Vội

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa.
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già.
Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã rời...
Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.
Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.
Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.
'' Đáy nước tìm trăng'' mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà...
Vội quên, vội nhớ vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai Giác lộ bàn chân vội
'' Hỏa trạch'' bước ra, dứt não nề...
Bodhgaya mùa Tipitaka 2012
- Quán Thân Tâm Bạch Vân Nhi
- Tin Chú Đi Rồi Mặc Phương Tử
- Biết Đủ Minh Đạo
- Bình Minh Minh Đạo
- Thuyền căn Chánh Bảo Trung
- Như Giọt Trăng Sao Mặc Phương Tử
- Chùm Thơ Mặc Phương Tử
- Thơ Vịnh Tranh Chăn Trâu Đại Thừa Tâm Minh Ngô Tằng Giao chuyển dịch thơ
- Cho và Nhận Lê Đăng Mành
- Buông Lê Đăng Mành
- Dâng Đời Lê Đăng Mành
- Phổ thơ Tam tự quy y Minh Chánh
- Chùm HaiKu Lê Đăng Mành
- Chùm Thơ Mặc Phương Tử
- Cảnh Tỉnh Minh Chánh
Đánh giá bài viết này
Cùng tác giả
Được quan tâm nhất


Hả hê vì có bóng hồng cùng đi
Vội vàng trao những vần thi
Dù chia xa mãi nhớ ghi trong lòng
Yêu rồi ghét đó lòng dòng
Mấy ai trọn một tấm lòng thủy chung?
Mấy ai bình thản trung dung?
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã rời...
Vội mượn, vội vay cho kiếp sau
Ai biết nghiệp ba chìm bảy nổi?
Thì vội hay không cũng vậy thôi!
Kính chấp
NM
Thủng thẳng ai ơi! thủng thẳng ngồi,
Tụng thời kinh, Niệm Phật, buông trôi,
Bao nhiêu phiền não, tiêu tan bớt,
Thủng thẳng kinh hành, nghe thảnh thơi.
Thủng thẳng ngày qua, cứ sống vui,
Sống còn, gần chết biết vậy thôi,
Miệng cười, vui vẻ cùng nhân thế,
Tâm luôn an lạc giữa trần đời.
Thủng thẳng đi thôi, vội vã chi,
Ngày mai ai biết được điều gì,
Vô thường đã biết là sẽ đến,
Hành trang sắp sẵn, để ra đi.
Tâm Tú 19.11.14
Vội vàng
Tặng Vũ Đình Liên
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;
Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt...
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi! chẳng bao giờ nữa...
Mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn:
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
Bận tới, bận lui, bận cả ngày
Bận bịu cuộc đời giữa tỉnh say
Bận ít, bận nhiều rồi bận mãi
Bận xong lại đợi rảnh nay mai
Bận ăn, bận uống, bận ngủ khò
Bận công bận chuyện bận líu lo
Bận thương, bận ghét người thiên hạ
Bận giữa vô thường lắm giằng co
Bận trọn một đời rồi vẫn bận
Mong sao có được chút thời gian
Thảnh thơi dạo bước nghe tim đập
Bận sáng, bận chiều, bận thở than!
Thế cả cuộc đời, ta vẫn bận
Đâu rảnh chút nào, thở mà chơi
“Chẳng hai lần tắm” dòng sông ảo
Bận tưởng, bận mơ, bận hết hơi
Bận lo, bận nghĩ, bận sân si
Chớp mắt thời gian hết xuân thì!
Lên đường Bồ Tát tha hồ bận
“Diệu Pháp” cùng tu thẳng hướng đi
Nguyên Túc/2012
Gửi bình luận của bạn
BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)