Chương 32: Diệt ái dục, ly sinh tử

- T04. Tìm hiểu kinh Bốn Mươi Hai Chương
- Phần 1: Tổng luận Kinh Bốn Mươi Hai Chương
- Phần 2: Lược giải kinh Bốn Mươi Hai Chương - Chương 1: Định nghĩa Sa môn và Sa môn quả
- Chương 2: Đối tượng tu tập (Bảo sở Sa Môn, Định nghĩa Đạo)
- Chương 3: Sa môn hạnh
- Chương 4: Thập thiện - Thập ác
- Chương 5: Lỗi lầm và hối quá
- Chương 6: Phỉ báng thiện và ác quả dị thục
- Chương 7: Thái độ của Đức Phật trước lời khiển trách
- Chương 8: Ác giả ác báo
- Chương 9: Giá trị tri và hành (Điều kiện ngộ đạo)
- Chương 10: Phước đức tuỳ hỷ hạnh bố thí
- Chương 11: Đối tượng và phước đức của bố thí
- Chương 12: 20 điều khó của kiếp người
- Chương 13: Điều kiện chứng túc mạng minh (Thể nhập chí đạo)
- Chương 14: Định nghĩa thiện và vĩ đại
- Chương 15: Nhẫn nhục
- Chương 16: Điều kiện con đường đạt đạo
- Chương 17: Ánh sáng người đạt đạo
- Chương 18: Cốt tuỷ của đạo Phật
- Chương 19: Nguyên lý vô thường của vạn pháp
- Chương 20: Hữu thể con người: Vô thường, khổ, vô ngã
- Chương 21: Danh vọng: Thú vui ít giá trị
- Chương 22: Tài sắc: Ngọt ít, đắng nhiều
- Chương 23: Ân ái là tù ngục
- Chương 24: Ái dục khổ đệ nhất (Cũng may chỉ có một)
- Chương 25: Lửa ái cháy tay
- Chương 26: Thiên ma dâng ngọc nữ
- Chương 27: Lại nói về điều kiện đạt đạo
- Chương 28: Không nên chủ quan (Khi chưa phải là A La Hán)
- Chương 29: Đoạn trừ tâm ái dục – duy trì phạm hạnh
- Chương 30: Tránh dục như tránh lửa
- Chương 31: Đoạn âm không bằng đoạn tâm
- Chương 32: Diệt ái dục, ly sinh tử
- Chương 33: Tỳ kheo-chiến sĩ diệt lậu hoặc
- Chương 34: Độc lộ giải thoát (Tinh tấn trung đạo)
- Chương 35: Bỏ cấu nhiễm tâm, đạt đạo giải thoát
- Chương 36: Lại nói về cái khó của con người
- Chương 37: Chứng đạo phải do sự tu tập (Như Lai chỉ là người chỉ đường)
- Chương 38: Mạng sống con người chỉ trong một hơi thở
- Chương 39: Chư pháp bình đẳng, vô hữu cao hạ
- Chương 40: Thân hành đạo - Tâm hành đạo
- Chương 41: Tinh tấn - Bỏ tình dục (Giải thoát)
- Chương 42: Phương tiện tri kiến, Như thị tri kiến
- Phụ lục
- Chuyện lạ về y đức của một bậc chân tu
I. DỊCH NGHĨA
Đức Phật dạy rằng: Người từ ái dục sinh lo, từ lo sinh sợ. Xa lìa ái dục, chẳng có gì để lo, chẳng có gì để sợ!
II. LƯỢC GIẢI
1/ Xuất xứ của bài kinh này được tìm thấy trong Kinh Pháp Cú kệ số 212-216. Mỗi bài kệ trong năm kệ đều có nội dung tương tự: ái, ái luyến, hỷ ái, tham ái và dục ái: “Do ái sinh sầu ưu. Do ái sinh sợ hãi. Ai thoát khỏi tham ái. Không sầu, đâu sợ hãi.”[1] “Ái luyến sinh sầu ưu. Ái luyến sinh sợ hãi. Ai giải thoát ái luyến. Không sầu, đâu sợ hãi.”[2] “Tham ái sinh sầu ưu. Tham ái sinh sợ hãi. Ai thoát khỏi tham ái. Không sầu, đâu sợ hãi.”[3] “Dục ái sinh sầu ưu. Dục ái sinh sợ hãi. Ai giải thoát dục ái. Không sầu, đâu sợ hãi.”[4] Cả năm bài kệ đều khẳng định dục ái ở mọi mức độ nhiễm đắm của nó, đều dẫn khởi “sự sầu ưu” rồi “sợ hãi”. Sầu ưu là mức độ ban đầu của tác hại ái dục, mức độ sau là sợ hãi: sợ hãi ác nghiệp, quả dị thục hiện bày. Và cả năm bài đều nhấn mạnh tổ chức giải thoát ái dục là giải thoát mọi ưu sầu. Ưu sầu hết thì không còn gì là sợ hãi “không sầu, đâu sợ hãi”.
