Đôi điều về Giáo dục Phật giáo xưa và nay
- Giáo dục Phật giáo - Sự kế thừa và phát triển
- Giáo dục và giáo dục Phật giáo: Bản chất và giá trị
- Nghĩ về vai trò Phật giáo trong cuộc sống của đất nước hôm nay
- Phật giáo và sự nghiệp giáo dục và đào tạo
- Sự phát triển giáo dục Phật giáo
- Bản chất Phật giáo
- Giáo dục Phật giáo định hướng tương lai
- Giáo dục Phật giáo - Nền giáo dục hoàn thiện nhân loại
- Dạy và học môn Văn học Phật giáo Việt Nam tại các Học viện Phật giáo Việt Nam
- Giáo dục Phật giáo và định hướng tương lai
- Giáo dục và giáo dục Phật giáo
- Giáo dục Phật giáo Nam truyền (Nam tông Khmer)
- GIáo dục Phật giáo và vấn đề giáo dục Tăng Ni tại tỉnh Đồng Nai
- Giáo dục Phật giáo - Từ góc nhìn tâm linh
- Những mục tiêu của giáo dục Phật giáo Việt Nam
- Đề xuất thay đổi tên gọi "Ban giáo dục Tăng Ni"
- Giáo dục và giáo dục Phật giáo: Bản chất và giá trị
- Vai trò Triết học trong Giáo dục Phật giáo
- Giáo dục Phật giáo - Một vài điều cần quan tâm
- Nhà Phật với giáo dục - Lịch sử và vấn đề
- Tính khả thi của triết lý giáo dục Phật giáo
- Giáo dục, sự tồn tại của lõi cây
- Từ những đóng góp của các trí thức Phật giáo trong quan hệ bang giao Việt - Trung trong buổi đầu kỷ nguyên độc lập đến những suy ngẫm về nền giáo dục Phật giáo ngày nay
- Bài kệ của trưởng lão Mãn Giác về triết học duy vật Thích-Ca-Mâu-Ni
- Góp phần phát triển giáo dục Phật giáo Việt Nam
- Đề xuất một số hoạt động xã hội của Tăng Ni sinh ở những trường Phật học
- Vài góp ý về xây dựng lực lượng giáo thọ & xây dựng chương trình chính quy Phật học
- Phương pháp giảng dạy và học tập tại các Học viện Phật giáo Việt Nam
- Giáo dục Phật giáo có gì đổi mới hơn thập niên qua ?
- Tính đặc thù của phương pháp giáo dục Phật giáo
- Đôi điều trăn trở về Ni trẻ và giáo dục Phật giáo trong thời đại mới
- Tìm hiểu nội dung giáo dục đạo đức và phương pháp thể hiện trong kinh "Tứ Thập Nhị Chương"
- Xây dựng triết lý giáo dục và mục tiêu giáo dục trong sách lược định hướng và phát triển tương lai giáo dục Phật giáo
- Việt giải kinh sách Phật giáo - Nhu cầu thiết yếu của sự nghiệp trí tuệ
- Thực chất nền giáo dục Phật giáo Việt Nam hiện nay và một vài những suy nghĩ cá nhân
- Vấn đề giáo dục Tăng tài: Thực trạng và giải pháp
- Góp ý về giáo dục Phật giáo
- Một số giải pháp tạm thời cho ngành giáo dục Tăng Ni
- Tham luận về một mô hình Học viện Phật học tại Việt Nam
- Vài ý tản mạn về chương trình học và dạy tại các trường, viện và các chùa
- Nhận định về một khiếm khuyết trong giáo dục Phật giáo Việt Nam
- Giáo dục Phật giáo và phát triển bền vững
- Hướng đến cải cách giáo dục Phật học tại Việt Nam
- Xây dựng đội ngũ giảng sư cơ hữu tại HVPGVN tại Hà Nội: Nhu cầu, thực trạng và một giải pháp thực tế
- Tình hình giáo dục Tăng Ni ở Bắc Ninh xưa và nay
- Cần có môn 'Văn hóa Phật giáo' trong chương trình đào tạo cử nhân Phật học tại các Học viện Phật giáo
