Giảng Dạy Thiền Tập cho Sinh Viên ở Thành Phố Seattle, Tiểu Bang Washington

Đã đọc: 1015           Cỡ chữ: Decrease font Enlarge font
image

Thiền có nghĩa là yên lặng, tĩnh lặng, trầm lặng, thanh lặng, chánh niệm, tỉnh thức, định tĩnh, quán chiếu, và nhất tâm, nó là một môn thực tập rất sống động, an lạc, và hữu ích cho thân và cho tâm. Thiền có khả năng đưa chúng ta tới chánh niệm và tĩnh giác, và giúp chúng ta có ý thức được những gì đang xảy ra ngay bây giờ và ở đây trong cuộc sống hiện tại, như trời xanh, mây trắng, chim hót, thông reo, hoa nở, tiếng suối chảy… Thiền tập có khả năng giúp chúng ta dừng lại, nhận diện, và chuyển hóa các phiền não bất hạnh và khổ đau thành an vui và hạnh phúc.

Bill Hirsch, vị Giáo Sư Phật học của Trường Đại học Seattle, tiểu bang Washington, có đủ duyên lành thỉnh mời thầy Trừng Sỹ tới giảng đường Pigott của trường Đại học Seattle,[1] để chia sẻ Pháp thoại với chủ đề “Thiền Tập” cho các Giáo Sư và các bạn sinh viên tại bổn trường. Cũng đề tài này, vị giáo Sư tiến Sĩ Sharon Suh,[2] trưởng Khoa Tôn Giáo học và Thần học của trường Đại học Seattle, dẫn khoảng 30 sinh viên tới Chùa Cổ Lâm, thành phố Seattle để học và thực tập thiền do thầy Trừng Sỹ hướng dẫn[3] khoảng trên một tiếng đồng hồ dưới sự cho phép của Hòa thượng Thích Nguyên An.

Kính mời Quý vị xem bài đọc và hình ảnh dưới đây cho vui,

Kính thưa Quý giáo Sư và các bạn sinh viên thân mến,

Hôm nay, mình rất vui gặp được quý giáo Sư và các bạn sinh viên để trình bày, hướng dẫn, và chia sẻ pháp thoại với đề tài “Thiền Tập” cho toàn thể quý vị, như quý vị biết thiền là món ăn tinh thần rất cần thiết cho cuộc sống hằng ngày của tất cả chúng ta. Thiền trong tiếng Anh là Meditation; tiếng Pāli là Jhāna; tiếng Phạn là Dhyāna; tiếng Nhật là Zen; tiếng Trung Quốc là Chán (禪); và tiếng Việt là Thiền.

Thiền có nghĩa là yên lặng, tĩnh lặng, trầm lặng, thanh lặng, chánh niệm, tỉnh thức, định tĩnh, quán chiếu, và nhất tâm, nó là một môn thực tập rất sống động, an lạc, và hữu ích cho thân và cho tâm. Thiền có khả năng đưa chúng ta tới chánh niệm và tĩnh giác, và giúp chúng ta có ý thức được những gì đang xảy ra ngay bây giờ và ở đây trong cuộc sống hiện tại, như trời xanh, mây trắng, chim hót, thông reo, hoa nở, tiếng suối chảy… Thiền tập có khả năng giúp chúng ta dừng lại, nhận diện, và chuyển hóa các phiền não bất hạnh và khổ đau thành an vui và hạnh phúc.   

Có hai loại thiền quan trọng trong Phật giáo, đó là Thiền Chỉ (Samatha Meditation) và Thiền Quán (Vipassāna Meditation); Chỉ (Samatha) trong Thiền Chỉ có nghĩa là an tịnh, định tĩnh, nhất tâm, hoặc dừng lại; Quán (Vipassāna) trong Thiền Quán có nghĩa là tuệ giác, nhìn rõ, hiểu biết rõ, quán chiếu, hoặc nhìn sâu.

Từ “Chỉ” (Samatha) hầu như hoán đổi với từ “Định” (Samādhi), và nó bắt nguồn từ một gốc từ Sam trong Samādhi – Định. Chỉ có nghĩa là dừng lại, yên tĩnh, và định tĩnh; dừng lại có nghĩa là một phương pháp thực tập rất quan trọng trong thiền chỉ (Samatha Meditation).   

Khi đang ngồi thiền, chúng ta nghe tiếng ồn đang xảy ra xung quanh chúng ta, chúng ta ý thức rất rõ tiếng động đó chúng ta dừng lại, và theo dõi hơi thở vào và hơi thở ra một cách chánh niệm và tỉnh thức. Thở vào, mình biết mình đang thở vào. Thở ra, mình biết mình đang thở ra.

Thở vào, mình biết tiếng ồn đang có mặt trong tâm ta và ta đang ghi nhận nó. Thở ra, mình biết tiếng ồn trong tâm ta đang từ từ lắng dịu và không còn nữa. Thực tập như vậy chừng vài ba lần bằng cách theo dõi hơi thở vào và theo dõi hơi thở ra có chánh niệm và thỉnh thức, thì âm thanh mà chúng ta nghe biến mất dần. Đó là Thiền Chỉ.

