Cố Tu Tạo Phước (phần 2)

Một khi nhặt được của người rơi.
Trỗi dậy tâm tham, hại cuộc đời.
Nên cố giữ, cho lại kẻ mất.
Tâm lương thiện cảm khắp lòng người!
***
Hưởng được tốt, đừng quá tự hào.
Chẳng gì vĩnh viễn, tại vì sao?!
Phước mòn, duyên đủ, rồi xui đến.
Khiêm Tốn, làm lành,...giữ được lâu.
***
Bảy mươi khỏe mạnh, tưởng an toàn.
Hí hửng tự hào, nói bướng ngang.
Thường thích chê ai lâm nghịch cảnh.
Sau này, quả báo chớ kêu oan.
***
Gặp Rủi, Hóa May vẫn xảy ra.
Ai từng có gặp, nhớ ngay là:
Người gây ta khổ, đừng thù hận.
Họ, chính Ân nhân, giúp đỡ ta.
**********
Xin mời quý vị đọc lại mấy câu văn vần ở đầu bài viết và tiếp theo đọc mẩu chuyện thật bên dưới để thấy kết quả tuyệt vời của sự lương thiện hay tính chân thật, không tham lam:
Một khi nhặt được của người rơi.
Trỗi dậy tâm tham, hại cuộc đời.
Nên cố giữ, cho lại kẻ mất.
Tâm lương thiện cảm khắp lòng người!
***
Chuyện Hai Người Vô Gia Cư
https://thienphatgiao.org/chuyen-hai-nguoi-vo-gia-cu/
“Tháng 9 năm 2013, Glen James, một người vô gia cư (homeless), sống ở một nơi cư trú dành cho người không nhà (shelter) ở Boston. Ông bất ngờ kiếm thấy một cái ba lô (backpack) ai bỏ quên trong một thương xá. Ông vẫy tay chặn một viên cảnh sát lại và trao cái ba lô lượm được cho viên cảnh sát. Cái ba lô trong đó có chứa $2,400 tiền Mỹ và gần 40,000 chi phiếu du lịch (traveler’s check) cùng với sổ thông hành và một số giấy tờ cá nhân khác.
James làm tùy phái tại một tòa án, vô gia cư từ năm 2005 sau khi bị mất việc. Ông bị bệnh trong lỗ tai, luôn gây ra chóng mặt nên không kiếm được việc làm nào khác. Ông sống bằng phiếu trợ giúp thực phẩm và xin tiền các người qua lại trên đường phố.
Về phần người mất của là một sinh viên người Trung Hoa. Anh đem chuyện sui sẻo của mình kể lể cho những nhân viên trong một cửa tiệm nghe. Những người này bèn giúp gọi báo cho cảnh sát. Cảnh sát kiểm tra thấy đúng nên trao trả chiếc ba lô cho khổ chủ.
Cảnh sát Boston tổ chức một buổi lễ tuyên dương James và trao bằng khen. Nhân dịp này James nói là mình cảm thấy rất thoải mái khi làm việc đó và cũng gửi lời nhắn cám ơn đến tất cả những khách bộ hành lạ mặt đã từng cho ông tiền khi ông ngồi trên đường phố trong thời gian qua. James thổ lộ là ông không nói nhiều vì bị “cà lăm” nên trao cho cảnh sát một tờ giấy trong đó viết là “dù ông có quá nghèo chăng nữa ông cũng không muốn giữ lại một xu nào của người khác khi tìm thấy…” James đầu hói, đeo kính, người nhỏ nhắn tỏ ra thân mật nhưng e thẹn. Khoảng trên 50 tuổi.
Sau khi biết tin đó trên internet, một người lạ mặt 27 tuổi, ở Midlothian, Va., làm giám đốc kế toán cho một cơ sở tiếp thị, tỏ ra thán phục sự lương thiện này. Anh tên là Whittington. Anh mở một quỹ lạc quyên cho James. Với ý nghĩ James đã hoàn trả $40.000 thì đáng được quyên tới $50.000. Kết quả tốt không ngờ. Chỉ trong một ngày đầu mà đã thu được hơn số tiền này.
Sau đó trong 2 ngày quyên được hơn $100,000. Hơn 4,000 người gửi tặng. Sau 2 tuần lễ tiền quyên tặng đã lên tới hơn $150,000. Hơn 6,000 người tặng. Cả ở Mỹ lẫn các nước khác như Ba Tây, Pháp và Úc v.v… Người ta tặng cả máy vi tính, quần áo, thực phẩm v.v… Anh Whittington nâng mục tiêu lên, hy vọng đạt tới $250,000 để ông James có thể mua được một căn nhà làm nơi cư trú.”