- Luận về giáo dục môi trường sinh thái qua thuyết duyên khởi của Phật giáo
- Vận dụng tư tưởng Phật giáo vào việc giáo dục đạo đức, lối sống cho học sinh - sinh viên Việt Nam hiện nay
- Quan điểm giáo dục của Phật giáo về thái độ sống bảo vệ môi trường
- Định hướng phát triển hệ thống giáo dục Phật giáo trong thời đại mới
- Đạo Phật và con đường giáo dục - chuyển hóa con người và xã hội
- Giáo dục Phật giáo với phát triển bền vững xã hội
- Tầm quan trọng của Phật giáo trong nền giáo dục quốc dân
- Mối liên hệ giữa Thầy và Trò, Trò và Thầy trong giáo dục Phật giáo
- Giảng dạy văn học Phật giáo Thiền tông từ góc độ mỹ học - Một hướng đi nhiều triển vọng
- Giáo dục Phật giáo góp phần bảo vệ môi trường
- Sinh thái trong thời kỳ Phật giáo nguyên thủy
- Đức Phật mới môi trường sống
- Đôi điều về Giáo dục Phật giáo xưa và nay
- Thiền - Nhìn từ phương thức "Thức Ngộ" đặc thù Phật giáo Á Đông
- Giáo dục Phật giáo Việt Nam: Lịch sử và hiện trạng
- Phật giáo với văn hóa Việt Nam
- Vai trò của người phụ nữ trong văn hóa Phật giáo Việt Nam
- Phật giáo và tính chừng mực trong lối sống của người Huế
- Truyền thống giáo dục Phật giáo Nam tông Khmer với môi trường sinh thái và bản sắc văn hóa dân tộc, những kiến nghị cần thiết
- Giáo dục Phật giáo thời Lý - Trần đồng hành cùng dân tộc
Cả cuộc đời Đức Phật, sau khi thành đạo, gần nửa thế kỷ, Ngài chỉ giảng một điều duy nhất, đó là nhìn nhận sự thực cuộc đời là biến dịch, vô thường, khổ và con đường đưa đến hạnh phúc, tự tại và an lạc.
Đức Phật với giáo dục
Sự ra đời của ĐứcPhật:
Cách nay hơn 25 thế kỷ, Đức Phật ra đời tại đất nước Ấn Độ, tuy sống trong cung vàng điện ngọc, nhưng Ngài vẫn không được vui, vì xung quanh Ngài toàn thấy cảnh khổ não. Chính vì thế, mà Ngài đã từ bỏ hoàng cung để tìm đường giải thoát cho mình và cho tất cả mọi người. Sau một thời gian dài, gian khổ học đạo, tiếp thu những tri thức truyền thống, cùng với sự trải nghiệm của chính bản thân. Cuối cùng Ngài đã tìm ra chân lý, đó là con đường đưa đến tự do, hạnh phúc và an lạc cho nhân loại. Chân lý đó, được lưu truyền và phát huy trong mọi thời đại cho đến tận ngày nay, như Thông điệp của Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc-Ban Ki-moon gửi đến Đại lễ Vesak Liên hiệp quốc lần thứ 8 tổ chức tại Thái Lan ngày 14/5/2011, có đoạn văn như sau: “… Quý vị đã chọn chủ đề về sự phát triển kinh tế xã hội, một chủ đề có tính hiện đại, nhưng cốt lõi của nó lại là vấn nạn về khổ đau của nhân loại mà chính Đức Phật Thích Ca đã nhìn thấy và đã nhấn mạnh cách đây hơn 2.500 năm, khi Ngài từ giã hoàng cung, từ bỏ những thứ sở hữu của thế tục để xuất gia tầm đạo.
Đức Phật, sự đản sinh, thành đạo và nhập niết bàn của Ngài được chúng ta kỷ niệm mỗi năm vào ngày lễ Vesak, đã để lại cho nhân loại kho tàng giáo lý rộng sâu và kho giáo lý ấy có thể định hướng cho những nỗ lực giải quyết các vấn đề nghiệm trọng mà chúng ta đang phải đối mặt trong thế giới ngày nay…”.