Thiền Chỉ có nghĩa là dừng cái tâm lang thang và tập trung nó vào hơi thở có ý thức. Như các bạn biết tâm của chúng ta giống như con khỉ và con ngựa, chúng chuyền từ nhành này tới nhành khác, và chúng chạy từ nơi này tới nơi khác. Đôi lúc chúng ta ngồi đây, nhưng tâm của chúng ta suy nghĩ vẫn vơ về Nữu Ước, Ấn Độ, Úc, Việt Nam… Để đặt tâm lang thang vào hơi thở có ý thức bằng cách thiền tập, dần dần chúng ta hướng tâm tới định tĩnh và nhất tâm. Đừng lo lắng khi tâm ta giong ruổi. Hãy nhẹ nhàng đặt tâm ta vào hơi thở có ý thức bằng cách theo dõi hơi thở vào và hơi thở ra thật sâu, lâu, chậm, và thảnh thơi.

Như quý vị biết lăng xăng là bản chất của tâm; vọng động là bản chất của tâm; an tịnh là bản chất của tâm; định tĩnh là bản chất của tâm; thảnh thơi là bản chất của tâm… Tu tập Thiền Chỉ là quá trình để hành giả có thể thanh lọc và chuyển hóa cái tâm lăng xăng và vọng động thành cái tâm an tịnh, định tĩnh, và thảnh thơi.

Từ Quán (Vipassāna) có gốc từ: “Vi” và “Passāna.” “Vi” là một tiếp đầu ngữ có nghĩa là phân chia hay riêng biệt. “Vi” có nghĩa là quan sát chính mình trong phương pháp thiền quán. “Passāna”có nghĩa là xem hay nhận biết. Như vậy, Quán (Vipassāna) có nghĩa là nhìn sâu vào các sự vật và biết các sự vật đó là vô thường, duyên khởi, và vô ngã; Quán (Vipassāna) là quá trình tu tập và thanh lọc thân tâm, và đưa hành giả tới đời sống an vui và hạnh phúc đích thực ngay bây giờ và ở đây trong cuộc sống hiện tại. 

Thiền Quán (Vipassāna) có nghĩa là quán chiếu vào hơi thở rõ ràng và trong sáng.

Thở vào, mình biết mình đang còn sống,

Thở ra, mình biết mình đang còn sống và ngồi đây cùng thiền tập với đại chúng hôm nay.

 

Thở vào thật sâu, mình biết là mình đang thở vào thật sâu.

Thở ra thật lâu, mình biết mình đang thở ra thật lâu.

 

Thở vào, mình cảm thấy khỏe;

Thở ra, mình cảm thấy nhẹ nhàng và an lạc.

 

An tịnh thân hành, mình đang thở vào

An tịnh thân hành, mình đang thở ra.

 

An tịnh tâm hành, mình đang thở vào

An tịnh tâm hành, mình đang thở ra.

 

An tịnh khẩu hành, mình đang thở vào

An tịnh khẩu hành, mình đang thở ra.

 

Cảm giác toàn thân, mình đang thở vào,

Cảm giác toàn thân, mình đang thở ra.

 

Cảm giác toàn tâm, mình đang thở vào,

Cảm giác toàn tâm, mình đang thở ra.

 

Ý thức toàn thân, mình đang thở vào,

Ý thức toàn thân, mình đang thở ra.

 

Ý thức toàn tâm, mình đang thở vào,

Ý thức toàn tâm, mình đang thở ra.

 

Quán vô thường, mình biết sự sống của mình đang yếu dần và ngắn dần,

Quán vô thường, mình biết mình đang tận dụng sức khỏe và sự sống còn lại của mình để tu tập và để làm lợi lạc cho nhiều người.

 

Thở vào vững chãi, mình biết mình đang thở vào vững chãi,

Thở ra vững chãi, mình biết mình đang thở ra vững chãi.

 

Thở vào thảnh thơi, mình biết mình đang thở vào thảnh thơi,

Thở ra thư thái, mình biết mình đang thở ra thư thái.

 

Với những gì mình vừa thực tập ở trên, mình có thể nói tóm tắt bằng tâm chánh niệm như thế này:

Vào, ra, sâu, chậm, an lạc, vững chãi, thanh thản, và thảnh thơi.  

Quá trình thực tập Thiền Quán (Vipassāna Meditation) là quá trình tu tập trí tuệ, và gặt hái những hoa trái an vui và hạnh phúc ngay bây giờ và ở đây trong cuộc sống hiện tại. Khi thực tập Thiền Quán (Vipassāna Meditation), chúng ta đừng suy nghĩ về quá khứ, đừng lo lắng tương lai, chúng ta chỉ biết an trú vững chãi vào hơi thở chánh niệm ngay trong giây phút hiện tại mà thôi bởi vì quá khứ đã qua, tương lai thì chưa tới, chỉ có giây phút hiện tại là giây phút tuyệt vời. Ta an trú vững chãi vào giây phút hiện tại để theo dõi hơi thở vào và hơi thở ra chánh niệm và tĩnh giác. Khi hiểu và thực tập đều đặn được như vậy, thì ta có thể xả bỏ những lo lắng, phiền muộn, giận hờn, và hối tiếc.

