Tâm Như Ngọc Đức Như Thủy

Đã đọc: 1279           Cỡ chữ: Decrease font Enlarge font
image

 

__Cung tiến Giác linh Cố Ni trưởng thượng NHƯ hạ THỦY__

  

Hỡi ôi,

 

Nắng đổ Saigon,

Mưa giăng Mỹ quốc,

Lệ tòng lâm khóc cánh hoa đàm,

Những tưởng đâu mộng gá trăm năm,

Ai hay được cánh trầm vội tắt…

 

Chuông thiền môn nhỏ lệ,

Trống Bát Nhã trầm hùng,

Cõi hư vô áo phủi nhẹ tênh,

Đường giáo dưỡng từ nay vắng bóng…

 

Nhớ Ni trưởng xưa,

 

Hạt giống Phật sớm ươm mầm bao thuở,

Gặp duyên lành bỗng nở hoa thơm.

Kiếp tu hành vay nợ áo cơm,

Vì pháp vị sớm hôm cần nhọc.

Đỉnh Tương Kỳ chuyên tâm cầu học,

Mảnh vườn tâm vun gốc bồi cành,

Nợ đàn na thuyết Pháp lưu danh,

Ơn Thầy – Tổ quyết thành việc lớn.

 

Tuổi đời tuy ít,

Hạ lạp đã dày,

Giảng nghĩa kinh tỏ rạng đông tây,

Chỉ yếu nghĩa danh lừng Ni bộ.

Đạo phong vang dội,

Đức độ thơm hương,

Trên vì Thầy, đại lao thuyết Pháp,

Dưới từ bi thương xót chúng sinh.

Diễn chân kinh cứu khổ mê tình,

Nghĩa mầu nhiệm định hình sáng tỏ.

Khi Bát Nhã tận bày yếu chỉ,

Lúc Duy Ma sách tấn tu hành.

Mỗi bước chân chánh niệm thiền hành,

Người ươm hạt giống lành vào bốn chúng.

 

Lại nhớ,

 

Ni trưởng xưa xuất thân đường trí thức,

Nội điển tinh thâm, ngoại điển cũng tỏ tường.

Khi vân du thuyết Pháp giảng Kinh,

Nội – Ngoại giáo phân minh cặn kẽ.

Lời giản đơn mà đạo mầu thấu lẽ,

Lợi nhơn thiên không thể nghĩ bàn.

Chính nương nơi Pháp ngữ tâm an,

Bao người đã thuận duyên thế phát.

 

Quả thật là,

 

Tâm Người NHƯ ngọc rạng,

Đức sánh tợ THỦY lưu,

HUỆ đăng chiếu đêm sâu,

HẠNH lành soi bốn chúng.

 

Một bát hành thiện pháp,

Ba y chở đạo mầu.

Đơn giản nếp áo nâu,

Sống cuộc đời tỉnh thức.

 

Vẫn ngỡ,

 

Mộng nhân gian tháng năm dài giáo dưỡng,

Nào hay đâu một thoắt hiện vô thường.

Cõi nhân gian gá mộng chợt tan đường,

Một buổi sớm lặng vào tịch diệt!

 

Than ôi,

 

Bản hoài còn dang dở,

Trang Kinh vẫn chưa xong.

Nguồn Thiền xưa còn đợi một lối thông,

Mà tứ đại đã bụi hồng tan rã…

 

Lệ tứ chúng nhạt nhòa câu Kinh nguyện,

Nỗi niềm riêng cho quyện bước chân Thiền.

Người ra đi bặt cả muôn duyên,

Đường hạnh nguyện chắc còn hội nhập.

Tưởng Ni trưởng,

 

Thân tuy chẳng trú nơi Trúc Lâm Pháp hội,

Nguồn Thiền xưa vẫn bàng bạc giữa ngôn hành.

Hạnh từ bi hoằng hóa lợi sanh,

Gươm trí tuệ trấn ghềnh sinh tử.

Khứ như thử,

Lai như thử,

Khứ lai như thử,

Đường vô sanh chẳng thẹn nữ lưu.

Bóng chim bay bặt dấu mây mù,

Cõi diệt độ Niết Bàn tịnh lạc.

 

Người về trong câu hát,

Làm chủ phút tử sinh.

Lưu ý niệm yên bình,

Gửi lại tình thân giáo.

 

Tán thán rằng:

 

Tự, Viện lừng danh bậc trưởng Ni,

Ngôn hành, Pháp ngữ khó ai bì.

Đầu non tham học câu không tướng,

Lối thế hòa chung nếp tổng trì.

Thân bệnh còn say đường giáo hóa,

Đời nghèo vẫn rộng cửa từ bi.

Cành dương nước tịnh ươm màu áo,

Uế trược trần gian có sá gì!

 

Phủi áo mà đi,

Đi về nơi chẳng đi,

Đến ở nơi chẳng đến,

Pháp thân thanh tịnh,

Tùy nguyện nhi lưu,

Khứ như thử,

Lai như thử,

Khứ lai như thử,

Tuyệt vô chướng ngại.

 

Nhất tâm đảnh lễ Trúc Lâm Pháp phái, Viên Chiếu Ni viện giáo thọ sư,

Tân viên tịch Ni trưởng thượng Như hạ Thủy đạo hiệu Huệ Hạnh Giác linh tác đại chứng minh.

  

Dã Hạc Cư 20.03.2018

Trúc Lâm môn hạ đệ tử Trí Hải cung kính

 

 

Đăng ký lấy RSS cho bình luận Bình luận (0 đã gửi)

tổng số: | đang hiển thị:

Gửi bình luận của bạn

  • Bold
  • Italic
  • Underline
  • Quote

Xin hãy nhập các ký tự bạn nhìn thấy ở ảnh sau:

BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)

Các bài mới :
Các bài viết khác :

Đánh giá bài viết này

0

Được quan tâm nhất

Đăng nhập