Bài Học Nửa Đời
Nửa đời người tôi hiểu được
Vô thường - ấy lẽ thường nhiên
Và ta chỉ là chiếc lá
Trong rừng nhân loại vô biên..
Nếu có một điều vĩnh cữu
Thì đó chính là đổi thay
Đổi thay - chẳng hề thay đổi
Đành hanh.. tại thế gian này!
- Điều ta cho là Hạnh phúc
Nào phải cứ là bên nhau
Dẫu hai phương trời cách biệt
Vẫn vui ý hợp tâm đầu!
- Không phụ thuộc vào năm tháng
Mà đo Sống ít hay nhiều.
Chính là cách mình đã Sống
Mỗi ngày Tỉnh thức bao nhiêu..
Nửa đời trầm tư hiểu được
Bản chất kiếp người lẻ loi
Đã biết nhân sinh hữu hạn
Lấp đầy - vẫn thiếu mà thôi!
- Con sóng phủ thềm năm tháng
Xóa nhòa, cuốn nỗi niềm trôi
Chỉ cần nhận ra, trầm tĩnh
Đớn đau nào cũng phai phôi.
Nửa đời người tôi học được
Tan hợp, thăng trầm.. bởi duyên
Lúc muôn sự về chốn cũ
Nhẹ nhàng, đâu bận niềm riêng.
Nửa đời người khi tỏ ngộ
Phân trần đen, trắng mà chi!
Thế gian mĩm cười đối diện
Sống với cõi lòng vô vi.
_Thích Tánh Tuệ_
Các bài mới :
- Tâm - Ngọc Bạch Vân Nhi
- Kiếp Phù Vân Bạch Vân Nhi
- Quán Sinh Tử Bạch Vân Nhi
- Luật Nhân Quả Lê Huy Trứ
- Duyên Nghiệp Sinh Khởi Bạch Vân Nhi
Các bài viết khác :
- Thơ: Vắng một thiên tài Lê Đăng Mành
- Người Tàn Mộng Thích Tánh Tuệ
- Ngày tu an lạc Thích Đồng Trí
- Cùng Một Chuyến Đi Như Nhiên
- Chữ Duyên Trong Đạo Phật Thích Nguyên An
- Tao Ngộ Minh Chánh
- Sống…! Chánh Bảo Trung
- Từ bỏ Tường Vân
- Tự Tình Tuổi Sáu Lăm Mặc Phương Tử
- Đường thi Thích Tín Thuận Châu Thạch
Bình luận (0 đã gửi)
Gửi bình luận của bạn
BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)