Nhờ thực tập Thiền Quán (Vipassāna Meditation), chúng ta có thể thấy mọi vật là vô thường, như tham lam là vô thường, sân giận là vô thường, si mê là vô thường, khổ đau là vô thường, v. v… nếu tham lam, sân hận, si mê… là thường hằng, thì chúng ta không thể chuyển hóa, nhưng thực tế, chúng đều là vô thường và biến đổi. Là người tỉnh thức tu tập ngon lành, chúng ta có thể nhận diện và chuyển hóa chúng từ từ; chuyển hóa tham thành vô tham – rộng lượng; sân thành vô sân – từ bi; si thành vô si – trí tuệ; buồn phiền thành an vui; khổ đau thành hạnh phúc bằng cách thực tập nói những lời nói thiện, nghĩ thiện, và làm thiện để đem lại an lạc và hạnh phúc đích thực cho tự thân và cho tha nhân ngay cuộc đời này.

Tu tập Thiền Quán (Vipassāna Meditation), với cái nhìn tương tức, chúng ta có thể quán chiếu và nhìn thấy rõ ba mẹ trong ta, con cái trong ta, anh chị em trong ta, thầy trò trong ta, mọi người trong ta, và ta trong mọi người, chúng ta thấy họ rất rõ trong từng tế bào của chúng ta. Để áp dụng thiền tập một cách thích hợp, khéo léo, và thông minh, chúng ta có thể mời họ cùng thiền tập với ta trong giây phút hiện tại và quý báu này, chúng ta biết hạnh phúc của ta chính là hạnh phúc của họ, an lạc của ta chính là an lạc của họ, tươi mát của ta chính là tươi mát của họ, v.v…

Thực tập Thiền Quán (Vipassāna), chúng ta biết đời sống của chúng ta luôn luôn biến đổi và vô thường, đời sống của chúng ta càng ngày càng ngắn dần, và chúng ta sống trên trái đất này khoảng một thời gian nhất định nào đó, rồi từ từ tất cả chúng ta cũng phải từ bỏ tấm thân vật lý này và ra đi, không một ai có thể tồn tại lâu dài, kể cả đức Phật. Tuy nhiên, ý thức rõ việc ấy, để chuẩn bị hành trang và tư lương tốt đẹp cho cuộc đời, chúng ta nỗ lực tận dụng sức khỏe và sự sống còn lại của mình để tu tập và chế tác năng lượng yêu thương và hiểu biết cho tự thân và cho tha nhân ngay trong cuộc đời này.

Ý thức rằng hơi thở vào mà không thở ra, chúng ta sẽ qua một đời khác, một khi vô thường đến, chúng ta bình thản ra đi nhẹ nhàng, sống thì an lạc, chết thì bình an. Do đó, chúng ta sống cho sâu sắc và thảnh thơi trong từng giây, từng phút, từng giờ, và từng ngày. Mỗi hơi thở là sự sống, mỗi thực tập là thảnh thơi, mỗi phút giây là sự sống, mỗi phút giây là thảnh thơi, khi hiểu và thực tập được như vậy, thì chúng ta cảm thấy an vui hiện tiền.

Như vậy, Thiền Chỉ (Samatha Meditation) và Thiền Quán (Vipassāna Meditation) được trình bày trên đây là để cho người đọc và người học dễ học, dễ hiểu, dễ nhớ, và dễ hành trì. Theo cái nhìn tương tức, trong Thiền Chỉ có Thiền Quán, và trong Thiền Quán có Thiền Chỉ. Thiền Quán và Thiền Chỉ luôn đi đôi với nhau. Tuy nhiên, trong quá trình thực hành, chúng ta có thể thực tập riêng biệt từng cái một miễn là chúng ta đưa thân và tâm chúng ta tới chánh niệm và tĩnh giác, vững chãi và thảnh thơi, an vui và hạnh phúc ngay trong cuộc sống hiện tại.   

Thực tập thiền đều đặn mỗi ngày, chúng ta có thể điều trị và làm vơi đi sự đau nhứt và căng thẳng trong thân và trong tâm, và chúng ta có thể nuôi dưỡng và phát triển những năng lượng từ bi và trí tuệ, an vui và hạnh phúc cho tự thân và cho tha nhân ngay trong cuộc sống hiện tại. Khi có thời gian thích hợp, áp dụng thiền tập cho buổi sáng, buổi chiều, hoặc buổi tối, chúng ta có thêm năng lượng tâm linh, bình an, và vững chãi trong ta rất nhiều.

Từ việc thực tập thiền thuần thục, những gì chúng ta nói, những gì chúng ta nghĩ, và những gì chúng ta làm đều có thể đem lại những hoa trái an vui và hạnh phúc đích thực cho tự thân và cho tha ngay trong cuộc đời này. Áp dụng thiền tập mỗi ngày có nghĩa là chúng ta thực tập tưới hoa mỗi ngày. mỗi ngày chúng ta tưới hoa, thì mỗi ngày đóa hoa trong ta sẽ trở nên tươi đẹp, và ngược lại, mỗi ngày chúng ta quên tưới hoa, thì mỗi ngày đóa hoa trong ta sẽ héo úa đi từ từ. Thiền tập là để cho chúng ta tưới hoa mỗi ngày. Thiền tập là để cho chúng ta tạo và nạp thêm nhiều năng lượng tâm linh mỗi ngày. Khi chúng ta hiểu và thực hành được như vậy, thì an lạc và hạnh phúc có khả năng thấm nhuần và làm mát dịu thân tâm.   

