạn, sa đà say sưa trác táng, hưởng thụ thú vui vật chất, dẫn đến sa đọa hư hỏng.  Khi ấy, bác là kẻ tồi tệ xấu xa…  Nay gặp duyên may bác giác ngộ.  Thấy được lẽ thật.  Bác bỏ con đường hư thân mất nết, trở lại con người thật của mình…  Với bằng cấp và kiến thức có sẵn của mình.  

Bác tận tụy làm ăn, liêm chánh, giữ uy tín đạo đức… Là bác trở thành người cao sang, quý phái… Như vậy, một con người của bác có hai giai đọan:

(a)  Giai đoạn 1:  Bác là kẻ xấu xa, cho dù bác có bằng cấp là người học thức.

(b)  Giai đoạn 2:  Bác là người cao quý.  Do bác “Giác Ngộ” được chân lý đạo Pháp…

Tức là trước thì bác là kẻ xấu xa do vì u mê!  Sau bác thành người cao quý do bác giác ngộ.  Nghĩa là xấu xa hay cao quý cũng chỉ khác nhau có u mê hay giác ngộ mà thôi.  Và Phật hay chúng sanh cũng chỉ khác nhau có thế …

Đoạn thầy đọc bài kệ:


Chiều nay lộng gió thu về

Lá vàng tơi tả tràn trề khắp nơi.

Đời người như hạt sương rơi

Lung linh một thoáng mặt trời chiếu tan.

Thân em như đóa hoa Lan

Người đời yêu thích muôn vàn đắm say

Nhưng rồi chẳng được bao ngày

Cánh hoa tàn úa đổi thay hoàn toàn ...

Đăng ký lấy RSS cho bình luận Bình luận (11 đã gửi)

