Ngôn Ngữ Của Chiếc Điện Thoại Cũ
Ít tiền, tôi chuyên xài điện thoại cũ, chưa hề được biết đến những phiên bản đắt tiền thời thượng của dế, nói có người không tin: có chiếc alo tôi mua chỉ mấy chục nghìn đồng! Và cho đến nay xài qua khá nhiều chiếc như thế, thaayd cũng bình thường, vì dưới này dân lao động nhiều người cũng thế, miễn gọi rổn rảng là được.
Nhưng đếm qua tôi khó ngủ, vì chiếc được thoại cũ vừa mua. Chiếc Conec I 168 tôi tậu được ở một chỗ quen, hơn trăm nghìn thôi, nhìn còn đẹp. Vào google kiểm tra thấy hàng mới cũng chỉ có 350.000 đồng, thuộc dòng điện thoại giá rẻ. Đêm, vào mùng, bật điện thoại bâng quơ xem qua, rồi xem lại vì thấy một cái gì đấy xốn xang trong lòng. Kiểm tra hộp thư tin nhắn, phần lưu trữ hình ảnh và các dữ liệu khác còn trong máy, tôi biết được một số điều và lắp ráp thành một câu chuyện với độ tin cậy cao: chủ nhân trước của chiếc máy giá rẻ này là một cô gái rất trẻ, có tên là H., trắng trẻo ngây thơ, như nữ sinh trung học. Cô đã kịp ghi lại nhiều hình ảnh về miền quê của cô với đồng lúa, bờ ruộng, hàng dừa… Sở thích của cô gái cũng có trong dế yêu: một loạt ảnh chụp bể cá thơi thả xinh đẹp, và nhiều loài hoa, lại có chum ảnh gấu bông dễ thương, mấy biểu tượng vui nhộn. Cô đã có người yêu, một càng trai nào đấy đã để lại tin nhắn yêu thương trong hộp thư… Tôi xúc động thực sự, càng nghĩ càng nhói lòng: cô ấy yêu chiếc chiếc dế con này như thế, trong đấy có bao nhiêu kỷ niệm thân thương như một quyển nhật ký điện tử chứa nhiều điều thầm kín, vậy mà cô lại bán đi, hay cầm trong tiệm và bị mất vì hết hạn! Máy mới có 350.000 đồng, vậy người ta đã mua của cô bao nhiêu, cầm bao nhiêu để khi bán cho tôi chỉ hơn trăm nghìn? Cô ấy rất nghèo, hoặc đang rất khó khăn lắm. Tôi mua chiếc điện thoại rẻ, lại nhận được bao nhiêu là cảm xúc. Lệ thường, tôi xóa sạch dấu vết cũ lưu trong máy, song lần này tôi không làm thế, tôi giữa lại hết, trong lòng coi như giữ hộ dế yêu cho cô gái trẻ không quen. Mình đã nghèo, đã khó, cô này lại (có nhiều khả năng) nghèo và khó hơn mình. Lại cắc cớ tự hỏi: chắc là cô ấy nhớ chiếc điện thoại này lắm, và nếu vô tình nhìn thấy nó chắc cô nhận ra ngay, chạnh lòng…
Đấy, tôi trăn trở nhiều về câu chuyện mà con dế cũ đã kể cho tôi nghe theo cách riêng, qua những dấu vết để lại. Tôi thiếp đi mệt nhọc và tự nhủ: mình coi như giữ hộ cho cô ấy vậy. Nghĩ như thế thấy nhẹ lòng…
- Nhân duyên cá nước Lê Huy Trứ
- Thân – khẩu – ý trong đời sống và tâm lý con người. An Tường Anh, Bút danh T.Diên Lâm
- Bát Phong (Attha-Loka-Dhamma) Lê Huy Trứ
- Ước Nguyện Cuối Đời (Phần cuối) Tâm Lương Đào Mạnh Xuân
- Mạng xã hội và trào lưu “hiện tượng” An Tường Anh
- Lòng Tốt? Nguyễn Thành Công
- Lá Rách Ít Đùm Lá Rách Nhiều Nguyễn Thành Công
- Không Nên Tin Vào Định Mệnh Nguyễn Thành Công
- Cô đã bán hoa sen Nguyễn Thành Công
- Lao Động và Công Phu Nguyễn Thành Công
- Nguyên Lý Đầy Đủ Lý Do Nguyễn Thành Công
- 12 B Đâu Phải 13... Nguyễn Thành Công
- Việc Nhỏ Nhất Cũng Phải Dủ Duyên Nguyễn Công
- Thái Bình: Chùa Hưng Long lập “hòm không đốt vàng mã để làm từ thiện” Nhuận Nguyện
- Con Đường Chuyển Ngữ: Nguyễn Văn Tiến
Đánh giá bài viết này
Cùng tác giả
- Thăm chùa Từ Thuyền, Sóc Trăng
- Một sáng ở ngôi chùa ven đê biển Gành Hào
- Những người không có Tết
- Những thùng từ thiện ở bệnh viện đa khoa thị xã Giá Rai
- Thiền viện Thường Chiếu (Đồng Nai) trọng thể kỷ niệm giỗ thứ 44 Cố Hòa Thượng Thích Thiện Hoa
- Lễ giỗ cố HT.Thiện Hoa tại thiền viện Thường Chiếu
- Tìm mình qua lời pháp của Thượng tọa Thích Thanh Phương
- Nghĩ về nghiệp bút thời nay
- Ngũ giới
- Một Sư Cô gieo từ tâm ở Thào Lạng, Bạc Liêu
Bình luận (0 đã gửi)
Gửi bình luận của bạn
BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)