Thật vậy, chúng ta đều có một bình ắc quy tâm linh được mang theo với ta suốt đời. Bình ắc quy này có khả năng tích chứa năng lượng thương yêu và hiểu biết, an vui và hạnh phúc nếu chúng ta biết cách nạp điện tâm linh bằng cách áp dụng thiền tập vào đời sống hằng ngày của chúng ta. Mỗi lần thiền tập là mỗi lần tưới hoa. Mỗi lần thiền tập là mỗi lần nạp thêm điện tâm linh. Mỗi lần thiền tập là mỗi lần khơi dậy và nuôi dưỡng hạt giống giác ngộ trong ta nẩy mần và vươn lên xinh tốt.

Trong một ngày, hai ngày, hoặc ba ngày; trong một tuần, hai tuần, hoặc ba tuần, nếu chúng ta quên tưới hoa, thì đóa hoa trong ta sẽ bị héo và úa đi; nếu chúng ta quên nạp điện tâm linh, thì năng lượng tình thương trong ta sẽ yếu đi; và nếu chúng ta quên thiền tập, thì năng lượng hòa bình trong ta cũng sẽ yếu đi, lúc đó, chúng ta không có đủ năng lượng tâm linh, tình thương, an lạc, và hạnh phúc để chia sẻ cho người khác. Quá trình tu tập là quá trình huân tập và nạp thêm năng lượng tâm linh, an vui và hạnh phúc cho tự thân và cho tha nhân ngay cuộc đời này.

Trong đời sống hằng ngày, dù bận làm nhiều việc, nhưng chúng ta cũng đừng quên việc tưới hoa, nạp thêm năng lượng tâm linh, và việc thiền tập, chúng ta ý thức rằng việc tưới hoa hằng ngày là cần thiết; việc chạt điện tâm linh hằng ngày là quan trọng; việc áp dụng thiền tập mỗi ngày là thảnh thơi. Khi chúng ta hiểu và thực tập được như vậy, thì đóa hoa trong ta sẽ trở nên tươi tốt, bình điện tâm linh trong ta sẽ trở nên tràn đầy, và năng lượng tâm linh trong ta sẽ trở nên sung mãn. Nhờ áp dụng thiền tập thuần thục, chúng ta có thể gặt hái những hoa trái từ bi và trí tuệ, an vui và hạnh phúc ngay bây giờ và ở đây trong cuộc sống hiện tại. Từ việc ứng dụng thiền tập vào trong đời sống hằng ngày, chúng ta có khả năng chia sẻ và hiến tặng các hoa trái ngọt ngào và năng lượng bình an cho mọi người và mọi loài trên trái đất này.

Hoa an lạc thấm nhuần trong tâm trí,

Hoa từ bi thấm đượm cả non sông.

Mỗi chúng chúng ta là mỗi nhà hành giả

Tặng cho đời những hoa trái thơm ngon.

By Thích Trừng Sỹ

Như vậy, thiền tập là món ăn tinh thần không thể thiếu trong cuộc sống hằng ngày. Chúng ta có thể ứng dụng thiền tập vào mọi nơi và mọi lúc, như trường học, ở nhà, ở nơi thanh vắng, hoặc ở nơi văn phòng, thậm chí khi lái xe chờ đèn đỏ, khi làm bài, soạn bài, viết bài, khi xếp hằng mua vé, khi mua sắm, v.v… Thở vào và thở ra, mình biết mình đang an trú chánh niệm trong giây phút hiện tại. Với hơi thở có ý thức, chúng ta thở vào, với hơi thở có ý thức, chúng ta thở ra, với hơi thở chánh niệm, chúng ta thở vào; với hơi thở chánh niệm, chúng ta thở ra. Thở vào, mình biết mình đang thở vào. Thở ra, mình biết mình đang thở ra. Mình thực tập như vậy đều đặn mỗi ngày, thì năng lượng từ bi, an vui, và hạnh phúc trong ta phát triển và lớn mạnh.

Chúng ta biết rằng sự sống của chúng ta có giá trị trong hơi thở;

Hơi thở có giá trị trong chánh niệm;

Chánh niệm có giá trị trong an lạc và hạnh phúc;

An lạc và hạnh phúc có giá trị trong thân và trong tâm của chúng ta.

Tu tập là quá trình nhận diện, thanh lọc, và chuyển hóa sai thành đúng,

buồn thành vui,

phiền não thành bồ đề,

khổ đau thành an vui và hạnh phúc dần dần.

Tu tập là để đạt được an vui và hạnh phúc cho tự thân và cho tha nhân ngay bây giờ và ở đây trong cuộc sống hiện tại.

Thực vậy, càng áp dụng thiền tập trong mỗi giờ, chúng ta càng cảm thấy an vui trong mỗi giờ. Càng áp dụng thiền tập trong mỗi ngày, chúng ta càng hạnh phúc trong mỗi ngày, và càng áp dụng thiền tập trong mỗi tuần, chúng ta càng an vui và thảnh thơi trong mỗi tuần. An vui trong thiền tập, hạnh phúc trong thiền tập, và thảnh thơi trong thiền tập, từ việc thực tập thiền thuần thục, an lạc và hạnh phúc có khả năng thấm nhuần và làm mát dịu thân tâm.