*********
“Nhân dịp này mọi người lại nhớ tới chuyện của một ông vô gia cư khác nữa, xảy ra khoảng hơn nửa năm trước, đó là ông Billy Ray Harris. Vào tháng 2 năm 2013, tại Kansas City, Mo., bà Sarah đi trên đường, có lòng tốt nên bỏ ít tiền lẻ vào trong chiếc ly để biếu cho một người “ăn mày vô gia cư” (homeless beggar) ngồi ăn xin bên lề đường tên là Harris, 55 tuổi. Ông này thường ngủ dưới gầm một cây cầu.
Bà có hai chiếc nhẫn, một nhẫn đính hôn và một nhẫn cưới. Có lẽ đeo trên tay lâu năm làm tay bà chật chội khó chịu hay sao đó nên bà tháo ra và cất trong ví tiền của mình. Khi thò tay lấy một nắm tiền lẻ trong cái ví tiền này để bố thí bà đã vô tình bốc theo luôn cả chiếc nhẫn đính hôn bỏ vào trong ly của người ăn xin.
Khi bà khách đã đi rồi ông Harris mới khám phá ra chiếc nhẫn. Ông biết ngay là có sự lầm lẫn. Thoạt tiên ông có ý định muốn bán chiếc nhẫn đi. Ông mang tới một tiệm kim hoàn tại địa phương và được đề nghị trả $4,000. Nhưng sau khi suy nghĩ lại thời ông giữ chiếc nhẫn này kỹ càng, không bán nữa, chờ chủ nhân trở lại. Quả nhiên mấy hôm sau khi bà hảo tâm quay lại ông đã vui vẻ hoàn trả ngay chiếc nhẫn. Không ngờ đây lại là một quyết định làm thay đổi cả cuộc đời ông về sau này.
Một người bạn của bà Sarah kể chuyện này cho một phóng viên đài tin tức ở địa phương. Thế là câu chuyện được phóng lên khắp nơi. Bill, chồng bà Sarah cảm động về sự thật thà và tử tế của Harris nên thiết lập ngay một cuộc quyên tiền cho Harris trong 90 ngày trên internet. Mong quyên được $4,000. Không ngờ là Harris nhận được hơn $190,000 sau 3 tháng quyên góp.
Khi hay biết hành động không tham lam của Harris và lòng biết ơn của vợ chồng bà Sarah nhiều người lạ tìm tới Harris để khen ngợi và biếu đồ ăn. Một người viết: “Thật là quý hóa khi thấy sự thật thà vẫn còn tồn tại mà ông Harris là một điển hình.” Người này tặng 25$. Một người khác tặng 100$ và viết thêm: “Mọi người trên khắp thế giới đều hoan nghênh!” Những món tiền tặng dữ nhiều ít khác nhau – hơn 8,000 khoản – đến từ khắp nơi trên đất Mỹ, lẫn Đức, Thụy Điển, Úc, Ái Nhĩ Lan và các quốc gia khác. Thêm vào những lời chúc mừng và khen ngợi, một vài người tặng tiền cũng nói sẵn sàng giúp đỡ thêm cho Harris để quản lý số tiền nhận được. Harris nhận được 758 cái ôm quý hóa (hugs) của khách qua đường.
Chính Harris thì tỏ ra sửng sốt vô cùng và nói trong một cuộc phỏng vấn rằng không ngờ cả thế giới lại quan tâm như thế đối với một người hoàn trả lại một thứ gì đó không thuộc quyền sở hữu của mình. Harris nói: “Tôi không phải là thánh nhưng cũng chẳng phải là quỷ.” Harris nay có một xe hơi và có tiền đặt cọc để mua một căn nhà. Ông dự định mở một công ty sơn nhà cửa.
Một điều không ngờ khác là nhân dịp này Harris trở nên nổi tiếng và sau khi xuất hiện trên đài truyền hình thời thân nhân ở phương trời xa nhận diện được ra ông và tìm cách báo tin. Ông có dịp đoàn tụ với các người em gái mình sau gần 16 năm mất liên lạc. Gia đình tưởng là Harris đã chết mất rồi.”
Tâm Minh Ngô Tằng Giao (tháng 11-2013)
**********************************
“THIỆN (LƯƠNG THIỆN)
Thiệп ᴄó thể siпh ɾa đứᴄ!Thôпg miпh là một loại thiêп phú. Còп lươпg thiệп là một loại lựa ᴄhọп.
Lươпg thiệп là loại đạo đứᴄ tốt đẹp пhất ᴄủa ᴄoп пgười thế giaп.
Lươпg thiệп ᴄó lẽ khôпg thể khiếп ᴄoп пgười đạt đượᴄ tất ᴄả mọi thứ bảп thâп moпg mᴜốп пhưпg sẽ giúp bạп lᴜôп ᴄó пội tâm aп địпh.