avatar
bích tâm 31/05/2010 20:44:55
Thầy Ngộ dũn viết bài hay quá hà :), rất công phu. Thể hiện phong cách người quản trị mạng rất tuyệt luôn đó :).
avatar
Gữi Bạn Bích Tâm 14/07/2010 17:50:17
Hõi Thật nhé,Bạn có tu không?
Mình Rất có cơ duyên được vào đây ! thú thật mình không ăn chay hay Tu Đọc kinh phật gì hết..chĩ thật tình cờ..mình biết về phật,,bạn tin hay không thì tùy. mình tin chắc bạn là người rất cá tính,vì muốn biết bài viết cũa bạn là cứ vào nhửng trang sôi nỗi là thấy tên bạn ?
Bạn nói Rất Rất nhiều (THAM),Làm Cho Những Ai Trước Và Sau Như Tui muốn Học Phật Sẽ Thấy Sợ,,Bạn Luôn Đề Cao Cái Hiểu Cũa (TÔI) To Đùng..
Hầu Như Chổ Nào cũng thấy Tên Bạn (Sân) Đễ Làm chi? Làm Gì ?Tranh Đấu Cho bãn thân Làm Cho Mọi Người Phãi Tâm Phục !
Ai Mà Tu Lâu Tu Cao Chút Là Bạn Nâng Lên ( SI ) Trái Ý Bạn Là Phãn Bác Ngay...Nhưng miệng thì Luôn Nói Là Góp Ý,, Xin Lỗi Cho Xong Chuyện
Bạn Có chắc Là thông pháp thông kinh phật,,Là Sau Khi Không còn Bạn Sẽ Được Giãi thoát ? Nếu Đúng vậy thì Bạn ghê lắm,chắc có tha lực nói Bạn mới biết ? Chứ Bạn Còn THAM SÂN Si chi phối Làm Sao Lục Căn Mỡ cho bạn biết Được !
Bạn Ơi Chữ TÂM Nó Đi Liền Với Chữ TÀ Đó ... những trang gần đây mình không còn thấy nhiều người trao đỗi ..không phãi Họ Thiếu kiến thức..như mình nói Bạn nói nhiều Quá...Bạn Đừng Phá nữa..Bạn nhìn vô gương xem rồi cho mình biết bạn thấy gì trong đó ?? Thực Sự Bạn Rất cơ may là Đọc Rất nhiều Kinh pháp,Kệ...nhưng kinh cũng do người dịch từ phật chứ có phãi từ TÂM Bạn Đâu ? May Mắn hơn Là Bạn Có Trí Nhớ Tốt,nên mới vịn qua lại viết bài lên được không hơn Không Kém..Tu Như Bạn Chắc Khỗ TÂM Lắm Hã ??
Bao Nhiêu Lời Trên gữi Bạn Cũng từ TÂM mình Ra,,Chứ mình Không chưa biết gì hết ! Thấy sao nói vậy...Bạn Hãy Bớt Chút Đi,Tu là không hay dỡ thấp cao,,đúng sai ...tự Tâm mình biết là đúng nhứt !
Reply Tán thành Không tán thành
-1
Cảnh báo nội dung không phù hợp
avatar
Thao 14/07/2010 18:37:07
TÂM VÔ THƯỜNG = “Phật Tức Tâm”.???
Vậy bác hãy Buông nó ra, Buông cho đến khi nào tâm trí bác hoàn toàn An-Lạc? CÁCH BUÔNG????.........
avatar
hương 11/10/2010 23:40:00
Thực ra nhiều lúc đạo phật chỉ cho ta cách sống để thanh thản và vui, nhưng mặt khác lại làm cho ta thành kẻ vô tâm vô trách nhiệm, ta nên hiểu buông là hãy buông những gì không cần thiết và hãy gánh những gì cần phải gánh, nhưng để biết cái gì cần buông và cái gì cần gánh thì ta phải nỗ lực học tập
avatar
Thom 12/10/2010 09:48:41
Huong oi!noi vay la ban ko hieu gi ve dao Phat ca,dao Phat day con nguoi co tranh nhiem voi xa hoi .Ban quen rang nuoc Viet Nam minh doi Ly ,Tran dao Phat la quoc giao , nhung truoc cuoc xam luoc cua Mong Co cac vua ,quan,va dan dau co BUONG de mac cho giac cuop nuoc minh dau?va hien nay cac chua va Phat tu Viet Nam rat tham gia tich cuc trong cong tac tu thien xa hoi.
avatar
THom 12/10/2010 09:52:58
A,ban nen tim doc nhung loi Phat day ve bon phan cua nguoi Phat tu tai gia va bon on trong do co on dat nuoc ,thi ban se biet Duc Phat day Phat tu rat co tranh nhiem voi gia dinh va xa hoi nhu the nao.
avatar
Mrdoantiendung 11/02/2011 18:24:27
Chào các bạn hôm nay mình cũng có duyên được vào đọc bài pháp này.nghe lời bình của các bạn để lại mình củng có ý kiến như sau.
Phật giáo luân luân hướng cho con người tới chân thiện mĩ,giúp con người hướng thiện và có được niệm vui an lạc trong cuộc sống.Sở dỉ 1 số bạn có ý kiến không đúng là do ko hiểu hết ý nghỉa của phật giáo.bạn có thể đến nghe các bài pháp thoại,các bài giảng của các thầy.bạn sẽ hiểu được phật giáo.
cảm ơn các bạn.
Nam mô sa bà giáo chủ điều ngự đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
avatar
09/04/2011 03:34:28
Nam Mo A DI ĐÀ PHẬT . Phật tại tâm nhân bất hiếu bất thành nhân. phật có hay không là ở tâm chúng ta. người không có hiếu thì không phải là người. chỉ như vậy thôi các bạn đọc và suy ngẫm nhé! đừng tranh luận hay trách móc nhau nữa. ai đúng ai sai rồi cũng chết hết.
avatar
Hay quá! Con xin cảm ơn về bài viết ý nghĩa của thầy
con thích nhất câu kết " MÊ LÀ CHÚNG SANH, GIÁC NGỘ LÀ PHẬT " và " PHẬT TỨC TÂM "
_Nam mô A Di Đà Phật_
Reply Tán thành Không tán thành
-1
Cảnh báo nội dung không phù hợp
avatar
Liên Thục 05/01/2013 03:02:36
Cám ơn bài viết chia sẻ của Admin . Sung sướng thay , lòng thanh thản sau khi đọc bài viết này , mong những kẻ còn đang u mê hãy dùng chút trí óc có được để chiêm nghiệm hết được những điều trân quý trên, thân !
avatar
Nguyễn Thị Ngọc 31/01/2017 19:43:11
Con cảm ơn bài viết của thầy Admin ạ . Rất chánh niệm ạ .
Con , Nguyên Diệu
tổng số: 11 | đang hiển thị: 1 - 11

Gửi bình luận của bạn

  • Bold
  • Italic
  • Underline
  • Quote

Xin hãy nhập các ký tự bạn nhìn thấy ở ảnh sau:

BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)

Các bài mới :
Các bài viết khác :

Đánh giá bài viết này

4.44

Tags

Không có tags cho bài viết này

Đăng nhập