Trước khi chấm dứt buổi pháp thoại về thiền tập, mình mời các bạn cùng nhau hát bài thiền ca mang tựa đề “Hải Đảo Tự Thân” cho vui nha.

“Quay về nương tựa hải đảo tự thân
Chánh niệm là Bụt soi sáng xa gần
Hơi thở là Pháp bảo hộ thân tâm
Năm uẩn là Tăng phối hợp tinh cần
Thở vào thở ra
Thở vào, thở ra
Là hoa tươi mát, là núi vững vàng,
Nước tĩnh lặng chiếu, không gian thênh thang.

 (Làng Mai)

Sau khi hát xong, mời các bạn cùng nhau thiền tập khoảng 15 phút. Bây giờ mình xin hướng dẫn cơ bản và đơn giản cho các bạn cách ngồi thiền cách theo dõi hơi thở, cách điều phục thân tâm, và cách đi thiền hành.

Ở nhà hoặc ở đây, các bạn có thể ngồi ngay thẳng trên ghế, trên đi văng, trên giường, hoặc trên bồ đoàn. Trong tư thế hoa sen, các bạn có thể ngồi kiết già hoặc bán già, các bạn đặt bàn tay phải trên bàn tay trái, hoặc đặt bàn tay trái trên bàn tay phải, các bạn đặt bàn chân phải trên bắp vế chân trái, hoặc đặt bàn chân trái trên bắp vế chân phải. Hai ngón tay cái tiếp xúc với nhau, lưng thẳng, và mắt nhắm lại. Khi nào cảm thấy buồn ngủ, các bạn có thể mở mắt ra hé hé một tí. Các bạn ngồi thiền trong tư thế thoải mái và vững chãi.    

Thở vào, bạn biết bụng của bạn đang phình ra. Thở ra, các bạn biết bụng của bạn đang tóp lại. Bạn tiếp tục theo dõi hơi thở vào và hơi thở ra đều đặn từ đầu cho tới cuối. Trong khi đang thiền tập, nếu bạn nghe tiếng xe hơi, tiếng xe gắn máy, tiếng chó sủa, v. v… Bạn ghi nhận âm thanh đó trong một vài giây, và sau đó bạn quay về với hơi thở vào và hơi thở ra chánh niệm và tỉnh thức. 

Khi bạn đang thiền tập, có mùi hương của hoa, mùi hương của trái cây, hoặc mùi hương của một vật gì khác đang xảy ra tới mũi của bạn. Bạn có thể ghi nhận mùi hương đó một vài giây, quay về với hơi thở, và tiếp tục theo dõi hơi thở vào và hơi thở ra chánh niệm và tĩnh giác. Hoặc khi bạn đang ngồi thiền, bạn cảm thấy ngứa, bạn từ từ đưa tay tới chỗ ngứa đó, và gãi nhẹ nhàng. Khi gãi xong, bạn từ từ đưa và đặt tay trở lại vào lòng bàn tay. Lúc ấy, cảm giác dễ chịu trong thân và trong tâm của bạn đang khởi lên, bạn ghi nhận, và tiếp tục theo dõi hơi thở vào và hơi thở ra chánh niệm và tĩnh giác. Khi bạn ngồi thiền, chân bạn trở nên tê buốt và khó chịu, bạn ghi nhận cảm giác tê nhức và khó chịu đó khoảng một vài giây phút, bạn chánh niệm và nhẹ nhàng thay đổi tư thế ngồi, và sau đó tiếp tục duy trì những cảm giác dễ chịu trong bạn.

Khi bạn đang ngồi thiền, bạn muốn đứng dậy để đi thiền hành, trước hết, bạn mở mắt ra và xoa hai tay với nhau, áp lòng bàn tay trên mặt, và nhẹ nhàng xoa bóp mặt và đầu hai hoặc ba lần, và sau đó, bạn giở chân và thẳng chân ra, di chuyển thân chậm rãi, và bắt đầu đứng dậy trong chánh niệm. Bạn bước đi từng bước và biết rằng mỗi bước chân là vững chãi, mỗi bước chân là thảnh thơi, mỗi bước chân là sự sống, mỗi bước chân là an vui.

Khi áp dụng thiền tập đều đặn như vậy mỗi giờ, mỗi ngày, mỗi tuần, mỗi tháng, và mỗi năm, các bạn có thể nếm được pháp học, pháp hành, pháp hỷ, và pháp lạc ngay bây giờ và ở đây trong cuộc sống hiện tại. Thực vậy, khi hiểu và thực hành được như vậy, các bạn sẽ là những dóa hoa tươi mát làm để làm đẹp cho thế gian này.

Kính chúc các bạn thành công trong thiền tập.

Ứng dụng thiền tập khắp nơi nơi

Cùng nhau tinh tấn thường an lạc.

By Thích Trừng Sỹ

 
 
 

 

Teaching Meditation Practice for Students in Seattle, Washington

Bill Hirsch, a Buddhist Professor of Seattle University in Washington State, had a good opportunity to invite Venerable Thích Trừng Sỹ to go to Pigott Auditorium of Seattle University,[1] to share the Dharma talk with the topic “Meditation Practice” for Professors and Students at this University. Also in this topic, Professor, Dr. Sharon Suh,[2] Chair of Religious Studies and Theology of the University, led about her 30 students to Cổ Lâm Buddhist Temple in Seattle City in order to learn and practice meditation instructed[3] by Venerable Thích Trừng Sỹ about over one hour under the permission of the Most Venerable Thích Nguyên An.