Thiện lương co thể sinh ra đức.”
(trích từ đường link: https://www.facebook.com/ADiDaPhatNiemDenLienHoa/photos/a.275459399289057/166546407695524
SAu khi đọc xong 2 mẩu chuyện trên và lời giải thích về tính LƯƠNG THIỆN, chúng tôi xin có lời kết:
Thiện lương: đạo đức đẹp trần gian.
Người thực hành, tâm rất tĩnh an.
Đức lại tạo thêm cho cuộc sống.
Số người ngưỡng mộ, có vô vàn.
Xin mời quý vị đọc lại:
CỐ TU TẠO PHƯỚC (phần 1)
Tổ tiên tích đức muôn đời thịnh,
Con cháu thảo hiền vạn kiếp vinh (sưu tầm)
***
Dưới đây là tật thế gian,
Làm gương tu tập: cháu con thực hành.
***
Để cho con một rương vàng,
Dạy con tạo phước, tốt ngàn lần hơn.
Làm người phải nhớ nghĩa ân,
Chịu ơn không trả, phải chăng vô tình.
Hiếu: cao nhất các hạnh lành,
Làm con, nhớ phải thực hành thường xuyên.
Mẹ Cha: Phật sống chớ quên,
Tỏ lòng HIẾU, phước tạo nên dễ dàng.
Xuề xòa tâm được nhẹ nhàng,
Khó nhiều: trăm thứ ngổn ngang trong đầu,
Sinh ra giận, tức, khổ, sầu,
Nghiệp tăng, CHẤP bám càng sâu vào lòng!
CHẤP là cội khổ biết không?!
XẢ BUÔNG, tâm nhẹ cõi lòng rất an.
Phóng sinh phước đức vô ngần,
Cứu nhiều sinh mạng, hưởng phần thọ lâu,
Bản thân ít bị ốm đau,
Cuộc đời hạnh phúc, khắc sâu thường hành.
Mừng vui, thấy kẻ làm lành,
Cốt sao diệt bỏ tính ganh …lần lần,
Ngày kia tâm rộng bội phần,
Tha hồ hưởng phước, chẳng cần cầu mong.
Hưởng điều tốt, chớ khoe khoang,
Cứ khoe nhiều lắm, tiêu hoang phước trời!
Mai kia, khi Phước cạn rồi,
Họa tai ập đến, người cười, biết chưa?!
Trung ngôn, nghịch nhĩ chẳng ưa!
Chỉ lời ngon ngọt mới vừa lòng thôi!
Có quyền thích vậy, chao ôi!
Đứt dây, diều rớt mấy hồi biết không!?
Ra đời muốn được thành công,
TÍN cần phải nhớ nằm lòng trong tâm.
Sai lời hứa, cố đừng làm.
Hanh thông công việc, rõ ràng, chớ quên.
Trong đời đừng để đồng tiền,
Làm cho lóa mắt, tội liền tạo ngay.
Tránh làm xấu, nhớ điều này:
Biết gì sỉ nhục, đổi thay cuộc đời.
Ăn chay, niệm Phật không ngơi,
Tham sân, đố kị,… chẳng rời khỏi tâm.
Cố tu dưỡng, sửa lỗi lầm,
Buông xuôi, uổng lắm, vãng sanh đang chờ.
Nơi đem nhiều phước, mới cho.
Ấy tâm tính toán, so đo: hẹp lòng,
Dù cho trăm lượng vàng ròng,
So lòng rộng mở, một đồng vẫn hơn.
Có người rất thích “báo ân”,
Mua đồ qúy tốt, ân cần cúng dâng.
Người này không thật tu thân,
Vì cho làm vậy, phước tăng bội phần
Nào ngờ đã hại chư tăng,
Sư tu chân chính xài sang, người cười.
Người xem ta lớn tựa Trời,
Ai mà đụng đến tức thời nổi sân,
Ấy người ngã mạn kiêu căng,
Thường làm, phước giảm, phải cần sửa thôi!
Có người rất thích lắm lời,
Thường ưa kể xấu chuyện người vui chơi.
Rồi SÂN ôm mãi trong người,
Sinh ra ÁC KHẨU, tội thời ăn sâu.
Làm lành, tâm phải đứng đầu,
“Rộng Tâm, Lớn Phước”, là câu dặn dò.
Cho đi mà cứ đắn đo,
Hay là hối tiếc khi cho đi rồi,
Khi làm, phước hưởng ít thôi,
Bởi do tâm lượng hẹp hòi mà ra.