Đức Phật dạy những gì:
Cả cuộc đời Đức Phật, sau khi thành đạo, gần nửa thế kỷ, Ngài chỉ giảng một điều duy nhất, đó là nhìn nhận sự thực cuộc đời là biến dịch, vô thường, khổ và con đường đưa đến hạnh phúc, tự tại và an lạc. Tuy nhiên, với trình độ nhận thức và thực hành không giống nhau, nên Đức Phật cũng tùy căn cơ mà giảng pháp, cốt sao cho người nghe hiểu và thực hiện được. Câu chuyện giữa lá trong rừng nhiều hay lá trong tay Phật nhiều đã nói nên phương tiện độ sinh của Ngài. Về sau, những điều giảng dạy của Đức Phật được các đệ tử kết tập thành sách gọi là Tam tạng kinh điển, gồm kinh, luật, luận. Bàn về giáo lý trong tam tạng, các nhà giáo dục học Phật giáo còn chia ra các hệ khác nhau, từ sơ cấp đến trung, cao cấp; như ngũ thừa, tam thừa hay nhất thừa. Căn cứ vào đó, ta thấy việc giáo dục và đưa đến kết quả cũng theo thứ lớp, có người đạt đến bậc nhân, bậc thiên, bậc A la hán, bậc Bích chi hay Bồ tát và Phật. Đức Phật quả là một nhà giáo dục vĩ đại nhất trên thế gian này, với giáo lý vi diệu, hướng dẫn con người đến chân, thiện, mỹ; một gia đình hòa thuận, hạnh phúc; một xã hội bình đẳng, an lạc; một quốc gia thái bình, thịnh vượng. Chính vì thế, mà đ ạo Phật được bảo tồn và phát triển đến ngày nay.
Giáo dục Phật giáo ở Việt Nam xưa và nay
Giáo dục Phật giáo trước thế kỷ XX:
Vào những năm đầu Công nguyên, khi đạo Phật truyền vào nước ta, giáo lý Phật Đà đã được các tăng sĩ và thương nhân mang đến. Tuy nhiên, để thích nghi với nền văn hóa mới, các nhà truyền giáo đã ứng dụng những giáo lý phù hợp với văn hóa bản địa, tất nhiên là không khuôn sáo, cứng nhắc, phân định thứ lớp như các nhà giáo dục hiện đại; mà vẫn đầy đủ cả tam vô lậu học -giới, định, tuệ. Truyền thống giáo dục xưa, thường ở trung tâm các tông phái, sơn môn, tổ đình hoặc nơi trụ xứ các tăng sĩ có năng lực về lĩnh vực giáo dục. Tài liệu giảng dạy là những kinh điển được ghi nhớ, phiên dịch, chú giải và chứng nghiệm v.v; có những bộ môn thuyết giảng hàng tháng, hàng năm, thậm chí vài năm mới hết. Người học không chỉ tiếp thu tri thức mà còn phải nhớ chữ nhớ nghĩa, học thuộc lòng và ứng dụng hàng ngày. Phương pháp giáo dục này, được duy trì khá lâu, đến tận đầu thế kỷ XX mới có sự cải cách.
Giáo dục Phật giáo từ đầu thế kỷ XX đến nay:
Vào đầu thế kỷ XX, giáo dục Phật giáo có sự đổi mới, bắt nguồn từ sự tiếp thu phương pháp giáo dục của người phương Tây-người Pháp đô hộ nước ta thời kỳ này. Họ xóa bỏ lối giáo dục cổ truyền theo Nho giáo, áp đặt phương pháp giáo dục của người Pháp, cụ thể là thay đổi nội dung giáo dục, phương pháp giảng dạy, kể cả chữ viết (chữ vuông-Hán Nôm sang chữ latinh-Quốc ngữ).
Trong phong trào chấn hưng Phật giáo, các nhà lãnh đạo giáo hội Phật giáo đã tiếp thu phương pháp giáo dục này, cụ thể là mở lớp dạy học chữ Quốc ngữ, thành lập nhiều cơ sở giáo dục đào tạo từ sơ cấp đến đại học, nội dung và phương pháp giảng dạy cũng thay đổi theo. Sau khi đất nước thống nhất, non sông thu về một mối, với nguyện vọng thống nhất giáo hội của tăng ni Phật tử, được sự giúp đỡ của Đảng và Nhà nước, Giáo hội Phật giáo Việt Nam ra đời, không chỉ tiếp nối hệ thống giáo dục của tiền nhân mà còn được bổ xung nâng cao để thích nghi thời đại.