Please see the following readings and pictures happily,

Dear Professors and Students,

Today, I am happy to meet Professors and students present, instruct, and share the Dharma talk with the topic “Meditation Practice” to you all. As you know meditation is the spiritual food that is so essential to our daily lives. Meditation in the Pāli language is Jhāna. In the Sanskrit language, it is Dhyāna. In the Japanese language, it is Zen. In the Chinese language, it is Chán. In the Vietnamese language, it is Thiền.

Meditation means quietness, stillness, calmness, tranquility, mindfulness, awakening, concentration, contemplation, and single-pointed mind. It is the very vivid, peaceful, and helpful practice subject for one’s body and mind. Meditation has the ability to lead us right mindfulness and awareness, and help us be aware of what is happening right here and right now in the present life, such as blue sky, white cloud, birdsong, sound of pine, flowering, murmuring stream, etc. Meditation practice has the ability to help us stop, recognize, and transform defilements of unhappiness and suffering into peaceful joy and happiness.

There are two kinds of meditation in Buddhism: they are Samatha Meditation and Vipassāna Meditation. “Samatha” in Samatha Meditation means calm, concentration, single-pointed mind, or stopping. Vipassāna in Vipassāna Meditation means insight, clear seeing, lucid understanding, contemplation, or deep looking.

The word “Samatha” is almost interchangeable with the word “Samādhi,” and it originates from the same root as Sam in Samādhi. Samatha means stopping, tranquility and calm. Stopping is a method of very important practice in Samatha Meditation. 

When we are sitting meditation, we hear a noise happening around us. We are very clearly aware of that noise we stop, and turn back our in-breath and out-breath mindfully and consciously. Breathing in, we know we are breathing in. Breathing out, we know we are breathing out. Breathing in, we know the noise is in our mind and we are noticing it. Breathing out, the noise in our mind is slowly calming and not any longer. Practicing like this a few times by following in-breath and out-breath mindfully and consciously, the sound we hear disappears gradually. That is Samatha Meditation.

Samatha Meditation means stopping the wandering mind and focusing it on conscious breath. As you know our minds, which are like monkeys and horses, pass from this branch to another, and run from this place to another. Sometimes we sit here, but our minds think aimlessly about New York, India, Australia, Vietnam, etc. To put our wandering minds into conscious breath by meditation practice, gradually we lead them to concentration and single-pointed mind. Do not worry when our minds travel far away. Gently put them on the conscious breath by following the in-breath and out-breath deeply, long, slowly, and relaxedly.

As you know whirring is the nature of the mind; moving is the nature of the mind; stillness is the nature of the mind; concentration is the nature of the mind; relaxation is the nature of the mind, etc. The practice of Samatha Meditation is the process so that practitioners can purify and transform the minds of wandering and whirring into those of tranquility, concentration, and relaxation.

The word Vipassāna is derived from two roots: “Vi” and “Passāna.” “Vi” which is a prefix means to divide or to separate. “Vi” means to observe oneself in the method of contemplative meditation. “Passāna” means to see or to perceive. Thus, Vipassāna means to look deeply at all things and know they are impermanence, dependent origination, and no self. Vipassāna is the process of cultivating and purifying the body and the mind, and it leads practitioners to an authentically happy and peaceful life right here and right now in the present life.

Vipassāna Meditation means to contemplate our breath clearly and lucidly.

Breathing in, I know I am alive.

Breathing out, I know I am still alive and sitting here practicing meditation together with Dharma Sisters and Brothers today.

Breathing in deeply, I know I am breathing in deeply.

Breathing out slowly, I know I am breathing out slowly.

 

Breathing in, I feel well and healthy

Breathing in, I feel calm and peaceful.

 

Calming bodily action, I am breathing in,

Calming bodily action, I am breathing out.

 

Calming mental action, I am breathing in,

Calming mental action, I am breathing out.

 

Calming verbal action, I am breathing in,

Calming verbal action, I am breathing out.

 

Feeling the whole body, I am breathing in,

Feeling the whole body, I am breathing out.

 

Feeling the whole mind, I am breathing in,

Feeling the whole mind, I am breathing out.

 

Be aware of the whole body, I am breathing in,

Be aware of the whole body, I am breathing out.

 

Be aware of the whole mind, I am breathing in,

Be aware of the whole mind, I am breathing out.

 

Contemplate impermanent, I know my life is getting weaker and shorter

Contemplate impermanent, I know I am taking the advantage of my remaining health and life to cultivate and benefit many people.

 

Breathing in stably, I know I breathing in stably,

Breathing out stably, I know I breathing out stably.

 

Breathing in calmly, I know I breathing in calmly,

Breathing out relaxedly, I know I breathing in relaxedly.

 

With what I have just practiced above, I can summarize with mindfulness mind like this:

In, out, deeply, slowly, peacefully, stably, calmly, and relaxedly.”