2/ Lời dạy của Đức Phật trong Kinh Pháp Cú được kinh văn 42 chương đúc kết thành một bài tổng hợp, còn nhằm khuyến giới, giáo dục hàng phạm hạnh tu sĩ hãy duy trì trọn vẹn phạm hạnh, đừng bị bể vụn, sứt mẻ, tỳ vết… vì phá vỡ phạm hạnh là chiêu vời sợ hãi, không thoát khỏi sinh tử. Do đó, để thực hiện mục đích ly tham, người tu sĩ phải xa lìa dục, chinh phục, chế ngự nó:
“Người bị dục buộc ràng
Vùng vẫy và hoảng sợ
Như thỏ bị sa lưới
Do vậy vị Tỳ kheo
Mong cầu mình ly tham
Nên nhiếp phục ái dục.”[5]
Song đối với các hành giả chuyên tâm định tĩnh, tu tập, trau dồi thiền định, Đức Phật cũng khuyến khích họ từ bỏ mãi mãi sự đắm say các dục hạ liệt, ví sánh nó như hòn sắt nóng cháy đỏ, ai đam mê tất phải bị chúng thiêu đốt.
“Tỳ kheo hãy tu thiền. Chớ buông lung phóng dật. Tâm chớ đắm say dục. Phóng dật, nuốt sắt nóng. Bị đốt chớ than khổ.”[6]
Giáo giới của Đức Phật đối với hàng phạm hạnh Tỳ kheo luôn là khuyên bỏ ái dục. Nếu như ái dục là mạng lưới trói buộc con người trong vòng sợ hãi thì hẳn rằng sống trong vòng ái triền phược, người ấy phải thọ khổ triền miên: “Người bị ái buộc ràng. Vùng vẫy và hoảng sợ. Như thỏ bị sa lưới. Chúng sinh, ái trói buộc. Chịu khổ đau dài dài.”[7]
3/ Thâm ý giáo dục của kinh văn còn nhằm xác quyết giá trị giải thoát, tu chứng của hành giả đã đoạn tận được dục lậu, phiền não. Sự đoạn tận ái dục chính là sự thành tựu quả Bồ đề, thanh tịnh, giải phóng mọi đau khổ:
“Ly ái, không nhiễm ô. Nhổ mũi tên sinh tử”.
Hay: “Ái diệt thắng mọi khổ”.
Hay: “Ái diệt tự giải thoát”.
Hay: “Ái lìa, không chấp thủ”.
Ở một bài kệ, Đức Phật xác quyết điều kiện trở thành bậc Bộc lưu (tức sơ quả) không gì hơn là đoạn tận ái dục: “Tỳ kheo vượt năm ái, xưng danh vượt bộc lưu”. Xa hơn nữa, Đức Phật còn dạy, con thuyền hướng đến Niết bàn phải là con thuyền đã tát cạn nước ái dục trong mạn thuyền: “Tỳ kheo tát thuyền này. Trừ tham diệt ái dục. Thuyền không, đi nhẹ đi mau. Tất chứng đạt Niết bàn”.
Khi định phẩm, phân vị giá trị đạo đức, nhân cách của một vị Bà la môn, theo quan điểm mới của Đức Phật (khác với quan niệm truyền thống của Veda) là vị ấy phải đoạn tận sức sống ái dục như nước không còn bám víu được trên lá sen, hay hạt cải không đứng được trên đầu cây kim nhọn:
“Như nước trên lá sen. Như hạt cải đầu kim. Người không nhiễm ái dục. Ta gọi Bà la môn.”[8]
Trong Kinh Pháp Cú, không chỉ có phẩm Hỷ ái (kệ 109-220), phẩm Tham ái (kệ 383-359) đề cập đến ái dục, mà ngay cả phẩm Bà la môn (kệ 383-423) cũng đề cập đến nhiều khía cạnh khác nhau của ái dục. Sự xác quyết của Đức Phật về một Bà la môn theo quan điểm mới, trước sau vẫn là đoạn tận ái dục. Bà la môn mà đoạn tận được ái dục quả là một thành quả lớn lao, có giá trị: “Đối với Bà la môn. Đây không lợi ích nhỏ. Khi ý không ái dục. Tâm hại được chặn đứng. Chỉ khi ấy khổ diệt”.
Hình ảnh của Bà la môn còn được Đức Phật sánh với trăng tròn sáng, không cấu uế mây mù, khi ở nội tâm vị ấy đã hoàn toàn thanh tịnh, tịch tĩnh. Nghĩa là đã đoạn tận hữu ái:
“Như trăng sạch không uế. Sáng trong và tịnh lặng. Hữu ái được đoạn tận. Ta gọi Bà la môn”.
