Kỷ yếu: Chén trà dâng mẹ

Đã đọc: 5370           Cỡ chữ: Decrease font Enlarge font
image

Hạ tải ở phần đính kèm bên phải.

Đăng ký lấy RSS cho bình luận Bình luận (5 đã gửi)

avatar
Hạnh Hiếu 10/04/2012 20:51:35
Mẹ ơi! 'Lần đầu tiên con hiểu thân phận trẻ mồ côi' Chừng một năm qua, nhớ Mẹ, không biết quãng đường còn lại mình sẽ ...ra sao nếu - Ví như đổi thời gian được, xin đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười. Một năm ấy chúng con đã chấp bút thành những áng văn thơ như hạt bụi mỏng manh cuối trời như đóa hoa yêu thương giữa nguồn sống 60 năm của Mẹ! Nhân dịp lễ Tiểu tường của Mẹ, 14/4 Nhâm Thìn chúng con xin thành kính dâng lên ấn phẩm văn hóa, đạo đức, hiếu hạnh này đến Qúy Thầy, huynh đệ, thân hữu gần xa. Góp lời cầu nguyện âm siêu dương thái, thế giới hòa bình, hiếu nghĩa mỗi ngày được thắp sáng thêm.

Mẹ Hiền ơi!
Mắt mẹ đã khép lại trang kinh,
tình thương gởi lại đất trời mênh mông,
đò chiều xin nguyện chở người,
tới vô biên cõi nghĩ nghì được nao.
Đôi chân đã mỏi,
bởi một đàn con thơ,
đi quên mang dép,
về gánh gồng trên lưng.
sương chiều đã đến cô thôn,
người đi trăm nhớ ngàn thương,
người đi, đi mãi hồng trần hóa thơ.
Reply Tán thành Không tán thành
22
Cảnh báo nội dung không phù hợp
avatar
TÂM BẢO 10/04/2012 21:01:03
bài viết hiến tặng cho vườn hoa Vu lan thêm đẹp
bài viết như lời mẹ vỗ về một lần trong đời
bài viết là cội nguồn hiếu kính mẹ cha
Là tình ca bất diệt vạn trái tim người!...
Mẹ đã đi rồi cánh hạc bay, Ngoài kia mưa nắng con chẳng hay, Buông tay mẹ hẳn không còn níu, Đi về một cõi trắng bàn tay, Mẹ ơi đâu nữa hương hơi, Mẹ Đã một lần đi, Mẹ chẳng về, Bây giờ khung cửa vắng bóng Mẹ, Chim kia thôi hót cá buồn se, Mẹ đến rồi đi con dẫu biết, Mà sao hoa trắng lệ đẫm đìa, Chim bay về cội, Mẹ về đâu Mẹ ơi con nguyện tiếng kinh cầu, Con ơi kiếp người như áo thay, Chốn trần gian ấy Mẹ buông tay, Thong dong Mẹ bước đi là đến, Mẹ ở phương này con có hay, Mẹ ơi tóc trắng Mẹ còn bay, Trong con Mẹ vẫn có mỗi ngày, Vâng lời Mẹ dạy con buông bỏ, Trần cấu tâm thành con nguyện thay- Uyên Nguyên Elk Grove,
Reply Tán thành Không tán thành
23
Cảnh báo nội dung không phù hợp
avatar
Ngô Bích Hà 10/04/2012 21:13:23
"Ví như đổi được thời gian nhỉ?
Đổi cả ... thiên thu ... tiếng Mẹ ... cười ..."

Thụy Du đã đọc "kỷ yếu: Chén trà dâng Mẹ" và những clip của thầy Kinh Tâm làm về mẹ. Cảm động quá thầy à. KTD nhận ra được quá nhiều điều từ đó, thấu hiểu được nỗi vất vả, nhọc nhằn của cha mẹ mình nhiều hơn. Và KTD cũng được biết 14/4 tới cũng là lễ tiểu tường của mẹ Nguyên Khai. Không biết làm gì hơn chỉ biết làm bức tranh này.Thầy hãy nhận lấy bức tranh này và coi như là một nén nhang của KTD thắp cho người đã khuất. Chúc thầy sớm vơi bớt nỗi buồn, sống bình tâm và an lạc hơn nhé. KTD.

"Hiếu
Mẹ ơi con hiểu một điều
Khi con mất Mẹ như diều đứt dây
Cuộc đời như ớt chín cây
Trái ngọt thì ít trái cay thì nhiều
Mẹ ơi con chịu bao điều
Nhưng không chịu nổi thân diều đứt dây."

"Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời Mẹ ru..."

( từ Khúc Thụy Du_Facebook)

http://www.vedepphatphap.com/2011/08/me-la-hoa-hoa-ep-tuyet-tran.html
Reply Tán thành Không tán thành
23
Cảnh báo nội dung không phù hợp
avatar
Nhuan Chanh 14/04/2012 18:26:34
ĐÊM TRẮNG - THEO DÒNG THỜI GIAN
Con hóa trắng theo dòng thời gian…
Mẹ hóa trắng vào cõi thiên thu…địa đàng.
Đã là cuộc đời thì tất nhiên trước sau cũng sẽ rơi lệ một lần bên người! Ta nhìn dòng thời gian có bao giờ dừng lại đâu? Mẹ cũng thế, đã bỏ lại trần gian những màu trắng. Ôi màu trắng dịu hiền, tinh khôi và thanh bạch.
‘Hôm chợt thấy em đi về bên kia phố,
Trong lòng bỗng vui như đời rất lạ’

Mẹ ơi! Màu trắng là sắc màu con và Mẹ nhận lấy từ kiếp sống vô thỉ, nay màu trắng biểu hiện thành những đóa hoa trắng tinh khiết giữa đất trời. Như một nụ cười từ bên kia thế giới Mẹ gởi về đây.
‘Tôi tìm thấy tôi như giọt nắng kia,
Làm hồng chút môi cho em nhờ’
Cuộc sống có lúc màu hồng tươi sáng nhưng cũng có lúc là màu trắng ngây thơ, tợ mây trời. Chính vì thế mà Mẹ hiện thân như vị bồ tát bên cạnh đời con. Như những ngày tháng Phôi pha, bình lặng của con người.
‘Hãy còn bước đi cho bình minh lên sớm,
Cho đời chút ơn biết tà áo nọ’
Chút ơn thôi Mẹ ơi! Thế mà sáu mươi mùa Hạ trắng qua đi trong thầm lặng, Mẹ vá lại từng mảnh đời thành nụ mầm yêu thương và không hơi thở. Thời gian muốn nói gì đói với Mẹ để cội hoa vẫn nở trong vườn khuya.
‘Dưới phường phố kia có người nhớ em,
Nằm mộng suốt đêm trong thiên đường’
Cánh cửa vô sinh chần chờ khép lại Đêm trắng, Mẹ nằm yên, bên vùng trời cát trắng Thụy du. Và từ đó những cánh hoa trắng nhả hương lặng lẽ bên đời con mỗi sáng chiều.
Hôm nay con xin làm vườn hoa trắng, chỉ với một màu như dòng sông hoa trôi về nguồn…
Kinh Tâm * Chúng con thành kính dâng triệu đóa bông trắng của vạn hữu đất trời lên Mẹ hiền, để xin lưu dấu chân xưa!
Reply Tán thành Không tán thành
22
Cảnh báo nội dung không phù hợp
avatar
Ty Hồ 20/01/2013 10:50:22
Trong cuộc sống có biết bao nhiêu người để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng hình ảnh của mẹ vẫn là thiêng liêng ,sưởi ấm tâm hồn con cho đến tận bây giờ và sẽ không bao giờ phai. Mẹ là ngọn lửa đỏ thắm luôn luôn bên cạnh con dù bất cứ nơi đâu, mẹ đã hy sinh cho tất cả những gì con đang có của hôm nay và nó sẽ đi hết suốt hành trình của con trong tương lai. Mẹ che chở cho con giống như bầu trời che chở cho vạn vật . Mẹ chính là tất cả,, tất cả những điều mà con đã học được và con đang có .
MÙA ĐÔNG NHỚ MẸ ! Con đứng đây giữa trời đông giá lạnh , Nỗi nhớ mẹ lạnh buốt tận đáy lòng , Nghe tin xa gió mùa đông bắc , Ở quê nhà mẹ có lạnh lắm không?!
tổng số: 5 | đang hiển thị: 1 - 5

Gửi bình luận của bạn

  • Bold
  • Italic
  • Underline
  • Quote

Xin hãy nhập các ký tự bạn nhìn thấy ở ảnh sau:

BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)

Các bài mới :
Các bài viết khác :

Đánh giá bài viết này

5.00

Tags

Không có tags cho bài viết này

Đăng nhập