The process of practicing Vipassāna Meditation is the process of cultivating wisdom and that of reaping the flowers and fruits of peaceful joy and happiness right here and right now in the present life. When practicing Vipassāna Meditation, we do not think about the past, do not lose ourselves in the future, we only know to dwell stably in mindful breathing right in the present moments. Because the past has passed, the future has not yet come, only the present moments are the wonderful moments. We dwell stably in the present moments in order to follow our in-breath and out-breath mindfully and consciously. When we understand and practice so regularly, we can eliminate worries, sorrows, anger, and regrets effectively. 

Thanks to practicing Vipassāna Meditation, we can see that everything is impermanent, namely, greed is impermanent, anger is impermanent, delusion is impermanent, suffering is impermanent, etc. if the greed, anger, delusion, etc., are permanent, we cannot change them, but in fact, they are impermanent and changing. As awakened people who cultivate well, we can recognize and transform them step by step; transform greed into non-greed – generosity; anger into non-anger – compassion; delusion into non-delusion – wisdom; sorrow into joy; suffering into happiness by practicing saying good words, thinking of good thoughts, and doing good actions to bring authentic peaceful joy and happiness for ourselves and for other people right in this lifetime.

Cultivating Vipassāna Meditation, with the interrelated look, we can contemplate and clearly see our parents in us, children in us, sisters and brothers in us, teachers and students in us, everyone in us, and us in everyone. We see them very well in each of our cells. To apply meditation practice suitably, skillfully, and intelligently, we can invite them to practice meditation together with us in the present and precious moments. We know our happiness is their happiness, our peaceful joy is their peaceful joy, our freshness is their freshness, etc.

Practicing Vipassāna Meditation, we know our lives are always changing and impermanent; our lives will be shorter and shorter, and we live on this earth for a certain period of time, then gradually we all have to abandon this physical body and die, no one can exist on this earth forever, including the Buddha. However, being well aware of that, in order to prepare good things and baggage for life, we strive to make use of our remaining health and life to practice and manipulate the energies of love and understanding for ourselves and for other people right in this life.

Be aware that breathing in but without breathing out, we will pass through another life, once impermanence comes, we will calmly pass away gently, living is joyful, dying is peaceful. Therefore, we live deeply and freely in every second, every minute, every hour, and every day. Every breath is life, every practice is calm, every moment is life, every moment is relaxing, when we understand and practice so, we feel peaceful and happy in the present.

Thus, Samatha or Stopping Meditation and Vipassāna or Insight Meditation, presented above are for readers and learners to easily learn, understand, remember, and easily practice. According to interrelated look, in Samatha Meditation there is Vipassāna Meditation; and in Vipassāna Meditation there is Samatha Meditation. Samatha Meditation and Vipassāna Meditation always go together. However, in the process of practice, we can practice it one by one as long as we bring our minds and bodies to right mindfulness and awareness, stableness and calmness, peaceful joy and happiness right in the present life.

Practicing meditation regularly everyday, we can treat and relieve pains and stresses, or tensions in our bodies and minds, and we can nurture and develop the energies of compassion and wisdom, joy and happiness for ourselves and others right in the present life. When spending a proper time applying meditation practice to the morning, afternoon, or evening, the afternoon, or the evening, we have so much more spiritual energy, peace, and stability within us.

From practicing meditation smoothly, what we say, what we think, and what we do can bring the flowers and fruits of authentic joy and happiness to ourselves and to other people right in this lifetime. Applying meditation practice everyday means we practice watering flowers everyday. Everyday we water flowers, then everyday the flowers in us will become fresh and beautiful, and vice versa, everyday we forgot watering flowers, then everyday the flowers in us will dry and wither step by step. Meditation practice is for us to water flowers everyday. Meditation practice is for us to create and recharge more spiritual energies everyday. When we understand and practice so, peaceful joy and happiness have the ability to instill and cool our bodies and minds.       

Likewise, we have our spiritual batteries that we carry with us for life. Our spiritual batteries have the ability to store the energies of love and understanding, joy and happiness if we know how to recharge our spiritual powers by applying meditation practice in our daily lives. Every time of practicing meditation is every time of watering flowers. Every time of practicing meditation is every time of recharging more our spiritual powers. Every time of practicing meditation is every time of arousing and nurturing the seeds of enlightenment in us to germinate and rise up beautifully.

In one day, two days, or three days; in one week, two weeks, or three weeks, if we forgot to water the flowers, then the flowers in us could be withered and dried; if we forgot to recharge our spiritual batteries, the energy of love in us could become weak; and if we forgot to practice meditation, the energy of peace in us could also become weak. At that time, we do not have enough energy of spirituality, love, peaceful joy and happiness to share other people. The process of cultivation is the process of accumulating and recharging more energies of spirituality, joy and happiness for oneself and for others right in this lifetime.

In the daily life, although busy doing many things, let us not forget to water flowers, recharge our spiritual energy, and practice meditation. We are aware that daily watering flowers is necessary; daily recharging spiritual energy is important; and daily applying meditation practice is relaxing. When we understand and practice so, the flowers in us will become fresh and beautiful, spiritual batteries in us will become full, and spiritual energy in us will become abundant. Thanks to applying meditation practice fluently, we can reap the flowers and fruits of compassion and wisdom, joy and happiness right here and right now in the present life. From applying meditation practice to everyday life, we have the ability to share and dedicate the fragrant flowers and sweet fruits, and peaceful energy to all living beings and living things on this earth.