Có người khi giúp người ta,
Còn mong đền đáp, quả là không nên,
Chi bằng ta hãy lãng quên,
Phước mình được hưởng, tình thêm đậm đà.
Khởi làm phước, chẳng vì ta,
Vì người trước hết, mới là tâm ngay,
Còn cho ai, kẻ kém may,
Cũng luôn tôn trọng, tính này đáng noi,
Cố làm, phước được vun bồi,
Còn khinh người nhận, tội thời chắc thôi!
Người trồng cây hạnh người chơi,
Ta trồng cây đức để đời về sau. (ca dao)
Làm lành, có khó lắm đâu,
Ai tu cũng được, miễn sao có lòng.
Hẹp lòng, chẳng loại một đồng,
Thiên tai, chết chóc… lòng không cảm gì!
Tốt hơn, đúng pháp tu trì,
Vận ta, con cháu lo gì không thay.
Ta: làm chủ vận mệnh hằng ngày,
Muốn nên tốt, xấu chẳng ai khác mình.
Mong con cháu vững niềm tin,
Làm điều phước đức, hiển vinh sau này.
Biết rồi, phải bắt đầu ngay,
Chần chờ chi nữa, tháng ngày trôi nhanh,
Tu liền, tích được phước lành,
Đời ta hạnh phúc, thực hành rồi xem…
***********
Bài viết chắc không làm sao tránh khỏi những lỗi lầm, chúng tôi kính mong quý bậc cao minh chỉ bảo cho. Còn phần thực tập tu Phước có đem lại được chút lợi lạc nào cho những bạn đạo hữu duyên, chúng tôi xin đem hồi hướng công đức này về cho tất cả Pháp giới chúng sanh tương lai đều trọn thành Phật đạo.
Chân thành cảm ơn quý vị đã đọc bài viết và cố gắng thực hành./.
- Chuyển Hóa Nghiệp Đố Kỵ Thích Viên Thành
- Khánh Hoà: Khoá tu dành cho người khiếm thị, khuyết tật Quảng Ấn
- Chấp thủ là nguyên nhân dẫn đến đau khổ và vô minh An Tường Anh
- Cố Tu Tạo Phước (Phần 4) Tâm Lương Đào Mạnh Xuân
- Cố Tu Tạo Phước (Phần 3) Tâm Lương Đào Mạnh Xuân
- Phước lạc thay sự xuất hiện của chư Phật Thích Nhuận Châu
- Chùa Long Hưng: Mừng ngày Phật Đản sinh, 200 Phật tử tham dự khóa tu “Niệm Phật 1 ngày 1 đêm” Chu Lan Anh
- Kiên Trì Tu Tập Dẹp Bớt ”Cái Ta” (Phần cuối) Tâm Lương Đào Mạnh Xuân
- Kiên Trì Tu Tập Dẹp Bớt "Cái Ta" (Phần 5) Tâm Lương Đào Mạnh Xuân
- Học lời Phật dạy qua Kinh Tạp A Hàm số 454 Hoàng Phước Đại – Đồng An
- Kiên Trì Tu Tập Dẹp Bớt Cái Ta (phần 4) Tâm Lương Đào Mạnh Xuân
- Vai Trò Và Lời Dạt Của Đức Đạt Lai Lạt Ma Nguyên tác: The Dalai Lama’s Roles and Teachings, Tác giả: Robert A.F. Thurman, Việt dịch: Quảng Cơ / Tuệ Uyển hiệu đính / Sunday, October 24, 2021
- Lòng tin sanh là chư Phật hiện Tâm Tịnh cẩn tập
- Kiên Trì Tu Tập Dẹp Bớt "Cái Ta"(Phần 3) Tâm Lương Đào Mạnh Xuân
- Kiên Trì Tu Tập Dẹp Bớt "Cái Ta"(Phần 2) Tâm Lương Đào Mạnh Xuân
Đánh giá bài viết này
Cùng tác giả
- Ứng Dụng Phật Pháp Vào Cuộc Sống
- Nợ Đòi, Oán Báo Đứng Hàng Đầu (phần cuối)
- Cố Tu Tạo Phước (Phần 4)
- Cố Tu Tạo Phước (Phần 3)
- Âm Đức Và Dương Đức
- Tránh Xa Ác Khẩu (phần cuối)
- Tránh Xa Ác Khẩu (Phần 2)
- Bát Chánh Đạo Trong 37 Phẩm Trợ Đạo (Phần cuối)
- “Tiếng Việt từ TK 17: cách dùng vợ lẻ, lặng lẻ … vào thời LM de Rhodes và những hệ luỵ” (phần 38)
- Bát Chánh Đạo Trong 37 Phẩm Trợ Đạo (phần 2)
Được quan tâm nhất


Gửi bình luận của bạn
BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)