Giác Tánh
Vì chấp ái Phan duyên vướng mắc
Quên cái tôi tự đắc không còn
Cho dù nước chảy đá mòn
Lý chơn thiết thạch như non cao vời
Khi thuyền tâm xa rời bến đục
Xuôi dòng trong kịp lúc ngộ đời
Nhân hòa sanh khởi tình người
Đồng tu huân tập lòng vơi não phiền …
Bình luận