Viết về mẹ

Đã đọc: 5886           Cỡ chữ: Decrease font Enlarge font
image

Dù con đang trong lòng mẹ hay con đã trưởng thành thì mẹ cũng đau đáu hướng về con. Dù con khỏe hay đau ốm mẹ vẫn chăm sóc con từng chút một. Khi thì ly sữa muỗng cháo, khi cái áo quyển vở, khi phẩy bụi vứơng trên vai.

Chẳng bao lâu sau đám cưới nho nhỏ của ba mẹ con đã bắt đầu hình thành. Ba mẹ vui lắm. Cả gia đình nội ngoại một lần nữa vui mừng vì hạnh phúc của ba mẹ.

 

Mẹ hanh phúc thật sự nhưng kèm theo đấy là sự khó chịu. Mẹ ụa mửa, mệt mỏi suốt mấy tháng trời nhưng mẹ vẫn mường tượng là một đứa con thật xinh. Mẹ thì thầm từng ý nghĩ dễ thương hạnh phúc của người mẹ lần đầu tiên. Những bỡ ngỡ khi mẹ phải đi dép thấp, áo rộng và trăm điều mà bà nội dặn. Mẹ lạ lùng khi ông bà nội hằng ngày chăm cho mẹ từng món thức ăn đặc biệt hơn, những cái áo quần và hàng trăm điều khác cho mẹ con mình. Rồi những ngày mẹ nặng nề vì con đang phát triển.

 

Rồi con ra đời khi mẹ chịu đau gần một buổi. Ai cũng thấy mẹ sanh nhanh và gọn của một người sanh con so. Cái đau không ai chia sẻ nổi dù người đó là ba hay ngoại hay nội. Mọi người chỉ động viên bằng lời hoặc vuốt ve. Ai có một lần ăn hơi tham một chút để bụng nơi nặng một chút, hơi đau một chút mới thấy mẹ cực như thế nào suốt mấy tháng trời. Nhưng mẹ hạnh phúc khi con có mặt trên đời này với tiếng khóc thật to khỏe và một thân mình hoàn mỹ. Mẹ yêu lắm cái thân thể đỏ hỏn.

 

Mẹ con mình đến với nhau như thế thật bình thường như bao người khác nhưng lại là cuộc gặp đặc biệt giữa con và mẹ. Cuộc gặp gỡ bắt đầu cuộc sống mấy mươi năm của mẹ con mình. Dù con đang trong lòng mẹ hay con đã trưởng thành thì mẹ cũng đau đáu hướng về con. Dù con khỏe hay đau ốm mẹ vẫn chăm sóc con từng chút một. Khi thì ly sữa muỗng cháo, khi cái áo quyển vở, khi phẩy bụi vứơng trên vai. Mấy mươi năm mẹ cứ âm thầm chăm chút con không ngừng nghỉ vì mẹ con mình chưa khi nào xa nhau. Cuộc sống cứ gắn bó từ ngày này sang ngày khác đến lúc giật mình mới thấy mấy mươi năm mẹ con mình cứ gắn bó mà chưa hề có ý nghĩ chia lìa. Con thích ở với mẹ mãi mãi như thế này thôi.

 

Suốt bao nhiêu năm khi sáng thức dậy con vẫn thấy mẹ bên cạnh. Ngày còn nhỏ mẹ vuốt trán con và một lời nói âu yếm. Con quàng tay vào cổ mẹ. Mẹ mang con ra khỏi giường. Bây giờ mẹ ôm vai con một cái thật chặt và con cứ nhắm mắt để hưởng cái chặt, cái ấm từ người mẹ truyền sang. Những ngày nóng con giật mình khi mẹ ngồi quạt cho con. Mẹ âu yếm : “ Ngủ đi mai còn đi làm.” Con vội mang cái quạt để dưới chân và ôm mẹ trong tay. Ngày đông mẹ khép cánh cửa sổ và choàng chiếc mền mỏng như ngày còn năm tuổi.