Những thành tựu và bất cập trong ngành giáo dục Phật giáo hiện nay
Về thành tựu:
Gần 30 thành lập GHPGVN, hiện nay cả nước có 4 học viện, 8 lớp cao đẳng, 30 trường trung cấp, 26 lớp sơ cấp, trên 40 tăng ni sinh tốt nghiệp chương trình Tiến sĩ, Thạc sĩ Phật học ở nước ngoài và hiện có gần 200 tăng ni sinh đang du học ở các nước như Ấn Độ, Trung Quốc, Nhật Bản, Thái Lan…. Chỉ tính riêng khối Học viện đã đào tạo 1.938 tăng ni tốt nghiệp Cử nhân Phật học, và đang đào tạo 2.264 tăng ni sinh (theo tài liệu hộ i thảo năm 2008 tại Huế). Như vậy, cho thấy ngành giáo dục của GHPGVN đạt được những thành tựu đáng kể, đào tạo ra hàng ngàn tăng ni sinh phục vụ cho giáo hội và đất nước.
Về những bất cập cần khắc phục
Ở đây, chúng tôi chỉ nêu ra những vấn đề bất cập về hệ thống tổ chức quản lý giáo dục, đã kéo dài hàng chục năm mà đến nay vẫn chưa giải quyết được, như: chưa thống nhất được nội dung, chương trình giảng dạy; tài liệu giáo trình, giáo khoa chung chưa có; quy chế tuyển sinh, cấp bằng chưa chặt chẽ; đội ngũ giảng viên chưa đồng đều, chưa có kế hoạch mở các lớp bồi dưỡng sư phạm và quản lý giáo dục; nhiều cơ sở vật chất còn thiếu thốn; mọi hoạt động trong các cấp học từ cao xuống thấp đều mang tính riêng rẽ, tự phát…Những điều bất cập này, thường được nêu ra không chỉ trong các kỳ hội nghị sơ kết, tổng kết hàng năm của giáo hội, mà còn được bàn nhiều trong các buổi hội thảo về giáo dục có quy mô lớn với sự tham gia của các chức sắc, các nhà quản lý giáo dục, các nhà nghiên cứu, học giả trong và ngoài giáo hội.
Trong kỳ Đại hội Đại biểu Phật giáo toàn quốc lần thứ VI (2007 -2012) Ban GDTNTW đã đưa ra 04 tiêu chí nhằm khắc phục tình trạng trên, nhưng đến nay vẫn chưa thực hiện được. Phải chăng, lãnh đạo Ban GDTNTW chúng ta vừa yếu lại vừa thiếu. Yếu kém về năng lực quản lý. Thiếu thốn về kinh phí hoạt động. Đó là sự thực, chúng ta cần phải nhìn thẳng vào những vấn đề này để khắc phục, không nên để dây dưa kéo dài hơn nữa. Trước mắt là thành lập các ban chuyên trách của các cấp học, để soạn thảo Quy chế hoạt động; lấy đó làm cơ sở pháp lý cho việc quản lý điều hành. Chúng ta có thể tham khảo mô hình quản lý giáo dục ngoài đời, chẳng hạn Bộ Giáo dục và Đào tạo có các Vụ, các Cục giúp việc cho Bộ trưởng. Còn nếu chúng ta không có các ban chuyên trách này, làm việc chung chung, không cụ thể, không trách nhiệm, nói xong bỏ đấy, thì không biết đến bao giờ mới thành hiện thực. Thực ra, tiềm lực trong Ban GDTNTW không thiếu, thành viên khá đông, đều là những người trí thức, có học hàm học vị, kinh nghiệm và chuyên sâu. Sao chúng ta không mời họ vào gánh vác trọng trách này. Phải chăng ! Đây là hạn chế lớn nhất, lỗi của chúng ta-những người quản lý giáo dục Phật giáo hiện nay: không có đường hướng tổ chức, phát triển giáo dục. Trong số gần 50 thành viên trong Ban GDTNTW không đ ược phân công cụ thể, có những thành viên không tham gia công tác quản lý giáo dục và giảng dạy mà cũng ở trong Ban, có những vị trực tiếp quản lý, lãnh đạo trường lớp dưới cơ sở (tỉnh, thành) thì không được tham dự. Đây là điều cần phải được sắp xếp cho phù hợp.