“Peaceful blossoms instill the mind,

Flowers of compassion permeate all mountains and rivers.

Each of us is every practitioner

donating life the fragrant flowers and delicious fruits.”

 

Thus, meditation is an indispensable spiritual food in our everyday life. We can apply meditation to anywhere and anytime, such as at school, at home, in a quiet place, or in an office, even when driving and waiting for the red light, when doing homework, composing, writing posts, when lining up to buy tickets, when shopping, etc. Breathing in and breathing out, we know we are dwelling mindfully in the present moments. With conscious breathing, we breathe in; with conscious breathing, we breathe out. With mindful breathing, we breathe in; with mindful breathing, we breathe out. Breathing in, we know we are breathing in. Breathing out, we know we are breathing out. We practice like this regularly everyday, the energy of loving-kindness, compassion, joy, and happiness in us grows and develops.

We know that our lives are available in breaths;
Breaths are available in right mindfulness;

Right mindfulness is available in peaceful joy and happiness;

Peaceful joy and happiness are available in our bodies and minds.

Cultivating is the process of recognizing, purifying and transforming

wrong into right,

sorrow into joy,

defilement into bodhi,

suffering into peaceful joy and happiness step by step.

To cultivate is to achieve peaceful joy and happiness for oneself and for others

right here and right now in the present life.

Indeed, the more we apply meditation practice in every hour, the more peaceful we feel with it in every hour. The more we apply meditation practice in everyday, the happier we feel with it in every everyday, and the more we apply meditation practice in every week, the more joyful and calm we feel with it in every week. Peaceful joy is in meditation practice, happiness is in meditation practice, and freedom is in meditation practice. From practicing meditation fluently, joy and happiness have the ability to permeate and cool our bodies and minds.

Before finishing my Dharma talk about meditation practice, I would like to invite you to sing a meditation song entitled “I am free” happily.

Breathing in, breathing out,

Breathing in, breathing out,

I am blooming as a flower,

I am fresh as the dew,

I am solid as a mountain,

I am firm as the earth.

I am free. I am free.

 

Breathing in, breathing out,

 Breathing in, breathing out,

I am water

Reflecting

what is real, what is true

And I feel

There is space

Deep inside of me

I am free, I am free, I am free.”[4]

(Plumvillage song)

After finishing singing the song, I would like to invite you to practice meditation together about 15 minutes. Now I would like to guide you basically and simply how to sit meditation, how to follow in-breaths, out-breaths, how to train your bodies and minds, and how to go walking meditation.

At home or here, you can sit upright on a chair, on a couch, in a bed, or on a cushion. In the lotus position, you can sit cross-legged or half cross-legged. You put right hands on left hands, or put left hands on right hands. You put right feet on left thighs, or left feet on right thighs. Your thumbs touch each other. Your backs are straight. Your eyes close. Whenever you feel sleepy, you can open your eyes a little. You sit meditation in the comfortable and stable positions. 

Breathing in, you know your bellies are inflating. Breathing out, you know your bellies are deflating. You keep following your in-breath and out-breath regularly from beginning to end. While practicing meditation, if you hear a sound of a car, a sound of a motorcycle, a sound of a barking dog, etc., you recognize that sound in your minds for a few seconds, and then, you come back to your in-breaths and out-breaths mindfully and consciously. 

When you are meditating, there is the fragrance of a flower, the scent of fruit, or the smell of something else happening to your noses. You can recognize the aroma for a few seconds, return to the breath, and keep following your in-breath and out-breath mindfully and awakeningly. Or when you are sitting meditation, you feel itchy. You slowly bring your hands to the itchy spot, and scratch it softly. When you finished scratching, you slowly bring and place your hands back into your  palms. At that time, the pleasant feelings in your bodies and minds arise, you recognize them and continue following your in-breaths and out-breaths mindfully. When sitting meditation, your legs become numb and uncomfortable, you recognize the feelings of numbness and discomfort for about a few seconds and minutes. You gently and mindfully change your sitting postures, and then you continue to maintain the pleasant feelings in you.

When you are sitting meditation, you want to stand up to go for walking meditation, first open your eyes and rub your hands together, put your hands on your faces, and gently massage your faces and heads two or three times, and then, you lift and straighten your legs, move your bodies slowly, and start standing up in mindfulness. You walk step by step and know that every step is stable, every step is free, every step is life, and every step is peaceful and joyful.

When applying such a regular meditation every hour, every day, every week, every month, and every year, you can enjoy the Dharma learning, the Dharma practice, the Dharma joy, the Dharma happiness right now and right here in the present life. Indeed, when you understand and practice like that, you will be fresh flowers to beautify this world.

I wish you all success in meditation practice.

Meditation applications is everywhere

Together effort is usually peaceful.

By Thích Trừng Sỹ

http://dharmaeye.net/en/teaching-meditation-practice-for-students-in-seattle-washington/

Đăng ký lấy RSS cho bình luận Bình luận (0 đã gửi)

tổng số: | đang hiển thị:

Gửi bình luận của bạn

  • Bold
  • Italic
  • Underline
  • Quote

Xin hãy nhập các ký tự bạn nhìn thấy ở ảnh sau:

BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)

Các bài mới :
Các bài viết khác :

Đánh giá bài viết này

0

Tags

Không có tags cho bài viết này

Đăng nhập