 

Vài năm nay mẹ thường khó ngủ nên mẹ ngủ bằng chiếc giường riêng. Con làm việc khuya hơn nhưng trước khi ngủ con phải ngó vào giuờng mẹ một chút nghe nhịp thở đều con mới về giường mình. Mới tháng này con nhất định ngủ cùng mẹ. Con nhẹ nhàng vào nắm bên mẹ và con kham phá ra : Mẹ vờ ngủ để con yên lòng. Giấc ngủ của mẹ khó đến và thường thì không dài và không sâu. Những cơn bịnh đột nhiên cũng đến gây những mệt mỏi, khó chịu. Mẹ không than cứ uống thuốc theo lời bác sĩ. Một ngày mười mấy thứ thuốc. Con hỏi thì mẹ trả lời: “Bệnh già. Ai cũng bệnh hết mà.”. Bây giờ mẹ nặng nề và chậm chạp lắm rồi nhưng mẹ vẫn chăm con. Đi làm về mẹ vẫn mở cổng. Chiếc áo con phơi mẹ vẫn gỡ vào khi trời mưa. Nón của con mẹ vẫn treo lên một chỗ. Con hạnh phúc dưới cái ấm bàn tay mẹ. Biết ý con thu xếp mọi chuyện trước khi đi làm nhưng mẹ vẫn sắp đặt từng chút một. Mẹ cười cười: “ Mẹ ngồi không chịu không nổi”. Mẹ vẫn sắp xếp những bộ quần áo của ba để lại, cuốn sách mà ba hay đọc…Mẹ cứ ê1p đi xếp lại trong nỗi nhớ ba. Ba đi chỉ vài năm nay nên nỗi nhớ chưa nhạt lắm. Cứ để mẹ làm những ciệc mẹ thích…

 

Nhưng mẹ ơi! Cứ như thế này mãi nhé. Con không thay đổi đâu nhé. Cứ như bấy lâu nay. Cứ dịu dàng, đầm ấm như thế này nhé mẹ…

Đăng ký lấy RSS cho bình luận Bình luận (2 đã gửi)

avatar
Diệu Minh 14/05/2012 21:56:22
Bài hay quá, cảm động quá! Tình cảm của các bà Mẹ là thế.

Người mẹ Việt Nam vẫn là hình ảnh của sự nhọc nhằn, hy sinh, tảo tần, dãi dầu mưa nắng do hoàn cảnh xã hội nghèo túng và họ phải luôn phải làm như thế. Họ hầu như quên bản thân chính họ! Lời thơ dưới đây diễn tả tâm trạng của người Mẹ Việt Nam:
Lo đi, lo đứng, lo nằm,
Nhường cơm sẻ áo âm thầm cho con
Lo cho con ngủ giấc tròn
Lời ru thuở ấy vẫn còn trong veo
Chúng ta thế hệ sau này trong một xã hội đầy vật chất, chúng ta phải làm gì để các con của chúng ta cũng sẽ thấy và cảm nhận được tình cảm vĩ đại như thế đấy nhé các bạn nhé!
Kính chúc tất cả bà Mẹ một ngày và nhiều ngày thật hạnh phúc với ly trà cho chính con mình dâng lên.
A Di Đà Phật,
Diệu Minh
avatar
DIỄM LINH(TÂM DUNG) 29/05/2012 17:14:33
MẸ KHÔNG CÓ GÌ SO SÁNH NỖI.
Mẹ là suối nguồn yêu thương cho chúng ta tất cả những gì có thể mà không hề có sự toan tín. Như trông kinh VU LAN cũng diễn đạt về tình yêu thương thiêng liêng mà Mẹ đã dành cho chúng ta và nỗi khổ Mẹ giang nang vì chúng ta và Đức Phật có thể phân biệt được hai loại xương...Đàn ông xương trắng nặng quằng,Đàn bà xương nhẹ đen thâm dể nhìn...Sanh con ba đấu huyết ra,tam hộc bốn đấu sữa hòa nuôi con.Công ơn của Cha và Mẹ cao ngất như vậy cho dù Cha Mẹ có như thế nào mình phải cố gắng dành nhiều thời gian cho Mẹ nhé!
ÔI TÌNH THƯƠNG CUẢ MẸ QUÁ BAO LA.
CON NGÂY NGẤT HÒA MÌNH VÀO TRONG ĐÓ.
ĐỂ MỘT NGÀY TIẾNG CHUÔNG CÒN ĐỘNG LẠI
MỚI HIỂU RẰNG CON CẦN MẸ LẮM... MẸ ƠI!
tổng số: 2 | đang hiển thị: 1 - 2

Gửi bình luận của bạn

  • Bold
  • Italic
  • Underline
  • Quote

Xin hãy nhập các ký tự bạn nhìn thấy ở ảnh sau:

BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)

Các bài mới :
Các bài viết khác :

Đánh giá bài viết này

5.00

Tags

Không có tags cho bài viết này

Đăng nhập