Ở đây, chúng tôi cũng cần nói thêm: Khuôn mẫu để tôi luyện, hun đúc ra sản phẩm (đặc biệt này); chất lượng cao hay thấp, tiêu chuẩn thày trò, thi cử, trường lớp và những nhu cầu của từng vùng miền v.v. Nói cách khác, những quy định phần cứng, phần mền theo nhu cầu, thực tiễn, đều được thể hiện trong Quy chế của ngành (như Quy chế Hoạt động, Quy chế Đào tạo, Chương trình Khung v,v của các cấp học). Lấy đó làm cơ sở pháp lý cho việc thực hiện, tu chỉnh trong quá trình quản lý, đào tạo hiện tại và mai sau.
Như chúng ta đã biết, số lượng tăng ni sau khi Tốt nghiệp Học viện ra trường ngày một đông, nhu cầu học nâng cao trình độ, phục vụ cho các ban ngành giáo hội là rất lớn. Để đáp ứng nguyện vọng trên, ngành GDTNTW đã có hồ sơ đệ trình Giáo hội, xin phép Nhà nước cho mở trường Cao đẳng Phật học chuyên khoa, cũng như xin mở các khóa đào tạo Sau Đại học, nhưng đến nay vẫn chưa được. Điều này, chúng ta cần phải tìm hiểu nguyên nhân từ đâu, rồi đưa ra biện pháp khắc phục. Nếu Phật giáo Việt Nam có được cơ sở Cao học như thế, tăng ni sinh không phải gian nan đi ra nước ngoài học, vừa tốn kém vừa đánh mất vị thế của một đất nước đã có nền văn hóa hàng ngàn năm lịch sử.
Trên đây là một vài ý kiến chân thành, mộc mạc góp vào hội thảo của ngành. Rất mong quý vị hoan hỷ.
TT. THÍCH THANH ĐẠT
Học viện Phật giáo Việt Nam tại Hà Nội
- Môn sử và Sử luận Thích Thanh Thắng
- Gặp gỡ tuổi trẻ HT. Thích Thiện Siêu
- Nỗi cô đơn của tuổi trẻ và việc giáo dục lý tưởng hôm nay? Nguyên Cẩn
- Các Mối Liên Hệ Tương Tức Giữa Thầy Cô Giáo và Học Trò, Học Trò và Thầy Cô Giáo trong Giáo Dục Phật Giáo Thích Trừng Sỹ
- Giáo dục Con tim trong Thiên niên kỷ Mới Đạt Lai Lạt Ma
- Giáo dục nhận thức về "nhân - quả" qua môn văn trong nhà trường PGS.TS TRẦN MẠNH TIẾN
- Giáo dục Phật giáo góp phần bảo vệ môi trường HT. Thích Đức Thanh
- Giảng dạy văn học Phật giáo Thiền tông từ góc độ mỹ học - Một hướng đi nhiều triển vọng TS. LÊ THỊ THANH TÂM
- Mối liên hệ giữa Thầy và Trò, Trò và Thầy trong giáo dục Phật giáo Thích Trừng Sỹ
- Tầm quan trọng của Phật giáo trong nền giáo dục quốc dân Thích Quán Như
- Giáo dục Phật giáo với phát triển bền vững xã hội PGS.TS NGUYỄN VĂN MẠNH
- Đạo Phật và con đường giáo dục - chuyển hóa con người và xã hội Tỳ Khưu ni Dr. Pháp Hỷ Dhammananda, Sanghamittārāma, 40 Chesterville Dr. East Bentleigh Vic. 3165, Australia
- Định hướng phát triển hệ thống giáo dục Phật giáo trong thời đại mới Th.S THÍCH THIỆN HẠNH
- Quan điểm giáo dục của Phật giáo về thái độ sống bảo vệ môi trường Thích Phước Đạt
- "Giáo dục Phật giáo và phát triển bền vững" Hòa thượng THÍCH ĐẠT ĐẠO
Đánh giá bài viết này
Cùng tác giả
Được quan tâm nhất

![]() |
Giáo dục và giáo dục Phật giáo: Bản chất và giá trị 30/05/2012 22:13:00 |

Gửi bình luận của bạn
BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)