Một vị Bà la môn sau khi đoạn tận ái dục, sẽ giải phóng mọi lưới triền như nghi triền phược, chấp thủ, triền phược, vô sanh triền phược, luân hồi, đau khổ, trong tâm trí chỉ còn lại sự tịch tĩnh, tỉnh giác:
“Vượt đường hiểm nguy này. Nhiếp phục nẻo luân hồi. Đến bờ kia, thiền định. Không dục ái, không nghi. Không chấp trước, tịch tịnh. Ta gọi Bà la môn”.
Và một vị tăng sĩ, từ bỏ đời sống thế tục, sống đời tu sĩ, chỉ được gọi là Xuất gia, Sa môn khi vị ấy có quá trình tu tập, đoạn tận ái dục:
“Ai ở đời đoạn dục. Bỏ nhà sống xuất gia. Dục hữu được đoạn tận. Ta gọi Bà la môn”.
Bậc sa môn trên cơ bản như vậy, còn được gọi là bậc vô vi, theo ý nghĩa, không còn tạo tác hữu lậu nghiệp, sinh tử nghiệp… là cũng do tinh tấn đoạn trừ ái dục, đạt đến chánh tri kiến tuệ giác:
“Đời này Bà la môn. Hãy tinh tấn đoạn dòng. Từ bỏ ái dục lạc. Biết được hành đoạn diệt. Người là bậc vô vi”.
4/ Nhìn chung, nội dung kinh văn phản ánh khá sinh động tác hại của ái dục. Chính ái dục buộc trói con người trong cái lo âu, sợ hãi, lo sợ mất cái mình yêu thích, lo sợ cái ngã, ngã sở, ngã ái bị đánh mất và cũng chính vì vọng ái dục có vị đắng của đau khổ, sinh tử như yêu thích và bị phân ly, xa lìa là đau khổ (ái biệt ly khổ), do đó, sống ngoài vòng ái dục là sống ngoài vòng đau khổ, không còn ái dục là không còn đau khổ, như trong kinh văn, Đức Phật đã dạy:
“Xa lìa ái dục, chẳng có gì để lo, chẳng có gì để sợ!” vậy.
[1] Dhp.212.
[2] Dhp.214.
[3] Dhp.215.
[4] Dhp.216.
[5] Dhp.343.
[6] Dhp.371.
[7] Dhp.342.
[8] Dhp.401.
- Giải Thích Giới Luật Và Oai Nghi Của Sa Di Thích Nhật Từ dịch và chú thích
- Nghiên cứu giới Tỳ-kheo của Thượng tọa bộ: Đối chiếu với năm phái luật Phật giáo Lý Phụng My - Việt dịch: Thích Nhật Từ
- Giới Sa-di-ni, Oai nghi, Luật nghi và Lời khuyến tu của Tổ Quy Sơn Thích Nhật Từ
- Giới Sa-di, Oai nghi, Luật nghi và Lời khuyến tu của Tổ Quy Sơn Thích Nhật Từ
- Giới bổn Tỳ-kheo-ni của Luật Tứ phần Thích Nhật Từ
- T04. Tìm hiểu kinh Bốn Mươi Hai Chương Thích Nhật Từ
- 27. Hành trình đến chánh niệm Bhante Henepola Gunaratana - Jeanne Malmgren - Diệu Liên Lý Thu Linh dịch
- 66. Gieo trồng phước đức Thích Đạt Ma Phổ Giác
- 54. Đối thoại giữa Triết học và Phật giáo Jean Francois Revel & Matthieu Ricard - BS: Hồ Hữu Hưng dịch
- 34. Đậu Nành - Nguồn Dinh Dưỡng Tuyệt Hảo Tâm Diệu
- 48. Đối thoại giữa khoa học và Phật giáo Matthieu Ricard – Trịnh Xuân Thuận - BS: Hồ Hữu Hưng dịch
- T11. Đối diện cái chết Thích Nhật Từ
- 37. Đạo học - Con đường an vui hạnh phúc Vân Như Bùi Văn Nhự
- 39. Đạo Phật hiện đại hóa Thiền Sư Thích Nhất Hạnh
- 23. Đạo gì ? Thích Trí Siêu
Đánh giá bài viết này
Cùng tác giả
- Từ điển Phật giáo Việt Nam: Các mục từ đã làm xong
- Quy cách phiên dịch và biên tập Tam tạng thánh điển Phật giáo Việt Nam
- Thư mời tham gia biên soạn "Từ điển Phật giáo Việt Nam"
- Từ điển Phật học vần A-Z (2010 mục từ, ngày 02/1/2023)
- Từ điển Phật giáo (50 từ gợi ý trong tổng số 3500 mục từ đã hoàn tất) - Một số mục từ Văn học Phật giáo Việt Nam gợi ý
- Quy cách biên soạn "Từ điển Phật giáo Việt Nam"
- Dự thảo các nhóm biên soạn bộ "Từ điển Phật giáo Việt Nam"
- Bản sắc hóa và quốc tế hóa vị thế của Giáo hội Phật giáo Việt Nam
- Khái quát Nội dung Kinh Trung Bộ
- Khái quát Nội dung Kinh Trường Bộ
Gửi bình luận của bạn
BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)